Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế

Chương 64: Có Tiếng Mà Không Có Miếng


Đọc truyện Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế – Chương 64: Có Tiếng Mà Không Có Miếng

– Ta ra 100 vạn mua nàng!

Từ dưới khu vực hàng trung cấp chỗ ngồi một tên nhìn thoáng qua đẹp trai mặc y phục đẹp giơ lên tấm bảng báo giá không chờ nhân viên đấu giá lên tiếng

Nhìn người xung quanh thi nhau đẩy ánh mắt trầm trồ nhìn mình vị công tử ca này liền ưỡn ngực vênh mặt đắc ý

Đứng trên sân đấu giá lúc này người nữ chủ trì kia có chút ấp úng nhìn tên công tử ca nói

– Lần này đấu giá là một vị cực phẩm mỹ nữ, nàng không phải người bình thường mà là người tu tiên với tuvi kết đan kì nắm giữ sức mạnh ít ai sánh được. Hoàng cung người đã đặt cho nàng một loại khế ước nô lệ không thể phản chủ, các vị mua về dùng để làm hộ vệ là không gì tốt bằng~

Vị nữ chủ trì nói xong lại đắp thêm một câu nữa

– vị này nữ thần được hoàng cung sắp sếp tỉ mị cẩn thận chu đáo, được cam đoan là còn nguyên trinh tiết, các vị bên dưới hiểu ý ta rồi đấy hì~ lần đấu giá này được chốt với 10 ( 1000 vạn) triệu lượng bạc khởi đầu~

Bên trên sân vừa báo ra giá xong bên dưới liền đồng thời im ngắt lại thi nhau nhìn về phía vị công tử ca kia ánh mắt tràn đầy trêu tức

Đứng đầu chịu sào vị công tử ca này có chút nghẹn lời chân trối nhìn người xung quanh, hắn đưa tay lên đầu nhìn sang vị quản gia bên cạnh cười nói

– haha, ta quên mang theo tiền hiện tại nên về lấy thôi quản gia… haha

Mặc kệ ánh mắt miệt thị xung quanh hắn liền nắm tay tên quản gia một đường bỏ chạy biến mất trong dòng người…

Những người xung quanh nhìn nhau thi nhau nhổ nước bọt

– phi! Còn tưởng thế nào hoá ra là có tiếng nhưng không có miếng a!

– haha…

Đang thi nhau chửi nhau bỗng có người sờ vào túi tiền của mình sau đó liền xám mặt lại im lặng mà ngồi xuống ghế không nói gì nữa..

Nhưng lúc này bên dưới lại vang lên âm thanh của một tên to béo, khuân mặt hèn mọn

– Ta mua áo ngực của nàng với giá 10 vạn! Ở đây không có nói chỉ bán người mà không y phục phải không nào mọi người

Bên dưới nghe được hắn nói vậy liền thi nhau ầm lên


– đúng rồi! Hoàn toàn không có luật như vậy!

– Ta mua áo giáp vỡ của nàng 5 vạn!

Ta mua quần áo của nàng 15 vạn!

– ta mua quần lót cử nàng 20 vạn…

Bên dưới lúc này là một khu nháo lên ầm ầm, mà người bị nói đến lúc này nàng ở trong lồng sắt khuân mặt đỏ bừng, cả người ngườn run rẩy lên lầm bầm ” Ta sẽ giết các người… Sẽ giết hết…”

Nữ chủ nhìn một đám hỗn loạn bên dưới nàng cảm thấy thật cứ như này sẽ không ổn liền ho to lên

– Hộ vệ! Trục khách!

” Ầm” tên to béo đang người cười đắc ý bỗng bị một bàn tay đánh thẳng vào ngực liền bay một đường ra bên ngoài, bên ngoài lại chạy đến hai tên hộ vệ đi lại kéo tên béo đi…

Những người đấu giá lúc này hai mắt trừng to nhìn nhau không nói lên lời, trân trối nhìn ra bên ngoài…

Nữ chủ trị lúc này âm thanh lại vang lên

– tốt! Ai còn dám láo loạn ở đây kết cục sẽ giống như tên đó!

