Đọc truyện Xuyên Qua Mạt Thế: Bảo Bối Cười Cái Nào – Chương 1
-Tỷ Tỷ,ngươi cũng không ngờ đc có đúng không?
Ở trên một vách núi cao,một cô gái xinh đẹp tuyệt trần,khuôn mặt mang theo đắc ý,cười khiêu khích với người con gái còn lại.
Người con gái kia không trả lời,chỉ im lặng đứng nhìn mỹ nữ đang tự kỷ một mình kia.
-Tại sao chứ?Tại sao tỷ luôn luôn đc những thứ mà mik mong muốn còn ta thì lại không.Là đích nữ,tỷ đc cha mẹ yêu thương,thân phận cao quý người người ngưỡng mộ.Còn ta,luôn là cái bóng của tỷ,hào quang của tỷ che lấp ta,như mặt trời và mặt trăng vậy.Tại sao lại như vậy?Ta có sắc đẹp,năng lực,nhưng chỉ là một thứ nữ vì vậy ta không đc công nhận sao?Công sức của ta chưa bao h đc công nhận.Tỷ nói tại sao chứ?Tại sao lại bất công như thế?
Trong đôi mắt của cô gái chứa đầy ghen ghét,khuôn mặt vì giận dữ mà nhăn nhó lại,trông thật dữ tợn.
Người con gái kia vẫn không trả lời,trong đôi mắt xanh lam của cô chỉ có tróng rỗng và trống rỗng.
-Sao tỷ không trả lời?Dương Uyển Nghi sao tỷ không trả lời hả?
Cô gái giận dữ,mất kiểm soát,chạy tới lắc mạnh người con gái tên Dương Uyển Nghi.
-Tại sao?Tại sao cơ chứ?
Cô gái nước mắt đầy mặt,lặp đi lặp lại câu hỏi của mik.
-Uyển Vân….
Dương Uyển Nghi khẽ lên tiếng gọi,đôi mắt trống rỗng nhìn vào cô em gái của mik,người em gái cùng cha khác mẹ,Dương Uyển Vân.
-Nghi tỷ
Dương Uyển Vân giật mik,có chút ngơ ngác ngước mắt nhìn thẳng người tỷ tỷ mà từ nhỏ cô đã hâm mộ này.Tỷ của cô vẫn thật xinh đẹp cho dù đã trúng độc,Dương Uyển Vân có chút xao động.
-Vân nhi,ngươi đang làm gì vậy?Còn không mau giết ả.
Một giọng nói vang lên trong đầu Dương Uyển Vân.Nàng ta ôm chặt đầu,đôi mắt đỏ bừng lên,trở nên thật điên cuồng,dùng hết sức lực,đẩy mạnh Dương Uyển Nghi xuống.Vì quá bất ngờ nên Dương Uyển Nghi không chút phòng bị liền rơi xuống vực.
Cho đến khi lấy lại tinh thần,Dương Uyển Vân chạy vồi đến trước khe núi,thẫn thờ nhìn xuống vách núi đen ngòm,sâu không thấy đáy.
-Nghi Tỷ
Dương Uyển Vânđau khổ hét ầm lên.Từ đằng sau,một người trùm áo đen bước đến,giọng nói yêu mị vang lên giữa không khí:
-làmtốt lắm,Vân nhi.
Dương Uyển Vân xoay người,mất khống chế xông lên,cầm lấy tay người kia điên cuồng lắc mạnh:
-Từ Đồ Liên,ko phải cô bảo chỉ phế đan điền thôi sao?tại sao lại khống chế tôi đẩy tỷ ấy?
Do bị lắc mạnh,mũ của áo choàng rơi xuống,hiện lên khuôn mặt xinh đẹp yêu mị.Tư Đồ Liên khó chìu,đầy Dương Uyển Vân ra,trong mắt chứa sự coi thường,vênh váo nói:
-Ai bảo cô quá vô tích sự?Tôi làm như vậy cho đỡ mất thời gian mà thôi.
