Xuyên Qua Làm Mẹ Kế

Chương 19: 18. Dạ Hành Chàng Vào Lầu Xanh Sao Không Rủ Hả.


Đọc truyện Xuyên Qua Làm Mẹ Kế – Chương 19: 18. Dạ Hành Chàng Vào Lầu Xanh Sao Không Rủ Hả.

Sau khi cho quan huyện một bài học thì Dạ Hành cùng thê tử, ba vị huynh đệ cùng con họ lại tiếp tục lên đường . Vì huyện lệnh đã nếm thử mùi lợi hại của thuốc mà Thu Thu chế nên hắn ta rất sợ nàng, vừa nghe tin nàng chuẩn bị đi liền lập tức sai người bắt gà giết lợn chuẩn bị ăn mừng. Hắn sai người chuẩn bị một ít ngân lượng hai tay cung kính đưa cho Dạ Hành nhưng Dạ Hành không nhận . Thu Thu nàng ra nhận dùm, biết xao được nàng là người hiện đại mà xuyên tới nơi này cũng biết bạc không dễ kiếm lấy để phòng thân vậy. Nàng không lấy không trước khi đi nàng để lại cho quan huyện và con trai hắn Lục Văn . Quan huyện tay run run dua mấy người Thu Thu ra khỏi cổng bèn lập tức chạy vào phòng con trai cho hắn uống thuốc (khổ thân chưa ai bảo chọc nhầm người).
Sau khi uống thuốc xong Nữa khắc sau Lục Văn cũng tỉnh lại quan huyện thở phào một hơi coi như trút được gánh nặng mấy ngày nay, hắn âm thầm thề rằng sẽ thay đổi làm một vị quan tốt .
Thu Thu đổi bạc thành ngân phiếu rồi nhét vào túi váy nàng mới may xong đến cả Dạ Hành cũng không biết . Nàng muốn giữ một ít để phòng thân, lỡ gặp chuyện không may (giống như lạc nhau vậy đó) thì còn có đường sống cho mìn, ở cổ đại rất khó kiếm tiền a.
Sáu người mướn một chiếc xe ngựa cho hai phu thê nàng đi còn bốn người còn lại đi ngựa, Thu Thu ngó dáo dác khắp nơi vì nơi đây thật đẹp sống mười mấy năm trên đời này nàng chưa thấy nơi nào nhiều cây như vậy (trừ tivi ra nhé). Không khí thật trong lành. Khụ khụ thật ra nữ chính của chúng ta đang đi trong rừng nên có rất nhiều hứng thú khác người .
Dạ Hành yêu thương cười lắc đầu ngắm tiểu thê tử của mình nàng quá hồn nhiên (O.O hồn nhiên á). Nhìn nàng nhìn ngắm cảnh vật say mê hắn càng nhìn càng thương, yêu thương vuốt tóc nàng. Nàng quay lại tặng cho hắn một nụ cười ngọt ngào, nàng nhào tới dựa vào lòng hắn trộm một ít đậu hũ . Nàng giơ móng vuốt tới gần con mồi rồi đốt lửa lung tung trên người Dạ Hành, cho dù Dạ Hành có chính nhân quân tử đến đâu cũng không nhịn nổi lập tức áp nàng vào lòng mình ôm thật chặt không cho nàng giở trò nữa. Nhưng nàng là ai chứ, ôm nàng chặt vào lòng thì nàng đưa móng vuốt ra sau lưng, Dạ Hành thấp giọng mắng thầm một câu rồi cuối đầu xuống tham lam gặm lấy đôi môi anh đào đang khẽ nhếch lên của nàng, nàng nhiệt tình đáp lại khiến không khí trong xe nóng lên, hai người hôn nhau đến trời đất đảo lộn Dạ Hành theo bản năng đưa tay đến trước ngực nàng nhẹ nhàng vuốt ve đột nhiên xe ngựa bỗng nhiên thắng gấp xém chút nữa là Thu Thu đập đầu vào thành xe may là Dạ Hành nhanh tay đỡ được nàng . , hắn đỡ được nàng rồi xem nàng có bị thương không hắn mới phát hiện một tay của mình vẫn để nguyên trên ngực nàng, hắn ho khan hai tiếng rồi rút tay lại mặt đỏ bừng . Ho khan hai tiếng rồi hỏi nàng có xao không, hắn thấy luyến tiếc cảm xúc mềm mại còn lưu lại trên tay mình hắn thầm nghĩ. Cảm súc thật tốt, nàng gầy vậy nhưng cái đó không có gầy chút nào.