Nói xong nành liền cầm ra cây gậy ngồi xuống ghế cạnh cái bàn

Nữ chủ trì cầm gậy gõ bàn ra giá lần thứ nhất

– 10 triệu lần thứ nhất~ có ai ra giá không?

Những người xem liên tiếp nhìn mặt nhau cười khổ, bọn hắn muốn mua nhưng không có tiền a

– 10 triệu lần thứ hai có ai ra giá không?

Đến lần gõ thứ hai bỗng bên trên hàng khách vip liền vang lên tiếng một giọng nữ thoang thoảng mà nhu nhược


– 1100 vạn!

Những người xem cho vui thi nhau nhìn về phía phòng vip kia để xem là ai. Đứng cạnh cửa sổ nhô ra một mái tóc đen nhánh, hai con mắt tràn đầy mị hoặc liếc xuống dưới, đáng tiếc là nàng che mặt vì vậy không ai nhìn ra dung nhan thật của nàng cả

Nữ chủ trì tiếng lại vang lên, nụ cười rạng rỡ nói

1100 vạn lần thứ nhất~ còn ai ra giá không?

Đang lúc mọi người tưởng không ai nữa thì bên phòng vip lại vang lên một tiếng trẻ con vang vẳng

– 2000 vạn!

một vị tiểu hài tử thoạt nhìn 15- 16 tuổi bộ dáng đang nhìn xuống dưới cười nói. Những người nhìn thấy khuân mặt của vị hài tử này liền kinh hô kêu lên

– là tứ hoàng tử!

– sao!!? Tứ hoàng tử đến đây!!?

– aa~ tứ hoàng tử kìa~ ta được tận mắt trông thấy ngày ấy a~

Đối diện những người ở đây bàn tán xôn xao vị này tứ hoàng tử hoàn toàn không để ở trong mắt, khoé miệng hắn khẽ nhếch lên cười tự tin. Hắn tin tưởng rẳng những kẻ ở đây biết thân phận của mình thì căn bản không có ai dám tranh với hắn nữa

Quả đúng như hắn suy nghĩ, bên cạnh những phòng khách vip xung quanh cũng không có ai lên tiếng, ngay cả vị mỹ nữ kia hai đôi mắt long lanh nhu nhược khé híp lại, ánh mắt khó chịu.

Đứng dưới sân vị nữ chủ trì có chút thở dài, nàng còn nghĩ rằng lừa bọn cao phú quý thêm ý tiền đâu, nhưng tứ hoàng tử đã ra mặt thì… Thôi được rồi

– 2000 vạn lần thứ nhất!

Không một ai lên tiếng…

– 2000 vạn lần thứ hai!


Không ai lên tiếng…

– 2000 vạn lần thứ ba!

Nữ chủ trì thở dài một hơi, nàng nghĩ rằng lần này đấu gia sẽ thuộc về tứ hoàng tử rồi, nhưng nàng có chút khó hiểu vì sao hoành cung bán ra mà vẫn là hoàng cung mua về là sao?

Không nghĩ nhiều nữa nàng cầm gậy định vung lên kết quả của trận đấu giá này thì bên dưới liền vang lên âm thanh của một thiếu niên trẻ tuổi

– ta mua nàng 4000 vạn!

Ừm? Mọi người xung quanh nghĩ mình nghe nhầm liền thi nhau nhìn về phía một phòng khách vip, đứng cửa sổ lúc này là một vị thiếu niên mặc y phục trắng, tóc thả xoã xuống sau lưng, khuân mặt thanh tú, sau lưng treo hai thanh kiếm màu đỏ sau lưng, khoé miệng hắn đang nộ ra nụ cười thần bí…

– là hắn!?

Đứng ở một bên khác phòng vip lúc này Ninh Vũ khẽ trừng con mắt nhìn sang thiếu niên ở phòng bên, ở sau nàng hai thiếu nữ cũng tò mò nhìn sang

– Là Đại sư huynh?

