Đọc truyện Xuyên Qua Hoang Dã – Chương 42: Đạo cụ a! !
Phong Hổ gật mạnh đầu, sáp tới, từ phía sau ôm lấy Minh Phong, cùng cậu nhìn thứ trong hộp—— Minh Phong chỉ nhận ra vài loại—— bịt miệng, dây thừng, dương cụ giả cùng một ít còng tay xích chân nhìn qua đã biết công dụng… Còn có một ít thứ không biết tên, nhưng Minh Phong tin tưởng, Phong Hổ nhất định đã biết.
Cậu đưa tay đỡ trán: “Trời ạ, Bội La, tên kia nghĩ cái gì a, không phải sau khi biết chúng ta ở cùng nhau đã chuẩn bị sẵn mấy thứ này đi.”
Đôi môi nóng rực của Phong Hổ tập kích vành tai Minh Phong, ngậm vào liếm mút hai cái, sau đó buông ra——
“Minh Phong, chúng ta dùng thử đi.” Âm thanh nồng đậm cầu xin cùng khao khát, tựa như trước kia y từng nói qua, đối với Minh Phong, cường thế là không được, bởi vì Minh Phong là người ngoài lạnh trong nóng, phải hạ thấp tư thái một chút mới có thể đạt được thắng lợi.
Cảm nhận xúc cảm ẩm ướt cùng tê dại từ vành tai truyền tới, trong lòng Minh Phong rung động, nhưng lập tức phản ứng được lời nói của Phong Hổ thì trầm mặc: “Không được!”
“Minh Phong——” Phong Hổ không ngừng cố gắng, tay y đặt bên vạt áo lần tới trước ngực Minh Phong, nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó tìm được hai quả thực, liền nắm lấy——
Cơ thể Minh Phong hơi run lên, hơi thở bắt đầu dồn dập.
“Không, không được.”
Phong Hổ đưa tay nâng cằm cậu lên, vội vàng hôn lên môi cậu, hôn vào thật sâu, tìm kiếm đầu lưỡi mềm mại của Minh Phong, cùng mình dây dưa, bàn tay to nắm lấy quần áo cậu, cùng sức xé bỏ, một kiện y phục cứ vậy bị xé thành hai miếng vải rách, bị Phong Hổ không chút để ý ném xuống mặt đất.
Bàn tay to của Phong Hổ lại lướt vài cái, quần áo trên người y cũng lả tả rơi xuống đất. Sau đó, hai tay lại dính lấy người Minh Phong.
Môi y dính lấy môi Minh Phong, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm mút cánh môi đầy đặn ướt át của cậu: “Được không? Minh Phong, được không?”
Vừa hỏi, vừa cởi quần Minh Phong, một tay khác thì vuốt ve phần mông nở nang của cậu.
Minh Phong cố gắng ổn định hô hấp dồn dập của mình, vừa định mở miệng cự tuyệt thì lại bị hôn.
“Cầu ngươi——” Phong Hổ thì thào trên môi cậu.
Minh Phong thở dài trong lòng, người này quả thực giống hệt đứa nhỏ mới có được món đồ chơi mới, thật là—— Bội La, ngươi chờ đó cho ta!
Nhận mệnh hung hăng cắn một ngụm lên môi Phong Hổ, âm thanh Minh Phong khàn khàn, giọng điệu hung tợn nói: “Không được quá đáng!”
Phong Hổ mừng rỡ xoay người Minh Phong lại, để cậu ngồi lên đùi mình, kéo đôi chân thon dài của cậu quấn lấy thắt lưng mình.
Dùng nước miếng của mình giúp Minh Phong rửa mặt xong, Phong Hổ khẩn cấp áp cậu lên giường, lấy đồ bịt miệng trong hộp ra, ánh mắt long lanh nhìn Minh Phong.
Trán Minh Phong nảy lên vài cọng gân xanh, nhắm mắt lại, hơi hé miệng, xem như ngấm ngầm đồng ý hành vi của y.
