Đọc truyện Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du – Chương 6: Lên núi tìm dược
“Ta có thể cùng nhóm các ngươi lên núi giết quái không? Bên này quái thật sự là ít a!” Một nam hài ánh mắt thật to đang nói chuyện với ta cùng Tiểu D, trong mắt tràn ngập hy vọng.
“Ta a! Nhiều người an toàn hơn chút, có thể chuẩn bị sẵn sàng chưa? Nơi đó nghe nói quái rất nhiều, rất nguy hiểm, hơn nữa ta chủ yếu làm nhiệm vụ.” Ta lại hảo tâm lập lại lần nữa, ha ha, nam hài này thật sự là rất đáng yêu, thật muốn ôm một chút a! A ha hả ha hả. Bởi vì lực chú ý của ta đều bị nam hài hấp dẫn đi rồi, do đó không thể phát hiện cặp mắt sắp phun hỏa của Tiểu D.
“Không sao a! Dù sao ở tân thủ thôn này cũng đánh ít quái hơn, không bằng lên núi mạo hiểm một chút, nhất định rất kích thích đi!” Nam hài mắt to nháy mắt mấy cái, nói rất đáng yêu.
“Được, được!” Ta vội vàng đáp ứng ngay, nam hài đáng yêu như vậy nhất định phải lưu lại nga. Sau đó liền quăng ra lời mời nhập nhóm.
“Ê? Cậu kêu Hủy Diệt Nguyên Tố a, ôi cái tên này thật có cá tính. Cậu kêu ta Ánh Nguyệt, kêu hắn Tiểu D thì được rồi.” Ta ngọt ngào nói xong, kế hoạch đại hôi lang dụ dỗ tiểu hồng mạo bắt đầu hành động.
“Được! Các cậu kêu ta Hủy Diệt là được.” Hủy Diệt Nguyên Tố nhìn một chút ta cười quỷ dị cùng với Tiểu D đang giận mình, bắt đầu hoài nghi mình có phải hay không tìm lầm nhóm.
“Ừm, chúng ta liền kêu cậu Hủy Diệt, muốn tìm thêm người gia nhập nhóm hay không?
“Không cần, ba người chúng ta thì tốt rồi.” Tiểu D nghiến răng nghiến lợi nói, thật là, nguyên bản cơ hội hai người một mình ở chung đã bị thằng nhóc không biết từ đâu tới này phá hủy, bạn nói hắn có thể không bực sao? Lại đến cùng hắn cướp người? Nằm mơ đi. (thần: ta nói a! Chính là nhà ngươi, khụ khụ, cái gì a, chính là Ánh Nguyệt muốn dụ dỗ Hủy Diệt, không phải Hủy Diệt muốn hắn a! Phân biệt rõ ~~~~~~~)
“Hả? A.” Kỳ quái, thằng nhóc này làm sao thế? Ta chẳng biết tại sao Tiểu D nhìn như muốn giết người.
“Đây là chỗ ta muốn làm nhiệm vụ.” Ta nhìn ngọn núi trước mắt nói với hai người, hoàn hảo ta không có lạc đường a! Bằng không liền dọa người bỏ về nhà rồi.
“A, rốt cục tới rồi, đi thật là mệt a!” Hủy Diệt Nguyên Tố sờ sờ cái trán mồ hôi, trò chơi này chính là rất thật oa.
“Đúng vậy! Trách không được bên này không có người đến đánh quái!” Tiểu D cũng gật đầu đồng ý, ánh mắt phẫn nộ trước đó chưa từng yếu đi, nhìn Hủy Diệt mồ hôi lạnh ứa ra.
“Hắc hắc, vất vả vất vả rồi.” Ta vội cười đánh tan bầu không khí, thật vất vả lừa được hai người đến giúp đỡ, cũng không thể liền như vậy làm cho bọn họ chạy.
“Được rồi, không phải muốn làm nhiệm vụ sao? Đi thôi!” Tiểu D dẫn đầu đi ra ngoài, ta vội theo đi lên, đương nhiên không quên nhớ kéo theo Hủy Diệt.
Dọc theo đường đi, chúng ta liền giết sơn lang, ấu hổ, ấu báo linh tinh cấp bậc quái từ 0 đến 10, giết đến mức ta vui vẻ a! Bởi vì vận may của ta cao, giết được quái bạo(quái dữ) trang bị sẽ không hạ 10 kiện, tiền cũng là cuồn cuộn mà đến. Liền ngay cả nhiệm vụ yêu cầu ấu hổ da cũng đều hoàn thành. Thu thập thuật cũng lên tới 2 cấp, các loại quái nhục bị ta thu thập! Da a, đã từ từ cài đặt 4 mạng lưới không gian, may mắn ta không đánh, bằng không thật đúng là phiền toái. Cuối cùng hai mắt ta từ từ sáng lên, chỉ kém không chảy nước miếng ròng ròng.
“Được rồi, không phải mấy chục y thôi sao, có đến mức ngươi mừng rỡ thành như vậy?” Tiểu d bất đắc dĩ lắc đầu, có lẽ là chưa từng thấy qua người tham tài giống ta như vậy đi! Quản hắn nghĩ như thế nào chứ! Trang bị ta có thể không cần, nhưng các ngươi không được cướp tiền của ta. Ánh mắt ta biểu hiện tin tức này.
“Được, được, chúng ta không cướp tiền của ngươi, ngươi cũng đừng ôm chặt như thế, vẫn thu được tiền tiết kiệm không gian đi!” Hủy Diệt cũng tức cười lắc đầu, thật không ngờ có người so với ta còn muốn yêu tiền hơn a!
“Oa, Hủy Diệt ngươi thật tốt quá.” Ta kích động một cái liền bổ nhào vào trên người Hủy Diệt, đầu cũng không ngừng dụi. Đã sớm muốn ôm hắn một chút, cơ hội a! Ngươi rốt cục cũng tới rồi.
