Xuyên Nhanh Tất Cả Các Nam Phụ Đều Là Của Ta H

Chương 22: Đại Tiểu Thư Hào Môn Bị Thoái Hôn 21 H Nhẹ


Bạn đang đọc Xuyên Nhanh Tất Cả Các Nam Phụ Đều Là Của Ta H – Chương 22: Đại Tiểu Thư Hào Môn Bị Thoái Hôn 21 H Nhẹ


Bởi vì chuyện Mục Vũ Tình hẹn cô gặp mặt, tâm tình Tô Vân Lạc ít nhiều bị ảnh hưởng.

Ôn Nam Cẩn cũng nhận ra, quan tâm hỏi cô xảy ra chuyện gì.

Tô Vân Lạc nói cho anh biết, còn không quên chửi bới, “Tôi đều nghĩ không ra, chuyện của hai người bọn họ tại sao lại muốn kéo đến trên người ta, rõ ràng không có quan hệ với em…” “Đừng nghĩ nhiều như vậy, chuyện quan trọng nhất của em bây giờ chính là cùng anh chuẩn bị hôn lễ của chúng ta…” Ôn Nam Cẩn sủng nịch sờ sờ đầu cô.

“Ừm…!cóc cần quan tâm bọn họ…” Tô Vân Lạc gật gật đầu.

Từng ngày trôi qua, rất nhanh đã đến ngày hai người tổ chức hôn lễ.

Sáng sớm, Ôn Nam Cẩn cùng một đám phù rể lái xe sang, đi tới Tô gia đón tân nương.

Ở cửa Tô gia, Ôn Nam Cẩn cùng đoàn phù rể “qua cửa trảm tướng”, cuối cùng cũng ôm mỹ nhân trở về.

Sau đó, một nhóm người đến phòng cưới.

Trước cửa thính phòng, Tô Vân Lạc mặc váy cưới trắng tinh, khoác tay ba Tô, chậm rãi đi vào.


Ôn Nam Cẩn đã đứng ở nơi đó chờ cô.

Nhìn Tô Vân Lạc từng bước từng bước đi về phía mình, nụ cười trên mặt anh cũng không ngừng mở rộng.

Ba Tô trịnh trọng giao tay Tô Vân Lạc cho Ôn Nam Cẩn, vẻ mặt nghiêm túc mở miệng, “Chăm sóc con gái tôi thật tốt…” “Nhạc phụ đại nhân yên tâm, con tất dốc hết khả năng, mang đến hạnh phúc Lạc Lạc…” Ôn Nam Cẩn hứa hẹn.

Ôn Nam Cẩn và Tô Vân Lạc nắm tay nhau, đứng trước đài cưới chính.

Linh mục bắt đầu đọc lời thề đám cưới: [Chú rể Ôn Nam Cẩn, cậu có muốn cưới người phụ nữ trước mặt mình làm vợ không? Cho dù nghèo khổ hay giàu có, khỏe mạnh hay ốm yếu, thề trung tình với cô ấy suốt đời, yêu thương và bảo vệ cô ấy.

] “Tôi nguyện ý…” Ôn Nam Cẩn vẻ mặt trịnh trọng.

[Cô dâu Tô Vân Lạc, cô có nguyện ý gả cho người đàn ông trước mặt cô làm chồng không? Cho dù nghèo khổ hay giàu có, khỏe mạnh hay ốm yếu, thề trung tình với anh ấy suốt đời, tôn trọng anh ấy và đồng hành cùng anh ấy.

] “Tôi nguyện ý…” Giọng nói Tô Vân Lạc rất kiên định.

[Mời cô dâu và chú rể trao nhẫn cưới cho nhau!] Hai người nắm tay nhau, đeo nhẫn.

Trao đổi nhẫn cưới không chỉ là một nghi lễ, mà còn là một lời hứa với nhau, có nghĩa là nhận lấy trái tim của nhau, từ nay về sau phải trung tình với nhau, trung tình với cuộc hôn nhân này.

[Tiếp theo chú rể có thể hôn cô dâu!] Ôn Nam Cẩn nhấc tấm màn che của Tô Vân Lạc lên, lộ ra dung nhan xinh đẹp của cô.

Nhìn đôi môi đỏ mọng kiều diễm như hoa hồng của cô, Ôn Nam Cẩn thâm tình hôn lên.

