Xuyên Nhanh Tích Trữ Công Đức

Chương 191


Đọc truyện Xuyên Nhanh Tích Trữ Công Đức – Chương 191


Lập Niên Thành hơi vùng vẫy khi nghe đáp án mình đã tìm kiếm bao lâu này.

Bản thân y cũng là một nhà địa chất lại thêm khát vọng được thống trị nhân loại nên hiểu rất rõ nếu tìm ra được vùng đất mới thì tất cả danh vọng chưa từng có sẽ đến như sóng thần cuồn cuộn.
– “Cảm ơn đã bảo quản giúp”- Sở Ngạn hơi qua loa cười cười rồi đem những ký sinh trùng còn lại đặt vào túi.

Chuẩn bị cùng Lập Cơ Uy rời đi.
– “Lý Ngạn, nếu như…!cậu chấp nhận cứu tôi thì mọi thứ cậu muốn đều sẽ có được”- Lập Niên Thành nhịn đau, cố gắng thương lượng với hắn.
Chỉ là cảnh tượng trước mắt khiến y câm nín, Lập Cơ Uy thế mà đem Sở Ngạn kiềm chặt trong vòng tay, không ngại ngùng đem đôi môi hắn chiếm đoạt trước mắt của y.

Anh cường thế  mút nhẹ khóe môi khiến nó sưng lên rồi lại dây dưa rõ đầy ái muội khiến Lập Niên Thành trợn mắt không biết nói lời nào.

Sở Ngạn càng chủ động hơi, ép sát cơ thể mình vào vòng tay của anh, đem tình cảm nồng nhiệt đốt cháy.
Một lần này khiến Lập Niên Thành nôn ra cả máu mà chính thức ngất xỉu.


Ai ngờ được ký sinh trùng không khiến y ngất mà chỉ cần một nụ hôn của bọn họ lại làm cho y trực tiếp hộc máu chứ.

Sở Ngạn cảm thấy điều này thật buồn cười.
Nhưng chưa cười được bao lâu, hô hấp nặng nề bên tai đã khiến Sở Ngạn cảm thấy mối nguy ngại.

Quả nhiên, vòng tay như kiềm sắt càng thắt chặt hơn, một tay kia càng không yên phận bóp nhẹ vòng eo nhỏ.

Nhân lúc Sở Ngạn không chú ý mà vén áo hắn lên nhấn mạnh lên nhũ hoa hồng hồng đáng yêu, miệng càng bận rộn liếm láp vành tai nhạy cảm kia, khiến người trong lòng muốn phản kháng cũng không được, mọi điểm yếu dường như đều nằm trong bàn tay của anh cả rồi.
– “Khoan đã…”- Sở Ngạn bị kích thích đột ngột không khỏi cắn môi ngăn chặn âm thanh xấu hổ phát ra.
Lập Cơ Uy dừng tay lại nhưng vẻ mặt lại nghiêm túc -“Có thể cho tôi không?”- Nghiêm túc đến mức khiến cho tim Sở Ngạn rung động, không thể mở miệng từ chối được.
– “Được…!nhưng nơi đây không ổn…”- Lập Cơ Uy chỉ cần nghe lời đồng ý không để hắn tiếp tục nói, nhanh chóng đưa tay nắn nắn phần đậu hủ non mềm đến đáng yêu.
Cúi xuống hôn lên vành cổ, sau khi dẫn dắt hắn từng bước rơi vào bể nhục dục lại, không kiêng dè gì chạm vào nơi tư mật chưa từng được khai phá.

Hàm răng không ngừng dây dưa nơi nhũ hoa đỏ đỏ hồng hồng, mút mát khiến nó lên một vòng.
– “A…!đừng cắn, rất đau đó”- Sở Ngạn cảm giác càng tê dại hơn khi đột ngột bị nhấn chìm trong sự đau đớn lẫn khoái cảm đan xen.
Lập Cơ Uy chỉ cười, đem dục vọng xoa nắn đến mức khiến đồng tử của Sở Ngạn ánh lên mù mờ tràn đầy sương khói.