Nhìn Minh Phong hé miệng lộ ra hàm răng trắng noãn cùng đầu lưỡi phấn hồng, Phong Hổ chịu không nổi hấp dẫn liền áp tới, hảo hảo hôn một phen, đầu lưỡi đảo qua từng tấc từng tấc ngọt ngào trong khoang miệng cậu, sau đó ôm cậu dây dưa nửa ngày mới chịu buông ra. Sau đó cầm lấy bịt miệng vừa nãy quăng qua một bên, thật cẩn thận đeo cho Minh Phong.
Khóe mắt Minh Phong ửng hồng trừng mắt liếc y một cái, làm phía dưới Phong Hổ lập tức dựng lên, hận không thể trực tiếp nhào tới đề thương lên ngựa a!
Chính là lần này thật khó khăn mới làm Minh Phong đồng ý, nếu bỏ lỡ thì không chắc sẽ còn cơ hội.
Nghĩ tới đây, Phong Hổ an ủi vỗ vỗ tiểu đệ đệ của mình, im lặng trấn an nó một chút. Sau đó lại lấy đồ bịt mắt trong hộp ra, đeo cho Minh Phong.
Vì phòng ngừa Minh Phong giãy dụa nên lại đeo thêm một cái còng tay cho cậu.
Sau đó hài lòng dừng lại, thưởng thức cảnh đẹp hiếm có.
Học theo người trong phim, y một đường hôn lại cắn từ cổ Minh Phong trượt tới hai quả thực, do dự một chút, sau đó chọn hai cái kẹp nhỏ trong hộp. Thử bóp bóp một chút, lại do dự kẹp thử lên tay mình, sau đó mới yên tâm sử dụng.
Ngậm lấy một quả thực, đầu lưỡi không ngừng đảo quanh, thỉnh thoảng còn dùng răng nanh gặm cắn vài cái. Một tay thì nhẹ nhàng nắm lấy một quả khác, ngón tay thô ráp không ngừng ma xát quả thực mẫn cảm. Thẳng đến khi chúng nó đều dựng thẳng, Phong Hổ hài lòng nhìn quả thực đã biến thành màu đỏ sậm, lấy hai cái kẹp nhẹ nhàng kẹp lên.
“Ân——” Minh Phong rên một tiếng, bởi vì không thể nhìn thấy nên cảm quan trên cơ thể lại càng mẫn cảm hơn, khoái cảm từ kích thích của Phong Hổ gây ra cho cậu lớn hơn bình thường rất nhiều, phân thân chưa được đụng tới đã dựng thẳng, chính là sau đó một trợn đau đớn từ trước ngực đánh úp tới, chênh lệch quá mức làm phân thân nhất thời uể oải, chính là ngay sau đó Phong Hổ lại bắt đầu liếm mút phần da thịt không bị kẹp, sau đó ngậm luôn cả kẹp và đầu nhũ vào miệng.
“Ngô, ngô——”
Minh Phong muốn bảo y dừng lại, chính là miệng bị bịt không thể nói chuyện. Chỉ có thể tùy ý Phong Hổ càn quấy, nhưng dưới sự trêu đùa của Phong Hổ, nơi vốn vô cùng đau đớn kia dần dần nảy sinh khoái cảm tê dại, hơn nữa so với bình thường còn lớn hơn vài phần. Phân thân vốn uể oải dần dần hơi ngẩng đầu.
“Ân——”
Nghe thấy tiếng hừ nhẹ toát ra từ mũi Minh Phong thì Phong Hổ suýt chút nữa đã chảy cả máu mũi.
Kéo cậu ngồi dậy thành tư thế quỳ sấp, một cái xích chân có trụ đeo vào mắt cá, chân bị ép phải dạng ra thật rộng. Minh Phong dùng sức cắn chặt đồ bịt miệng, xem nó thành thịt Phong Hổ mà cắn.
Sau đó, Phong Hổ mở còng tay, chế trụ tay cậu, lấy một bộ xích cùng bộ với xích chân, kéo tay Minh Phong luồn qua bụng, khóa vào trụ sắt giữa hai chân.
