Xuyên Qua Cổ Đại Làm Đế Thị

Chương 17


Đọc truyện Xuyên Qua Cổ Đại Làm Đế Thị – Chương 17

“Đức Phi đến…..Hoa Thần đến……”

Hà Duyệt ghé mắt nhìn chỗ tùy tùng vừa mới hô lên vang dội, chỉ thấy một nữ tử kim trâm, y phục đỏ mỉm cười cùng Hoa Thần tiến vào đình viện.

“Nô tỳ/Thần thị tham kiến Hoa Thần chủ tử/Đức Phi nương nương.” Trăm miệng một lời thỉnh an, Hà Duyệt cũng tham gia vào trong đó, thế mới biết nữ tử áo đỏ vừa rồi chính là Đức Phi trong tứ phi.

“Miễn lễ, các vị muội muội, bọn đệ đệ, hôm nay là ngày vui khó gặp, liền không cần lễ tiết rườm rà, cứ thoải mái tận hưởng vui vẻ đi.” Đức Phi ôn nhu cười nói.

“Đức Phi tỷ tỷ nói phải, nhoáng một cái đã qua mấy tháng, hồi lâu cũng chưa gặp tỷ tỷ ngươi, tỷ tỷ so với trước kia cũng hấp dẫn hơn nhiều, nói vậy Hoàng Thượng chắc cũng không ít lần qua cung của tỷ tỷ đi!”

Hoa Thần nói một câu này nháy mắt làm Đức Phi tan biến ý cười, nhưng rất nhanh phục hồi thần sắc bình thản, bất quá lần này tươi cười càng thêm dối trá, nhìn thấy cảnh này Hà Duyệt cũng cấp Đức Phi kia vào hàng ngũ những người trong ngoài bất nhất a.

“Thượng Quan đệ đệ chê cười rồi, dung mạo bản cung làm sao có thể cùng so sánh với đệ đệ ngươi, bản cung lần trước còn nói với Hoàng Thượng chỗ độc đáo của ngươi, Hoàng Thượng nghe xong cũng gật đầu tán thành, nói đệ đệ ngươi nhưng là hậu cung độc nhất vô nhị a.”

Không biết là ai cười khẽ một tiếng, Hà Duyệt rõ ràng trông thấy sắc mặt Thượng Quan Tuyết trở nên khó coi, nếu là lúc trước Hà Duyệt đại khái không quá hiểu hàm ý trong những lời này, nhưng là hiện tại…. Hà Duyệt cảm thấy hắn đang nhìn hai con khổng tước hơn thua đối chọi nhau, thật mất mặt.

Sau Đức Phi không biết là người phi tử nào đi ra nói vài lời hay, không khí giằng co đều giảm bớt, Hà Duyệt vì không cho chính mình tìm phiền toái, cũng cùng Tiêu Sở Nhiên đi ra xa khu vực yến hội, tìm một cái ghế đá bên cạnh rừng trúc yên tĩnh ngồi xuống.

Chu Tử Hoa gia nhập khiến cho không khí tán gẫu giảm bớt, lễ phép tương đối, Tiêu Sở Nhiên cười cáo biệt rời đi, Hà Duyệt đối với việc này không hiểu, tại sao Chu Tử Hoa gia nhập Tiêu Sở Nhiên lại rời đi, nhưng nhìn đến Chu Tử Hoa cũng không biểu lộ cái gì, đành phải bỏ qua ý tưởng kì quái này.


“Duyệt Quân cùng tả tướng rất quen thuộc?”

“Tả tướng là ai?”

Chu Tử Hoa kinh ngạc nhìn Hà Duyệt, nói:” Tả tướng chính là Tiêu Sở Nhiên, Tiêu Sở Nhiên chính là Huyền Minh Quốc tả thừa tướng.”

Hà Duyệt trừng lớn hai mắt, không thể tin được nam tử xinh đẹp vừa mới cùng mình vui vẻ tán gẫu thế nhưng lại là tả thừa tướng, hơn nữa thừa tướng còn có thể tự do ra vào hậu cung!

“Ngươi như thế nào khiếp sợ, xem ra là không biết thân phận của Tiêu Sở Nhiên là thừa tướng.”

“Đương nhiên là không biết, ta còn nghĩ hắn chỉ là một quan lại bình thường, lại nói, Tử Hoa vì cái gì thân là thừa tướng lại có thể ra vào hậu cung?”

Chu Tử Hoa uống một ngụm trà, mỉm cười nói:” Ân, bởi vì Tiêu Sở Nhiên hắn cùng chúng ta giống nhau, cho nên có tư cách ra vào hậu cung.”

“Cùng chúng ta giống nhau là có ý gì? Chẳng lẽ…..” Hà Duyệt lại phóng đại đồng tử, Chu Tử Hoa nhẹ nhàng gõ một quyền trên đầu Hà Duyệt:” Nguoie là nghĩ đi đâu vậy, ta nói cùng hắn giống nhau là thân phận của hắn, hắn trừ bỏ là tả thừa tướng đương triều ra, vẫn là Lân nhi, hơn nữa là Lân nhi duy nhất có chức vị.”