-Cô..cô
Dương Uyển Vân tức giận ko hề nhẹ,thở phì phò nói mấy chữ “cô”.Như nghĩ đến gì đó,mắt của Dương Uyển Vân chợt lóe.
-Thôi,đã làm rồi thì quên đi.
Tư Đồ Liên xoay người rời đi mà ko để ý ở đăng sau, Dương Uyển Vân với đôi mắt tràn đầy lệ quang,khuôn mặt dữ tợn,thi chuyển ma pháp.Nhận thấy có cái gì đó ko đung,Tư Đồ Liên xoay người lại,đón nhận cô ta là hàng ngàn mũi tên băng.
Hôc…hộc. Dương Uyển Vân nặng nề ngã ngồi xuống.Cô lấy hết sức lực bình sinh,lê người đến gần vách núi.Uyển Vân mỉm cười,nụ cười không chứa tạp chất,thật bình thản nói:
-Nghi tỷ,tiểu Vân xuống bồi người.
— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— —— ———
Khách sạn High,Trung Quốc,năm 3011.
Trên giường lag một cô gái có khuôn mặt tàn nhang,thân thể nhiều vết xanh tím trông thật ghê rợn đang nằm.Mái tóc đen dài che lấp đôi con thỏ tráng muốt đầy vết hôn ngân,toàn thân thể không mảnh vải,bình thản mà nằm.Căn phòng lộn xộn,chăn ga vứt lung tung cùng vs những vết xanh tím trên cô gái kia chứng tỏ vừa rồi đã xảy ra một trận hoan ái kịch liệt.
Cô gái khẽ nhíu mắt,lôn mi run rẩy nhè nhẹ,mở ra một khe nhỏ ngơ ngác,sau đó trợn ngược lên,Theo sau cái trợn ngược,cô gái bật người dậy một cách mạnh mẽ.
-A,đau quá.
Cô gái khẽ rên lên.Trên người ko có chỗ nào ko đau cả,cả người tê dại,hạ thân đau nhói.Ngoài khuôn mặt đầy tàn nhang và nám là ko hề gì thì còn lại toàn thân cô gái dính đây những chất lỏng nhầy nhầy màu tráng đục đã kết lại dính vào người cùng vs thân thể tựa như yêu tinh tạo thành một bức tranh mỹ miều đầy chất dâm.Và tất nhiên nó sẽ là một bức tranh dâm mị tuyệt hảo nếu như ko có khuôn mặt đầy tàn nhang kia.
Dương Uyển Nghi cảm giác thật khó hiểu,cô ko thể hiểu rõ cái quái j đang xảy ra.Cô rõ ràng đã bị Uyển Vân đẩy ngã xuống đáy vực rồi cơ mà,tại sao còn chưa chết,và đây là chõ nào vậy?
Dương Uyển Nghi cố gắng cử động thật nhẹ,tránh làm cơ thể bị đau.Khẽ bước xuống giường,mặc kệ cho cơ thể trần chuồng ko mảnh vải,cô bước gần đến cửa sổ.Ánh mặt trời xinh đẹp chiếu xuống,Dương Uyển Nghi thix ý để cho ánh nắng dịu dàng này chảy khắp người.Khi cô nhìn xuống của sổ,đồng tử của cô co lại,đôi mắt hiện lên không thể tin đc.Bên dưới chính là đường cao tốc với xe cộ đi lại nườm nượp,tiếng tuýt còi la hét,thật ồn ào.Dương Uyển Nghi có chút đau đầu rồi,bị đẩy ngã xuống vách núi ko chết đã làm cô khó có thể chấp nhận đc,nay còn có mấy loại phương tiện ko bik tên nữa chứ.Cô xác định,mấy cái đó tuyệt đối ko phải ma thú,nhưng,tại sao chúng có thể chuyển động mà ko có nguyên tố khí?
