Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Chủ Ngươi Thật Xấu

Chương 12: Nữ Thần Trà Xanh H


Bạn đang đọc Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Chủ Ngươi Thật Xấu – Chương 12: Nữ Thần Trà Xanh H


Cặp ngực đầy đặn trắng nõn trong tay Tề Tử Ngang biến hóa thành đủ các loại hình dạng, dù cho không được thấy nhưng chỉ cần dựa vào xúc cảm cùng tưởng tượng cũng khiến ngọn lửa trong lòng hắn bùng cháy.

Thân thể rung động càng sau, cự long hạ thân càng ngạng đến khó chịu.

Hắn bắt đầu không nhịn được mà bắt đầu hôn mút trên ngực nàng, âm thanh pi pi cũng phát ra một cách dâm dục.

Không dừng lại ở đó, hắn lại liếm lại hôn, trên da thịt Ngu Niểu dần dần xuất hiện những quả dâu đỏ mê người, đôi mắt hắn như có thể phun ra lửa tới nơi.

Tay Tề Tử Ngang càng thêm dùng lực, hắn có thể cảm thấy ngực nàng so với bông không khác gì, thực mềm mại.

Ngón tay thon dài của hắn không quên đùa nghịch nhũ hoa hồng hồng đang vươn mình trước gió.

Tề Tử Ngang tay không ngừng nghỉ mà ấn ấn lại kẹp kẹp chúng, lòng bàn tay cũng liên tục vuốt ve.

Phải nói thân thể hắn lúc này nóng như muốn nỏ tùng rồi!
Rốt cuộc, Tề Tử Ngang đem bộ ngực đầy sức hút kia làm cho ướt dầm dề, hôn lên đỉnh nhũ hoa.

Đầy thành kính mà vươn đầu lưỡi liếm láp, tiện đà ngâm luôn lấy cơ hồ đem hơn nửa nhũ thịt đừa nghịch trong miệng.

Hắn giống như người đi trên sa mạc lâu ngày gặp được một làn nước mát, ra sức mà uống lấy.

Cơn khát nhanh chóng qua đi, thay vào đó hạ thân bắt đầu không nhịn được đỉnh lộng khởi Ngu Niểu tới (?).

Hắn cuốc cùng cũng không phải kìm nén dục vọng giống như lúc ở nhà vệ sinh nữa, có thể tùy tâm sở dục.


Lại tiếp hắn vẫn luôn muốn làm việc này với nàng, hiện tại càng khiến hắn thêm kích động.

Tề Tử Ngang buông 2 đôi bông gò bị nắn đến hảo xuống; hắn tưởng như mình ngừng, thở tay chậm rãi di chuyển xuống dưới ý định muốn cởi quần lót của nàng ra.

“Leng ka leng keng!”
Tiếng chuông báo thức đầu giường vang lên, khiến hắn đang đắm chìm trong giấc ngủ cấp đánh thức.

Tức giận mở mắt, trong lòng nghĩ nếu mà kêu chậm một chút thì tốt rồi, như vậy hắn liền có thể hảo hảo mà xem phong tình vạn chủng dưới váy nàng như thế nào rồi.

Ngya sau khi ý thức được suy nghĩ của bản thân, Tề Tử Ngang lấy gối che mặt của chính mình, hắn thực không có mặt mũi đi gặp người khác mà bởi vì hắn cảm nhận được dưới hạ thân mình đang ướt đến cực điểm.

Tình huống này trước giờ chưa từng xảy ra, ngày sau khi Ngu Niểu rời đi mặt ngoài hắn biểu lọ thực bình tĩnh, bộ dạng không có gì liên quan đến mình.

Nhưng trong thâm tâm hắn đang bùng nổ đến lợi hại, Tề Tử Ngang hắn liền không thể tự lừa mình dối người.

Hắn vậy xác thực chính là sinh ra suy nghĩ không an phận với Ngu Niểu, hơn nữa còn có ý nghĩ dâm dục với nữ sinh người ta, đem nàng trở thành đối tượng mộng xuân của mình.

Tề Tử Ngang lén lút rời giường, chạy vội đến nhà vệ sinh tự mình giặt quần.

Hắn trước nay chưa bao giờ phải chật vật như này, trong khó tránh khỏi ngượng ngùng.

Lại nguy hiểm chính là hắn không dám nghĩ đến Ngu Niểu, chỉ cần nghĩ đến tên nàng thôi cũng đủ khiến người hắn nóng lên.

Mà từ sau hôm sang học ở nhà Tề Tử Ngang, Ngu Niểu bắt đầu tránh né hắn.


Bởi vì nàng biết kích thích như vậy là đủ rồi, muốn cho hắn thời gian tiêu hóa.

Rốt cuộc Tề Tử Ngang đã thích Hướng Mẫn được nhiều năm như thế, nếu ngay lập tức mà muốn hắn thích thượng nữ nhân khác thực sự mà nói là không có khả năng.

Chỉ là Ngu Niểu đánh vào tâm hắn một vết thực lớn, để lại trong hắn một vết khắc sâu.

Đặc biệt, Tề Tử Ngang là người bình tĩnh lại nhạy bén, hắn cũng không phải người có dây thần kinh thô như Hướng Mẫn; hắn đã sớm nhìn ra Hướng Mẫn đối xử với Dượng Hạo rất đặc biệt.

Ngay từ đầu Tề Tử Ngang quả thực rất tức giận, hắn cùng Hướng Mẫn quen nhau lâu như vậy chắc chắn có sự ăn ý, nói cách khác Hướng Mẫn trước giờ còn chưa từng thân mận với hắn như với Dương Hạo.

Sự thân mặt của Hướng Mẫn cùng Dương Hạo trong mắt Tề Tử Ngang giống như là sự phản bội vậy.

