Đọc truyện Xuyên Qua, Bất Đắc Dĩ Ta Thành Vương Phi – Chương 2: Tiểu Thư Hiện Giờ Thật Tốt
– Tiểu thư người ăn cơm trưa đi
Mấy ngày qua Phương Liên cật lực tập thể dục nhưng cũng may thân thể này chỉ mới phát phì nên không lâu sau đó cũng trở về vị trí cũ. Nàng đang chăm chú nhìn trong gương đánh giá khuôn mặt này quá giống nàng có thể nói là thập phần giống luôn ấy. Xem ra nhan sắc của thân thể này cũng không tệ đi. Quay đầu lại nhìn thì nàng thấy Tiểu Xuân đang cầm mâm thức ăn vào, đảo đảo cặp mắt đánh giá nàng từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên…. Bị nhìn như vậy nên Tiểu Xuân nàng cũng có chút ngại ngùng lại hắn giọng 1 cái
– E hèm! tiểu thư người ăn cơm đi-nói rồi Tiểu Xuân bước đến bên cạnh chỗ nàng đang ngồi để mâm thức xuống. Phương Liên nhìn vào mâm thức ăn lại nhìn Tiểu Xuân ý bảo nàng không muốn ăn, nhưng Tiểu Xuân vẫn cứ làm ngơ
Liếc xéo Tiểu Xuân một cái, giọng cảnh cáo nói
– Ta không muốn ăn những thức ăn này, muốn ăn ngươi ăn đi
hứ! ta nói thẳng ra như vậy rồi nếu ngươi còn muốn ta ăn những thứ này thì đừng trách ta giả dùng mỹ nam kế đối với ngươi . Dường như hiểu được ý nghĩ của Phương Liên, Tiểu Xuân cười cười rồi nhanh chóng lấy đĩa rau để xuống bàn
-Ha Ha không hổ danh là tâm phúc của ta, ngồi xuống cùng ăn cơm.- Phương Liên cũng vẫy vẫy cái tay chỉ chỗ ngồi cho Tiểu Xuân. Lúc đầu Tiểu Xuân còn hơi sửng sốt nhưng lập tức vui vẻ ngồi xuống ăn vì nàng biết tiểu thư tính khí đã đổi nàng( Phương Liên) nó 1 là 1, 2 là 2 khi đã quyết định rồi thì đừng hòng thay đổi.
-Tiểu Xuân từ nay ngươi đi theo ta, ta sẽ cố gắng bù đắp lại cho ngươi -nàng biết từ nhỏ tiểu Xuân đã theo nàng hầu hạ nàng, phục vụ nàng chính Phương Liên từ hiện đại xuyên đến nơi này cũng bị Tiểu Xuân làm cho cảm động. Nàng thề nhất định phải đối xử tốt với tiểu Xuân coi như là bù đắp
Một câu nói cũng làm Tiểu Xuân trong lòng cảm thấy thực ấm áp nha, hốc mắt từ đó cũng đỏ lên mỉm cười nhìn Phương Liên. Đúng từ đây nàng sẽ trung thành với tiểu thư không gì có thể thay đổi được nàng
Hai người chủ-tớ nó chuyện người 1 câu, ta 1 câu làm tình cảm của bọn họ càng gắn khít hơn.Bất kể ai nhìn thấy cũng thầm ghen tỵ họ
— —— —— —— —— —-
Ăn cơm xong Phương Liên lại kéo tay của tiểu Xuân chạy ra khỏi Trúc Đình uyển
-Tiểu thư người định đi đâu nha….
Bỗng Phương Liên thắng lại làm cho Tiểu Xuân giật mình suýt chút nữa là va vào lưng tiểu thư
-Tiểu Xuân à tất nhiên là đi tìm cha ta rồi, ta sau khi trở lại sẽ nhờ đầu bếp hầm canh bổ não cho ngươi, đi về nhớ nhắc ta. Tiểu Xuân cảm thấy ấm áp trong lòng cười tươi hết sức có thể đáp lại lời nói của Phương Liên
– Tiểu….thư….
Phương Liên bị dị ứng với cái tật nũng nịu này của Tiểu Xuân nha.
-stop! Phương Liên phát tay bảo im lặng nên Tiểu Xuân cũng đành lặng im. Đi lẽo đẽo theo sau Phương Liên như 1 con cún con