Dương Uyển Nghi lắc đầu thật mạnh,cố giữ cho mik thật bình tĩnh.Bỗng nhiên,trong đầu cô,những kí ức xa lạ như thủy triều ập vào não bộ,bắt ép cô phải nhớ chúng.Trong kí ức đó,thân thể va chạm tạo thành những tiếng phạch phạch đầy dâm mỹ,hơi thở hỗn loạn đầy dục vọng,tiếng ngâm nga,rên rỉ tạo thành khúc nhạc khiêu dâm mê người,cô gái xấu xí trong kí ức kia cứ lần này đến lần khác bị 6 cái nam nhân lần lượt làm nhục,chất lỏng màu trắng đục kia cứ không ngừng phun lên da thịt trắng nõn tạo thành từng mảng.Thân thể của cô gái suốt một đêm bị chà đạp ko thương tiếc,tất cả chỉ là phát tiết và thỏa mãn dục vọng cho nam nhân.
Dương Uyển Nghi khẽ rùng mik.Theo kí ức,cơ thể của cô gái bị đòi hỏi lên tới n+1 lần,vậy mà vẫn chịu đc,cô phải công nhận là thực sự dẻo dai,quá trâu bò rồi.Dương Uyển Nghi cô cho dù mới sống đc 20 mấy năm,gặp rất nhiều chuyện hay nhiều cảnh như thế này,nhưng 7p thế này quả thật quá kích thix.20 mấy năm trời Dương Uyển Nghi chỉ tập trung vào tu luyện,làm thế nào để trở nên cường đại hơn nên chưa từng phá hoa một lần nào,cũng vì vậy về phương diện này Dương Uyển Nghi thật sự ko bik 1 chút nào cả.
Dương Uyển Nghi thở dài,cô bây h có lẽ là giống như trong truyền thuyết là tá thi hoàn hồn đi,dù định lực chấp nhận của cô rất tốt nhưng sống trong một môi trường xa lạ cùng vs thân thể đã trải qua xuân sắc vs n nam nhân thì cô vẫn có chút ko thể chấp nhận đc.Tuy rằng người tu luyện ma pháp ko wan trọng mik có còn trinh tiết hay ko,nhưng để mà nói thì có người con gái nào lại ko muốn lần đầu tiên thuộc về người mik yêu thương nhất cơ chứ?
Ọe,trong khi đang buồn thảm cho thân thể mới này,tự dưng cô lại muốn nôn ra.Dương Uyển Nghi chạy thẳng vào cái phồng đc gọi là nhà tắm.Cúi đầu xuống chậu rửa mặt cô cố gắng nôn ra.Nhưng Dương Uyển Nghi lại chẳng thể nôn ra đc gì cả.Thấy lạ,cô liền cho tinh thần lực kiểm tra khắp cơ thể mik.Tuy rằng ko bik tại sao mik lại lưu lạc đến thế giới và tá thi hoàn hồn trong thân thể này,nhưng có một điều cô có thể chắc chắn rằng mik sẽ ko bao h bị mất đi,đó chính là năng lực thượng thừa.Sinh ra là một thiên chi kiêu nữ,cô đc ông trời ưu ái ban cho lực lượng bất diệt,chỉ cần linh hồn ko bị tổn hại thì sức mạnh của cô sẽ trường tồn mãi mãi.Khi cô dùng tinh thần lực kiểm tra cơ thể,một lần nữa thần kinh của cô triệt để bị đánh mạnh.Gì cơ chứ,có ai cho cô bik đc ko,Dương Uyển Nghi đã từng gặp rất nhiều người sinh 2,sỉnh thậm chí sinh 4,nhưng tại sao trong cơ thể này lại chứa đến 7 cục thịt thừa đang trong giai đoạn hình thành thế này?