Cứ như vậy, Minh Phong chỉ có thể dán sát mặt giường, hai chân mở rộng quỳ trên giường. Toàn bộ nơi riêng tư đều phơi bày trước mặt Phong Hổ không xót thứ gì.
Tấm lưng trắng nõn của Minh Phong hơi cong, thớ thịt căng cứng, bởi vì tư thế nên bắp đùi thon dài bị tách ra thật rộng, tiểu huyệt bình thường bị giấu trong khe mông cũng e lệ xuất hiện trước mặt Phong Hổ, không ngừng co rút. Phân thân thanh tú hơi đứng thẳng.
Phong Hổ nhìn mà hai mắt phát sáng, bầu bạn bình thường luôn cường hãn đột nhiên dùng tư thái này xuất hiện trước mặt mình, đối với nam nhân mà nói thật sự là sự hấp dẫn không thể chống lại.
Tư thế như vậy muốn thẳng lưng đúng là không phải chuyện dễ dàng. Minh Phong không cần nhìn cũng cảm giác được ánh mắt nóng rực đang chăm chú nhìn bộ vị tư mật của mình. Nóng tới mức ngay cả cậu cũng cảm thấy người mình nóng lên, chính là, loại tư thế này——
Bàn tay to nóng rực đột nhiên phủ lên cánh mông Minh Phong, dùng sức xoa nắn, cả bàn tay muốn vùi lấp cả cánh mông nở nang.
“Ân——” Đột nhiên bị đụng chạm, cơ thể Minh Phong run lên, đột nhiên có chút oán hận thứ đang che mắt mình, cái gì cũng không nhìn thấy, cảm giác thực kì quái a.
Phong Hổ từ phía sau áp lên, cơ thể nóng hừng hực làm hại Minh Phong cũng bắt đầu thấy nóng lên. Trên người thấm ra từng tầng mồ hôi.
Phong Hổ từ trên cổ cậu một đường gặm cắn tấm lưng nõn nà, biểu hiện kiên nhẫn cùng lực nhẫn nại trước nay chưa từng có, nếu bình thường y hẳn đã sớm vội vàng trực tiếp vọt vào. Chính là lần này y thực hưởng thụ cảm giác này, tuy yêu một Minh Phong cường hãn nhưng nếu ngẫu nhiên yếu ớt thế này mới làm người ta động tâm không thôi a.
Cảm giác tê dại từ lưng truyền tới toàn thân, Minh Phong không chịu được dùng mũi hừ ra tiếng, nước miếng dọc theo đồ bịt miệng chảy ra.
Phong Hổ một đường gặp cắn chuyển xuống nụ hoa Minh Phong, lưu lại một vệt dấu vết hồng hồng đỏ đỏ.
Bàn tay to duỗi ta, từ bên cạnh lấy thuốc bôi trơn xong đó đưa một ngón tay vói vào bên trong tiểu huyệt đã co rút lợi hại của Minh Phong. Không biết có phải ảo giác hay không, Phong Hổ cảm thấy nơi này so với bình thường còn siết chặt hơi, chặt đến mức thứ giữa hai chân y càng đau đớn lợi hại hơn.
Một ngón, hai ngón—— Phong Hổ đang do dự nên trực tiếp vọt vào hay dựa theo bộ phim mà nhét chuỗi hạt trong hòm vào, như vậy mình có thời gian để xem cảnh Minh Phong phun ra nuốt vào. Dũng đạo đang vây lấy ngón tay đột nhiên co rút lợi hại, tiếng hừ nhẹ của Minh Phong cũng trở nên quyến rũ hơn. Phong Hổ giật mình một cái, trực tiếp rút ngón tay, đỡ lấy cự đại của mình vọt vào trong, Minh Phong kêu rên một tiếng, Phong Hổ bắt đầu cấp tốc trừu sáp.
Chờ đến khi y nhớ tới vấn đề mình đắn đo khi nãy thì y đã chôn sâu vào trong cơ thể ấm áp của Minh Phong, thế nào có thể cam lòng bỏ ra cho được?!