(Giải thích một chút: lúc đầu gặp Tiêu Sở Nhiên thì Hà Duyệt nghĩ là nam thị của Lãnh Diệc Hiên nhưng nghe tới Tiêu Sở Nhiên là thừa tướng nên nghĩ hắn là nam nhân bình thường a.)


Nghe đến đó Hà Duyệt xem như đã hiểu, “Thì ra là thế ta đã nói hắn bộ dáng tốt như vậy, là nam nhân ta còn có điểm không tin, nguyên lai là Lân nhi, nói như vậy hắn có thể vào hậu cung cũng là hợp tình hợp lý.”

Chu Tử Hoa cười khẽ lắc lắc đầu, Hà Duyệt không hiểu hỏi:” Tử Hoa ngươi cười là có ý tứ gì?”

“Hà Duyệt, ngươi cho là bằng hai loại thân phận này của hắn có thể ra vào hậu cung?” Hà Duyệt đánh ánh mắt chẳng phải không phải thế sao qua nhìn đối phương, Chu Tử Hoa cười nói:” Hậu cung này không phải tùy tiện có thể đi đi vào vào, cho dù thân phận là Lân nhi cũng không thể, Tiêu thừa tướng có thể đi vào hậu cung là Hoàng Thượng nhận lời, thứ nhất là Tiêu Sở Nhiên là thừa tướng nhưng trong gia tộc chỉ có một mình hắn vì thế để có thể quen biết nhiều Lân nhi hơn mới phê chuẩn tiến vào hậu cung, thứ hai là để yết kiến ý hay ở hậu cung, Tiêu Sở Nhiên là lựa chọn tốt nhất, cho nên hậu cung này đắc tội ai đều có thể nhưng tuyệt đối không thể đắc tội Tiêu Sở Nhiên, ngay cả hậu cung địa vị tối cao là Đức Phi cùng Hoa Thần cũng phải cấp mặt mũi cho hắn ba phần.”

Hà Duyệt trịnh trọng gật gật đầu, Hoàng Đế này vẫn còn thông minh a! Yết kiến lời hay, kết giao Lân nhi phỏng chừng là ngụy trang, nhìn thẳng hậu cung nhân tài nào không an phận mới là thật. Ngẫm lại cũng phải, hiện tại hậu cung voi chủ, mặc kệ là Đức Phi hay Hoa Thần đều muốn cao hơn nhau một bậc nhất định phải mượn sức gia tộc mình, Tiêu Sở Nhiên chính là giám sát người như vậy.

“Bất quá Tử Hoa, ngươi như thế nào lại hiểu biết nhiều như vậy?” Hà Duyệt hiếu kì hỏi.

Chu Tử Hoa nhẹ nhàng cười cười, nhỏ giọng nói:” Tốt xấu gì ta cũng ở trong hoàng cung này vài năm, mấy chuyện nhỏ này biết đến cũng không có gì là lạ hơn nữa việc này mọi người đều biết, chỉ cần ngươi dụng tâm, muônd không biết cũng khó.”

“Ha ha…ngươi nói phải…” Hà Duyệt ở bên trong nội tâm mình tự mắng một câu ngu xuẩn, thế nhưng lại hỏi mấy câu vô vị này.

Đại khái Chu Tử Hoa hiểu được trong suy nghĩ của Hà Duyệt, liền tiếp tục nói:” Việc này cũng không thể trách ngươi, ngươi tiến cung cũng không bao lâu lại bị ma bệnh quấn thân lâu ngày, việc này không biết cũng dễ hiểu.”


Hà Duyệt có lệ nở một nụ cười, chột dạ nâng chung trà lên uống một ngụm, chuyển động con mắt:” Tử Hoa, hôm nay gặp Đức Phi kia nàng có phải hay không….”

Chu Tử Hoa nhanh chóng giơ tay ra hiệu chớ lên tiếng, Hà Duyệt thật cẩn thận nhìn bốn phía, phát hiện không có người nào mới quay đầu lại, Chu Tử Hoa vẻ mặt cẩn thận nói:” Đây không phải là địa phương để nghị luận việc này, ta chỉ có thể nói với ngươi, Đức Phi là nữ nhi của Hữu thừa tướng đương triều, tên Từ Tuệ.”

Nghe Chu Tử Hoa nói xong, Hà Duyệt chỉ có một câu xuất hiện trong đầu, quả nhiên là một nữ nhân có bối cảnh thâm hậu a! Xuy xuy… sở dĩ là thiên kim phủ thừa tướng, ha ha khó trách ở hậu cung có thể càn rở như vậy.