Thế nhưng sau đó hắn phát hiện hành động của Hướng Mẫn cùng với các nam sinh khác và hắn đều không có khoảng cách, bất luận là kề vai sát cánh hay uống chung một chai nước đều như nhau.

Kỳ thật Hướng Mẫn cũng không phải là người ngây ngô như thế, nàng ta cũng đặc điểm nữ tính, chỉ là đấy là thói quen muốn nhảy lên lưng cho Tề Tử Ngang hoặc Dương Hạo cõng mà thôi.

Tính cách của nàng chính là giả tiểu hài tử, không cho rằng mình cùng các nữ sinh khác ngại ngùng giống nhau, lại nói bọn họ là hảo huynh đệ để ý nhiều như thế làm gì.

Tề Tử Ngang không thể chen vào giữa không khí ái muội của hai người Hướng Mẫn, Dương Hạo.

Mà đã không thể thì còn có thể làm gì nữa, chỉ còn cách thành toàn cho hai người họ thôi.


Nhưng mà Tề Tử Ngang cũng nghẹ một hơi, với tình huống như này hắn không thể nói ra tâm tư của mình với Hướng Mẫn.

Điều này giống như một cơ hội cho hình bóng Ngu Niểu xâm nhập vào tâm hắn, vào thời điểm hắn đang tâm loạn ý phiền chính là một đòn chí mạng.

Đến nối Tề Tử Ngang không đủ để chọc phá đồ vật, lại phải làm Ngu Niểu(?)
Ngu Niểu còn nhớ rõ bản thân còn nhiệm vụ khác, cho nên nàng liền đi qua đi lại trước mặt nam chủ xoát cảm giác tồn tại.

Dương Hạo cùng người nhất bang thời điểm đi chơi bóng rổ, nhìn sang cửa hàng hoa thấy Ngu Niểu đang đứng ở ven đường chọn hoa.

Ngón tay trắng ngọc nhẹ nhàng cầm lấy đóa hoa đỏ tươi đưa tới mũi ngửi nhẹ.

Ngu Niểu nhắm mắt lại, vẻ mặt hưởng thụ, mỹ nhân cùng hoa tươi chính là cảnh đẹp yên tĩnh.

Làm cho Dương Hạo thị giác được đánh sâu, ngơ ngác mà nhìn thật lâu đến mất hồn.

Tuy rằng lần trước Hướng Mẫn nói chêm chọc làm hắn ta lần nữa tỉnh lại.

Đối với vị giáo hoa Ngu Niểu này, Dương Hạo ấn tượng càng thêm khắc sâu, hơn nữa còn sinh ra một cái thật cảm.

Ngu Niểu không còn là ký hiệu hay tượng trưng giống như trước nữa, mà nàng thật sự là nữ hài tốt đẹp làm khơi dậy ham muốn chinh phục của Dương Hạo, hắn nhất định phải theo đuổi được nàng.

Ít nhất là mục tiêu đang ở phía trước, hắn sẽ không bỏ dở giữa chừng một cách dễ dàng.

Đem lực chú ý đặt trên người Hướng Mẫn
“Hảo xảo a, ngươi thích hoa gì? Ta tặng ngươi”
Sửa sang lại đầu tóc của chính mình, pose một kiểu dáng soái nhất xuất hiện trước mặt Ngu Niểu.

Ngu Niểu vừa thấy hắn ta liền không nhịn được mà nhíu mày xinh lại, tuy vậy nàng vẫn như cũ khinh thanh tế ngữ.


“Cảm ơn, không cần”
Dương Hạo vẫn như lần trước, nghe không hiểu ý cự tuyệt của nàng.

Sát vào người nàng cười, nói
“Này xem như là nhận lỗi cho lần trước”
Nếu mà bình tĩnh nghĩ lại thì Dương Hạo cũng không phải là cái nam sinh khiến người ta chán ghét, Ngu Niểu chỉ hơi mỉm cười nói
“Ngươi đã có bạn gái, vậy liền không nên vây quanh nữ sinh khác”
“Cái gì? Bạn gái? Ta không có bạn gái a!”
Ngu Niểu nói làm Dương Hạo thực hoài nghi.

Ngu Niểu làm bộ dạng giật mình
“Hướng Mẫn không phải là bạn gái ngươi sao? Ta thấy các ngươi thân mật như thế, nếu không phải là tình lữ thì sẽ không như vậy, ta còn tưởng rằng…!thật xin lỗi!”
“Nhưng là, nàng có lẽ cũng thật tình thích ngươi, nói cách khác, một nữ sinh nếu không thích thì sao có thể làm ra loại thân mật này đâu? Ngươi không nên khiến nàng thương tâm”
Tạm dừng một chút, Ngu Niểu làm bộ dạng thực lòng lo lắng mà suy nghĩ cho hắn ta.

“Cái gì? Ngươi hiểu lầm rồi”
Dương Hạo vẻ mặt mộng bức, theo bản năng mà phản bác
“Ngươi cùng nàng không giống nhau, tính cách nàng giống như nam hài tử vậy!”
Nhưng mà, Ngu Niểu bày ra một biểu tình kiên định, khiến cho Dương Hạo bị làm cho mơ hồ.

Nàng bắt đắc dĩ thở dài rồi rời đi, Dương Hạo bị nàng làm cho đầu óc mơ mơ màng màng.

Đại khái là vì hắn là học tra lừa gạt thực dễ.

Chẳng qua là chỉ cần chọc thủng sự ái muội tốt đẹp để hắn thấy đây không phải là chuyện gì tốt a, nữ chủ Hướng Mẫn rất nhanh cũng thôi sẽ cảm nhận được.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.