Cơ thể Minh Phong bị Phong Hổ đánh sâu vô thức vọt tới trước, cự đại của Phong Hổ cắm trong cơ thể cậu tùy ý trừu sáp mang tới từng đợt khoái cảm vô tận. Không khỏi hừ ra một tiếng mị nhân từ lỗ mũi làm Phong Hồ lại càng kích động hơn, trừu sáp cũng ngày càng kịch liệt.
Minh Phong lặng lẽ thở ra, với sự thông minh của cậu đương nhiên biết Bội La cho Phong Hổ xem phim gì, vừa rồi cảm giác được Phong Hồ đang do dự, nghĩ cũng biết người này đang do dự xem có nên tiếp tục gây sức ép cho mình hay không. Lúc này cậu liền vội vàng hấp dẫn y.
May mắn sức chống cự của Phong Hổ đối với cậu mỏng manh tới cực điểm…
Sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi, Minh Phong vô lực nằm úp sấp, Phong Hỗ vẫn còn luyến tiếc rời khỏi cơ thể cậu, chút có chút không vuốt ve người cậu.
Đột nhiên Phong Hổ nói một câu.
“Minh Phong, vừa rồi ngươi không phát ra tiếng gì hết nga.”Giọng điệu thực ai oán.
Minh Phong tức giận trở mình xem thường, miệng cậu bị bịt có thể lên tiếng được mới là lạ!
Phong Hổ đưa tay cởi bỏ bịt miệng cùng che mắt của Minh Phong. Bản thân cũng rút ra khỏi cơ thể cậu, thất chất lỏng của mình chảy ra từ tiểu huyệt của Minh Phong, y đắc ý cười cười, đưa tay sờ soạng ở cửa huyệt một chút, tiểu huyệt vẫn còn dư vị sau cao trào lại co rút một trận.
“Thả ta ra.” Tư thế này thật sự không thoải mái, Minh Phong mở miệng yêu cầu.
Phong Hổ ngoan ngoãn cởi bỏ còng chân cùng xích chân. Minh Phong lập tức nằm úp sấp xuống giường.
Phong Hổ nửa đắc ý, nửa quan tâm tiến tới trước mặt cậu hỏi: “Minh Phong, ngươi không sao chứ.”
Minh Phong nhắm mắt lại: “Xương sống thắt lưng.” Âm thanh thế nhưng lại có chút ý tứ làm nũng.
Tâm Phong Hổ rung động, lập tức chân chó nắm lấy thắt lưng Minh Phong, bắt đầu vuốt ve. Xoa xoa một hồi bàn tay lại bắt đầu không an phận.
“Đau quá.” Minh Phong than thở một tiếng.
Lổ tai Phong Hổ dựng thẳng: “Làm sao?”
Minh Phong miễn cưỡng xoay người lại: “Nơi này.” Trước ngực, rõ ràng vẫn còn mang theo hai cái kẹp nhỏ.
Nhìn cậu cau mày, Phong Hổ vội vàng tháo hai cái kẹp đầu nhũ xuống, hai tiểu quả thực đã trở nên ám màu, Phong Hổ sáp tới nhẹ nhàng an ủi.
“Ân—— thân hình Minh Phong run lên, hừ nhẹ một tiếng.
Phong Hổ ôm cậu từ trên giường nhấc lên, đặt ngồi lên đùi mình, hai chân kéo vòng qua thắt lưng.
“Chúng ta làm thêm một lần đi, chỉ có một lần thực khó kiềm nén được a.”
Minh Phong ôm cổ y, cảm giác cự đại của Phong Hổ đỉnh thẳng vào khe mông mình. Còn không ngừng trượt tới trượt lui, cuối cùng dừng ở lối vào, phần đỉnh cũng chui vào còn nói vậy, người này thật là——
Cậu hơi nhấc thắt lưng, sau đó ngồi mạnh xuống: “A——”
Dưới tác dụng của trọng lực, cự đại của Phong Hổ vọt thẳng vào trong cơ thể Minh Phong, tiến đến một độ sâu phi thường.
Phong Hổ nắm lấy thắt lưng Minh Phong, lại bắt đầu một vòng đánh sâu mãnh liệt mới.
Hoàn Chương 42.