Hắn cố gắng giữ lại một ít thần trí cuối cùng mà khẽ nói -“Bọn chúng rất nhanh sẽ xông vào, không thể…”-
– “Yên tâm, tất cả những gì của em, trừ tôi thì không ai được quyền thấy”- Lập Cơ Uy đem đầu lưỡi của hắn cuốn vào khoang miệng mà trêu đùa, khiến hắn không thể chống cự thêm nữa.
Ngay lúc này có một tiếng động bên ngoài -“Lập Niên Thành, thí nghiệm thế nào rồi?”- Liễu Dục bên ngoài đã khó chịu đến mức không còn giữ được bình tĩnh nữa.
Trong mắt Sở Ngạn hiện lên tia tiêu cự, nhưng rất nhanh đã bị Lập Cơ Uy làm cho biến mất, anh cắn nhẹ lên vành tai, đem hắn nâng vào lòng mà di chuyển đến phía phòng thí nghiệm, để tấm lưng dựa vào bức tường sắt được dựng lên tạm bợ mà đem từng ngón tay ra vào nơi tư mật, sự xâm nhập đột ngột khiến cho Sở Ngạn không nhịn được thốt lên vài tiếng -“Ư…!đừng…!đột ngột…!như thế”-
Chỉ vài giây sau khi ngón tay thứ hai chuẩn bị tiến vào thì cửa bên kia cũng bị phá.


Thanh âm chua chát của Liễu Vân vang lên -“Cái thứ phế vật này chết rồi sao?”-
– “Đem tên này kéo ra trước rồi hẵng tính”- Liễu Dục liếc ngang qua phòng thí nghiệm, nhìn thấy  tay sai muốn kiểm tra phòng thí nghiệm, ông liền híp mắt ngăn cản.
Liễu Vân hơi ngạc nhiên liền hỏi -“Cha, sao không vào đó kiểm tra xem sao, có thể Lập Cơ Uy để lại kết quả nghiên cứu lẫn lối vào cho chúng ta thì sao?”-
– “Để sau hẵng tìm, ra ngoài trước, ai biết được nơi này có độc gì không, chết chứ không đùa đâu”- Liễu Dục không thay đổi sắc mặt, từ từ lôi con gái cùng đám người ra ngoài.

ngôn tình hài
Thậm chí còn tri kỷ đóng cửa lại khiến cho Sở Ngạn vừa căng thẳng liền lập tức thả lỏng.

Lập Cơ Uy thấy vậy liền buồn cười, một lần khuấy đảo nơi tư mật bằng ba ngón tay, không ngừng hôn lên khóe mi mà thích thú cười.

Đến khi dịch ruột non tràn đầy khiến nơi tư mật mềm mại, anh mới một lượt tiến vào khiến chỉ trong một chút trụ trời đã bị bao vây bởi sự ấm áp, thỏa mãn thở ra một cái.
Khi đưa mắt nhìn xuống, đồng tử của Sở Ngạn đã hoàn toàn tan rã, hai chân hai tay đều bám qua người anh như một chú gấu koala, từ cần cổ đến hai nhũ hoa đều là dấu vết mà anh để lại.

Cảnh tượng này càng kích thích Lập Cơ Uy hơn bao giờ hết, dục vọng dâng trào trong nháy mắt khiến cho phía dưới luân động mãnh liệt, lần nào cũng trúng hồng tâm làm Sở Ngạn chỉ có thể khó khăn tiếp nhận trụ trời bên trong cơ thể.
Dù rằng có dịch ruột non nhưng thân thể này vẫn là lần đầu bị khai phá không tránh được có chút đau đớn kèm khoái cảm mãnh liệt.


Sở Ngạn không tránh được có chút phát ra âm thanh đỏ mặt -“Ư…!a…!a, nhanh quá…”- Hắn dù có cắn môi nhưng vẫn không thoát được mạnh mẽ của nam nhân, chỉ có khuất phục dưới sự cường đại kia.
– “Ngoan, không sao đâu”- Lập Cơ Uy thấy nước mắt sinh lý của hắn đã rơi, không khỏi đau xót mà hôn lên chóp mũi cùng khóe môi, xoa xoa tấm lưng an ủi.
Tiểu hồ ly này quá sức mê người rồi.
Sở Ngạn bị quay cuồng hơn cả giờ đồng hồ, đến khi ngừng lại hắn đã không còn ý thức được gì nữa.

Chỉ mặc cho người kia muốn làm gì thì làm, kể cả dùng khăn lau cơ thể hay mặc quần áo thì một lần cử động ngón tay hắn cũng lười.

Chỉ muốn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sau hoan ái kịch liệt mà thôi.
Lập Cơ Uy hôn lên trán của hắn một cái, quấn hắn bên trong một chiếc áo lông dày, rồi ôm hắn vào lòng.

Từ từ đi bên ngoài thì đã có một kẻ đã đợi anh sẵn rồi, có vẻ như anh cũng không bất ngờ với sự xuất hiện của kẻ thù.
– “Lập Niên Thành đã sống không bằng chết, đúng như tính toán của ngài rồi phải không? Đến lúc thực hiện điều kiện giao dịch rồi”- Liễu Dục châm một điếu thuốc, cực kỳ thoải mái khi Lập Niên Thành đã rơi vào cái bẫy mà bọn họ dựng nên..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.