“Tử Hoa, bối cảnh của Hoa Thần kia…”

Chu Tử Hoa lại ra hiệu ánh mắt chớ có lên tiếng, sau đó chậm rãi đứng lên, Hà Duyệt cũng thật ăn ý đứng lên đi theo bên người Chu Tử Hoa, đi tới trước chỗ lân cận của Đào Lâm, ở noie đây Hà Duyệt cũng biết được hậu phương của Thượng Quan Tuyết, thì ra là nhi tử nhà tướng quân.

Tuy rằng hiện tại Thượng Quan tướng quân không còn chưởng quản quân đội nhưng căn cơ của bộ binh đã phát triển không nhỏ, tại triều đình vẫn có tiếng nói nhất định, khó trách Thượng Quan Tuyết này dám cùng Từ Tuệ gọi nhịp, nguyên lai bối cảnh đều tương đương a!

Bỏ qua chuyện Đức Phi cùng Hoa Thần, Hà Duyệt cũng theo Chu Tử Hoa biết được chuyện Thục Phi Hiền Phi, một người là nữ nhi đại tướng quân chân chính nắm giữ thống lĩnh tâm quân Huyền Minh Quốc, một người là nữ nhi nhà Thượng thư đại nhân, tam phi trong tứ phi này so một người với một người thì chẳng ai kém ai.

“Còn có cái gì không hiểu ngươi cứ việc hỏi, chỉ cần ta biết đến nhất định nói cho ngươi tường tận.”

Hà Duyệt mỉm cười gật gật đầu, nói” Ân… cảm ơn ngươi Tử Hoa, nên biết đều đã biết, quả nhiên Tử Hoa ngươi tài hoa nhiều mặt, nghe quân một lời thắng đọc mười năm kinh thư.” (Tài hoa buôn dưa lê à =))))

Chu Tử Hoa bị cách nói chuyện của Hà Duyệt chọc cười, khẽ xoa đầu Hà Duyệt,” Ngươi này hôm nay há mồm uống mật hay sao lại ngọt như vậy?”

“Ha ha miệng ta ngọt hạng nhất a, Tử Hoa ngươi hôm nay mới biết sao?” Hà Duyệt nghịch ngợm trừng mắt nhìn, bọn nha hoàn đi theo hầu hạ một bên nghe được cũng nhịn không được cười trộm rước lấy Hà Duyệt bất mãn giáo huấn vài câu, đương nhiên mấy giáo huấn này cũng chỉ mang lại nhiều tiếng cười hơn.


“Bản quân còn đang suy nghĩ là cái thanh âm gì làm bản quân đau đầu nguyên lai là thấy được đám Ma Tước các ngươi!”

Hà Duyệt ngưng cười, vẻ mặt khó chịu nhìn Vương Ngọc đang chửi bới, khẽ nhếch khóe miệng, nói:” Tử Hoa, nơi này cảnh sắc thật sự không được tốt lắm hồng không hồng lục không lục, chúng ta đi nơi khác đi.”

Chu Tử Hoa biết lời này của Hà Duyệt là châm chọc lại Vương Ngọc, cũng không nói thêm cái gì gật gật đầu, cùng Hà Duyệt đang đi lên phía trước, hoàn toàn đem Vương Ngọc khí thế sôi trào bỏ qua.

Vương Ngọc bị bỏ qua xoay người quát:” Hà Duyệt ngươi đứng lại đó cho ta!”

Hà Duyệt tuyệt không muốn để ý đến Vương Ngọc tiếp tục đi, Vương Ngọc thẹn quá hóa giận đuổi theo đẩy thật mạnh sau lưng Hà Duyệt một phen, Hà Duyệt thân thể không vững, bị đẩy mạnh về phía một cây đào.

“Duyệt Quân/Chủ tử…..”

Thải Hà vội vàng tiến lên nâng Hà Duyệt dậy, Chu Tử Hoa bước nhanh lên lo lắng hỏi:” Duyệt Quân không có việc gì đi?”

“Ta không sao, bất quá chính là đáng tiếc một cây hoa đào đẹp…” Hà Duyệt rất đau lòng nhìn nhánh đào bị gãy trên tay, nghĩ vậy hết thảy quay đầu nhìn đầu sỏ gây tội Vương Ngọc, Hà Duyệt phẫn nộ đứng lên:” Vương Ngọc!!!”

“Duyệt Trung Thị thật can đảm, dám đem hoa đào Đức Phi nương nương thích nhất bẻ gãy, ngươi là ngay cả Đức Phi nương nương cũng không thèm để vào mắt!!!”

Hà Duyệt nghiêng đầu, thấy Vương Lỗ nổi giận chỉ vào mình cùng Đức Phi đang đen mặt đứng sau nàng, trong nháy mắt Hà Duyệt nghĩ tới hai chữ âm mưu, mà thời điểm hắn lại nhìn Vương Ngọc, nhìn khóe miệng Vương Ngọc tươi cười chứng minh cho suy nghĩ vừa rồi của hắn, giờ khắc này trong đầu Hà Duyệt chỉ muốn nghiền nát Vương Ngọc trong hai lòng bàn tay.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.