“Ngươi ôm đủ chưa?” Tiểu D ở một bên nhìn không được, nếu ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Hủy Diệt hiện tại đã muốn quay về thôn rồi!(người chơi bị giết thì sẽ quay về tân thủ thôn ấy mà)
“Ha hả, Hủy Diệt, ngươi làm đệ đệ ta đi!” Ta hai mắt lóe sáng nhìn hắn, người đáng yêu như vậy, nếu tách ra, bản thân nhất định sẽ hối hận chết, vẫn là nhận đệ đệ, như vậy hắn cũng không bỏ chạy được.
“Đệ đệ? Ngươi bao nhiêu? Ta năm nay 20.” Hủy Diệt lại chớp mắt mấy cái nhìn ta.
“Cái gì? Ngươi cũng 20?” Ta giật mình nhìn hắn, nhìn ngang nhìn dọc, hắn cũng tối đa 16 tuổi a!
“Đúng! Ta đã 3000 năm 1 tháng tuổi, còn ngươi?”
“Ta? Ta đã 3000 năm 4 tháng tuổi.” Tiếc nuối + thất vọng, ta, ta cư nhiên so với hắn ít hơn 3 tháng, trời ơi.
Tiểu d thì ở một bên cười lên, tình địch đối với chính hắn cuối cùng không có, hắn tự nhiên vui vẻ rồi, xem ra bây giờ còn phải hảo hảo nịnh bợ Hủy Diệt một chút.
“Vậy được rồi, vậy ngươi chính là ca ca ta, đáng tiếc a!” Ta tiếc nuối lắc đầu, nguyên bản nghĩ muốn lừa một đệ đệ đến, lại đột nhiên thành ca ca, không lo, từ từ sẽ đến thôi.
“Ha hả, không có biện pháp, trời sinh mặt búp bê. Kia Ánh Nguyệt ngươi chính là đệ đệ ta, về sau có khó khăn tìm ta, ta nhất định giúp ngươi.” Hủy Diệt vỗ vỗ bộ ngực cam đoan.
“Tốt lắm, tốt lắm, ta xem chúng ta vẫn là tìm dược thảo đi! Dù sao trời sắp tối đen rồi, buổi tối ngọn núi không an toàn a!” Tiểu D cắt đứt ta đang ai oán cùng với Hủy Diệt cười hì hì.
“Ừ, mở đường.” Ta lập tức liền hồi phục tinh thần lại, hướng chỗ phạm vi mục tiêu đi tới.
“A!” Mới vừa đi chưa được mấy bước ta liền phát ra tiếng kêu thảm thiết, sợ tới mức Tiểu D cùng Hủy Diệt lập tức vọt lại.
“Làm sao vậy?” Tiểu D cùng Hủy Diệt lo lắng hỏi.
Ta nước mắt lưng tròng nhìn bọn họ. “Bị hoa này cắn.” Sỉ nhục a! Cư nhiên bị cây hoa bất động cắn, cái kia đau oa, may mắn ta đem cảm nhận sâu sắc hạ đến thấp nhất, bằng không kia liền không phải kêu một tiếng xong việc.
“Hoa ăn thịt người cấp 9?” Tiểu D đánh xuống, liền nhìn đến tên cấp bậc hoa này. (thần: trò chơi này chỉ có tấn công quái vật, mới có thể biết tên cùng cấp bậc quái vật kia. Đương nhiên rồi, xem xét thuật cũng là có thể biết tới.)
“Hừ, thối hoa ăn thịt người, cư nhiên dám cắn.” Tức giận ta nghĩ phải tự mình đánh chết nó, nhưng lại sợ bị cắn. Ánh mắt chung quanh nhìn quét xuống, phát hiện một khối đá lớn, không cần suy nghĩ đã đem tảng đá lớn kia hướng cây hoa ăn thịt người đập đi.
Đinh, giết chết hoa ăn thịt người, được đến 80 điểm kinh nghiệm.
Đinh, người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt sáng tạo kỹ năng ném đá mới, xin đặt tên cho kỹ năng mới.
“Ơ? Vừa vặn hoa bị ta đập chết? Còn có kỹ năng mới?” Ta giật mình không ít, đồng thời Tiểu D cùng Hủy Diệt đều bội phục ta. “Vậy kêu ném đá đi!”
Đặt tên thành công, nhận được loại kỹ năng chuyên ném đá, nhận được 50 điểm thưởng danh dự, kinh nghiệm 1000.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt thăng cấp, đạt được 3 điểm thuộc tính, tặng thêm 2 điểm thuộc tính.
“Ha ha, ta hiện tại cấp 9 rồi, hiện tại thăng cấp cư nhiên được 3000, thăng cấp này phải chậm rồi.” Ta vui vẻ nói xong, thật không ngờ tùy tiện ném khối đá cũng có thể đạt danh dự cùng kinh nghiệm a! Ta đem một chút điểm thuộc tính kia phân 3 điểm trí tuệ, 2 điểm tinh thần.
“Không tồi a! Ta hiện tại cấp 9 lại 10% rồi.” Tiểu D tự hào mà nói.
“Các ngươi đều tốt hơn ta a! Ta mới cấp 7 lại 80%.” Hủy Diệt có chút hâm mộ nói.
“Không có gì đâu, ta chỉ là vận khí tốt chút, bằng không ta không phải cấp 8 thôi!” Ta an ủi Hủy Diệt có chút ủ rũ, 555555555(hu hu hu), ta thật sự không thể đem hắn là ca ca a! Ta không còn lời nào hỏi trời xanh, vì cái gì ta lại so với hắn nhỏ hơn?
~oOo~