Hỗn loạn,hỗn loạn a~.Cái này là kỳ tích hả?Chỉ có một đêm mà đã thu đc bằng này giống,nên cảm ơn tạo hóa hay phỉ nhổ đây?.Dương Uyển Nghi lâm vào khó hiểu,hoan ái mới ngày hôm qua,sao hôm nay đã thu đc kết quả rồi?Chợt một suy nghĩ khẽ lướt qua trong đầu,cô chạy ù ra phòng tắm mặc cho thân thể vẫn còn đau nhói.Lấy điện thoại của khách sạn,dựa vào trí nhớ ít đến đáng thương,cô gọi cho nhân viên khách sạn.Đầu dây bên kia truyền đến vài tiếng tút tút,sau đó là tiếng của nhân viên phục vụ:
-Dương tiểu thư,cô cần giúp gì ạ?
Dương tiểu thư?Kệ nó đi,cô lấy lại tinh thần,dè dặt hỏi:
-Có thể cho tôi bik,khách sạn đã bao lâu rồi chưa dọn phòng của tôi.
-Dạ,đã 1 tháng 15 ngày rồi ạ.
Đùng,Dương Uyển Nghi có thể nghe thấy tiếng sấm đánh bên tai.Cảm ơn nhân viên phục vụ,cô đặt điện thoại xuống.Ngồi phịch xuống ghế sopha,cô thơ thẩn nghĩ,hóa ra từ hôm đó đến bây h đã đc một tháng,bảo sao cô cảm thấy bụng của thân thể này có chút lớn hơn so với kí ức.Hít một hơi,cô chấp nhận tin tức này,dù gì cux có quá nhiều chuyện thêm 1 cái thì chả sao cả.
Ổn định tinh thần,Dương Uyển Nghi một lần nữa cho tinh thần lực kiểm tra cơ thể.Dương Uyển Nghi kiếp trước là thiên tài của thiên tài trong tu luyện,cơ thể cô có chứa 2 nguyên tố biến dị cao cấp quang và ám.Cho dù linh hồn cường đại nhưng nếu cơ thể ko phù hợp thì cux chả nên trò trống gì.Quang và ám là hai nguyên tố đối đầu nhau,vì vậy để dung hòa 2 đứa chúng nó thì chỉ có cơ thể của thần nữ mới có thể thôi.Sau khi kiểm tra xong,Dương Uyển Nghi một lần nữa tiếp tục thở dài,cứ thế này chắc cô sẽ mau già đi mất.Kiếp trước cơ thể của ô đc cho là thân thể thần nữ thánh khiết nhất nhưng mà con mẹ nó,thật là ko thể nhịn chửi tục mà,cơ thể này mới chính là thân thể thần nữ thuần khiết nhất.So cả 2 thì chẳng khác gì so ánh sáng đom đóm vs ánh sáng mặt trăng.
Dương Uyển Nghi cứ ngồi vậy trên sopha,cho tinh thần lực chạy một vòng trong 108 kinh mạch làm cho cơ thể bớt đau thì cô đứng dạy,bước vào nhà tắm.Dương Uyển Nghi cô ko hề thix mấy thứ nhầy nhầy màu trắng đục này,phải rửa sạch sẽ thì mới tính tiếp đc.
Bước ra nhà tắm,Dương Uyển Nghi thật sảng khoái mà vươn vai:
-Thật thoải mái~
Lấy khăn tắm quấn quanh cơ thể làm người ta chảy máu mũi,cô bây h mới thành thành thật thật đánh giá khuôn mặt của cơ thể này.Xem nào,trẻ lại 5,6 tuổi,cô bé này mới 17 thôi,mắt phương thanh cao,mày ngài cong cong,mũi cao xinh xắn,miệng nhỏ chúm chím,còn đôi mắt màu xanh lam xinh đẹp giống hệt cô kiếp trước.Ngũ quan khả ái hợp lại tạo nên một vẻ đẹp thanh thoát,tươi mát,dễ chịu.Nhưng làn da đen xạm và tàn nhang đã che dấu đi tất cả vẻ đạp đó.
Ko sao cả,chỉ cần đạt tới trúc cơ kỳ liền có thể cải tạo lại cơ thể.Vậy là tất cả đã đc giải quyết xong,Dương Uyển Nghi ngả người xuống giường,nhẹ nhàng đi vào giấc ngủ.