Tất cả mọi người ở đây đều vỗ tay cho họ.

Đợi đến buổi tối bày tiệc cưới, Tô Vân Lạc lại thay một bộ sườn xám, sườn xám màu đỏ phác họa dáng người uyển chuyển gập ghềnh của cô, khiến cho ánh mắt của tất cả nam nhân đều rơi vào trên người cô, Ôn Nam Cẩn ghen tuông đại phát, cả đêm đều dán chặt bên người Tô Vân Lạc, tay bá đạo ôm eo cô, tuyên bố chủ quyền của mình.

Thật vất vả mới tiễn tất cả tân khách đi, hai người rốt cục có thể nghỉ ngơi.


Hồ nước nóng của khách sạn.Tô Vân Lạc cởi áo choàng tắm bọc trên người, thân thể trần trụi mềm mại đi vào trong suối nước nóng.

Bàn tay nhỏ bé trắng nõn ở trong nước suối nóng, chơi đùa vui vẻ.

Người đàn ông thấy thế, lộ ra một nụ cười sủng nịch.

Ôn Nam Cẩn cởi quần áo trên người, lộ ra thân hình tráng kiện thon dài, bước vào trong suối nước nóng, từ phía sau ôm lấy thân thể mềm mại của nữ nhân, “Lạc Lạc…”, nhẹ nhàng hôn một cái sau tai cô.

Da thịt hai người kề sát nhau.

Nụ hôn tỉ mỉ của người đàn ông rơi vào gáy cô, cô cảm thấy hơi ngứa, cười duyên tránh nụ hôn của anh.

Người đàn ông dứt khoát xoay thân thể của cô lại, để cho cô đối mặt với mình, nhìn người phụ nữ cười diễm như hoa, đôi môi mỏng nhắm ngay môi đỏ mọng của cô hôn lên.

Người đàn ông một tay ôm eo cô, một tay đè đầu cô về phía mình, không cho cô có cơ hội chạy trốn.

Ôn Nam Cẩn vừa mới bắt đầu nhẹ nhàng liếm môi mềm mại của Tô Vân Lạc, sau đó động tác trở nên hung mãnh, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập vào khoang miệng cô, ôm lấy lưỡi thơm mềm mại của cô mà trêu chọc, điên cuồng lấy nước bọt ngọt ngào trong miệng cô.

Thẳng đến khi Tô Vân Lạc bị anh hôn đến sắp không thở nổi, Ôn Nam Cẩn mới buông môi cô ra.

“Vợ anh thật ngọt…” “Lạc Lạc…!vợ ơi…!bảo bối…” Ôn Nam Cẩn dùng danh xưng khác nhau gọi cho cô, từng chút từng chút hôn lên môi cô, trong giọng nói tràn ngập tình ý nồng đậm.


Bàn tay của anh dọc theo thắt lưng của cô chậm rãi di chuyển xuống, nhẹ nhàng vuốt ve đốt sống đuôi của cô, hơi dùng sức ấn một cái, khiến Tô Vân mềm nhũn ngã vào trong ngực anh.

Không chỉ như vậy, tay anh còn thò vào hông cô, như có như không chạm vào.

Cô ngẩng đầu lên, kiều mị trừng mắt nhìn anh.

Người đàn ông cười khẽ một tiếng, siết chặt cánh tay vòng quanh eo thon của cô, làm cho cô càng dán sát vào mình, cảm thụ nhiệt tình của mình đối với cô.

Thắt lưng nhẹ nhàng ưỡn, sinh vật dưới háng không nhẹ không nặng mà đâm vào cửa hoa huyệt của cô.

Quy đầu rơi vào khe huyệt rất nhanh lại rời đi, chính là không cho cô thỏa mãn.

Tô Vân Lạc bị anh trêu chọc đến không ổn, không nhịn được mở miệng thúc giục anh, “Ưm…!em muốn…mau cho em đi…” Ôn Nam Cẩn hơi hơi nhấc eo cô lên, Tô Vân Lạc phối hợp quấn chân quanh sau lưng anh.

Nương theo nước suối nóng bôi trơn, Ôn Nam Cẩn không cần làm màn dạo đầu gì, gậy thịt nhắm ngay hoa huyệt đang đóng chặt, thắt lưng thẳng về phía trước.”Phập” một tiếng, chen giữa hai cánh hoa, từng tấc từng tấc chui vào trong cơ thể cô..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.