Còn nàng thì đang mắng thầm trong bụng . «Đứa nào phá đám vậy lão nương cho biết tay, haiz.. thật đáng tiếc mà».
Sau khi sửa soạn lại trang phục xong thì Dạ Hành ngó đầu ra ngoài hỏi nhị ca mình đã sảy ra chuyện gì, thì nhìn thấy một đám người chặn họ lại, nàng cũng chui đầu ra theo nhìn thấy một đám người như vậy làm nàng nghĩ ngay đến cướp trong tivi hay chiếu đây, một người có lẽ là tên cầm đầu lên tiếng .
“Đường này do bọn ta mở, cây này do bọn ta trồng, muốn đi qua đây để lại bạc cùng nữ nhân”. (Không biết như vậy có đúng không híc).
Thu Thu trợn mắt xem thường, đang định lên tiếng thì một tên cướp la lên khá vui sướng.
“Có tới ba mĩ nhân luôn, chúng ta gặp may rồi”.
Thu Thu ngơ ngác. «Đâu ra ba mĩ nhân vậy». Nàng đang thắc mắc thì tên đó lại lên tiếng .
” Mĩ nhân mặc nam trang ngồi trong kiệu đẹp nhất. Ta từ trước tới giờ mới thấy mĩ nhân đẹp như vậy”.Hắn dứt lời một đám cũng gật đầu . Một đám người trên ngựa cũng té xuống đất luôn . Hứa Nguyên nhịn không nổi nữa ôm bụng lăn ra cười lên tiếng.

“Dạ muội, aha ha ha ta nhị hết nổi rồi”. Mặt Dạ Hành đen xì.
Nàng nghe xong muốn té đập đầu . Nàng nghiến răng két két đang định cho bọn biết mùi khi dám có ý định xấu với tướng công nàng muốn chết, nàng còn chưa có ăn được, thù mới hận cũ chất chồng. Đang định ra tay thì bị Dạ Hành ngăn lại mặt hắn vẫn đen thui . Nàng thầm nghĩ «không lẽ hắn hai phai hở trời». Càng nghĩ càng rùng mình. Dạ Hành thấy mặt nàng vặn vẹo biết ngay nàng suy nghĩ bậy bạ bèn nói nhỏ vào tai nàng. Nghe hắn nói mắt nàng càng ngày càng sáng lên cười tươi rói, khiến sáu người kia rùng mình còn bọn cướp hét lên phấn khích khi nhìn hai mỹ nhân cười mắt họ nổi hình trái tim . Đột nhiên nàng lên tiếng . Làm sáu người run sợ.
“Các huynh thích bọn ta sao”. Bọn cướp ồn ào gật đầu. Nàng lại hỏi.
“Muốn chúng ta đi cùng sao về làm áp trại phu nhân”. Mắt nàng chớp chớp . Bọn cướp đồng loạt lên tiếng.
“Muốn..Muốn đúng vậy”. Nàng lại tiếp lời.

“Chúng ta cũng muốn nhưng còn cha của chúng ta, ta không muốn xa cha đâu phải không Dạ tỷ”. Nàng nói mà da gà nổi khắp người híc. Dạ Hành phối hợp gật đầu. Bọn người Hứa Nguyên trợn mắt nghĩ thầm.
” Ai dám làm cha các người». Vương Tiểu Nguyệt cũng hùa theo .
“Đúng vậy nha, ai nha con không nỡ xa cha đâu “. Rồi ôm lấy tay Vương lão tứ. (Híc tình hình là tác giả quên tên nên gọi loạn).
Bọn cướp thấy dáng vẻ uỷ khuất của mỹ nhân cầm lòng không nổi gật đầu đồng ý dẫn cả đám về sơn trại mà bọn chúng không biết rằng sơn trại của mình sẽ bị các nàng làm cho gà bay chó sủa đến nổi quỳ xuống lạy họ cũng không chịu rời đi .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.