– ân, hắn đấu giá mua nữ nhân kia làm gì?… Chẳng lẽ hắn…!

Nhu Nhi hai con mắt trợn tròn như nghĩ đến điều gì sau đó lại lắc đầu rồi lại gật đầu…

Bên phòng khác, Tứ hoàng tử nắm tay khẽ siết chặt lại nhìn chằm chằm phòng kế bên kia gằn giọng nói

– Biết hắn là ai sao?

Sau tứ hoàng tử bỗng xuất hiện một thân quần áo đen trang phục cung kính quỳ xuống trước mặt hắn

– Bẩm tứ hoàng tử, kẻ này nhìn rất lạ mặt, ta chưa từng gặp bên trong quốc những kẻ có tiền kia…

” Ha…” Tứ hoàng tử lộ ra một nụ cười quỷ dị mà người khác khó mà hiểu được

– một kẻ không có lai lịch gì sao? Thú vị… Vậy mà dám đối nghịch lại ha… Khà..

Nói xong hắn liền hét lớn

– Ta ra 8000 vạn!

Ầm”. Nghe được câu này bên dưới liền nhao nhao như vỡ tổ, bọn hắn không tin vào tai mình nữa, một cái nữ nhân giá 80 triệu bằng của cải cả một gia tộc cỡ trung! Cỡ nào tiêu hoa a!

Không đợi mọi người yêu tĩnh lại bên phòng của vị thiếu niên thần bí kia lại vang ra


– ta mua nàng 16000 vạn!

” Ầm” âm thanh vỡ nát từ phòng tứ hoàng tử vang ra, cái bàn đặt trước mặt hắn lúc này đã nát không còn gì

200…

Hắn đang định báo thêm giá thì đằng sau một tên tóc bạc lão giả cười khổ ngăn hắn lại lên tiếng nói.

– Tứ hoàng tử, chúng ta chỉ mang theo 1000 vạn…

Tứ hoàng nhìn về phía lão giả nhíu lại, âm thanh tức giận nói

– vậy để đấu giá hội cho chúng ta vay! Nói ta là tứ hoàng tử ta không tin bọn hắn không cho

” Chuyện này…”. Lão già âm thanh rụt rè

– Đấu giá hội bọn hắn có luật đu là ai cũng không được phép vay… dù là hoàng thất cũng vậy… với lại nơi này chỉ là một nhánh của đấu giá hội mà thôi, dù là hoàng thất ngài cũng không thể đắc tội bọn hắn được a…

– Ngươi…

Tứ hoàng tử đang định chửi tiếp thì bên dưới nữ chủ trì âm thanh vang lên.

– 16000 vạn lần thứ 3 không có ai trả giá, vậy người thắng cuộc lần này là vị Chấn Huy tiên sinh!

Nữ chủ trì nở nụ cười như hoa nhìn hắn, trong mắt nàng Chấn Huy lúc này chính là một vị Thần Tài a!

Huy ngồi xuống ghế nhìn xuống bên dưới vị Nữ Thần kia mỉm nhẹ không nói gì, hắn lần này đấu giá cũng chỉ là tùy gứng mà thôi, hắn nhìn một vị Nữ Thần xinh đẹp như vậy mà rơi vào tay kẻ khác thì thật là đáng tiếc, không bằng giao cho hắn thì tốt hơn a… Haha…

Mà Vị nữ thần kia ánh mắt không có cảm xúc gì lạnh nhạt nhìn về phía Huy, trong lúc đó hai đôi mắt liền chạm nhau nhìn nhau chằm chằm…

Nơi phòng xa xa có âm thanh lầm bầm mà không ai phát hiện được

– Giết chết đoạt người… Nhớ không được để lại dấu vết gì…!

Tứ hoàng tử khuân mặt trầm xuống cười lạnh nói

Bên dưới mấy tên áo đen quỳ xuống cung kính nói, khí tức mạnh mẽ từ người bọn hẳn tản ra là biết không phải người bình thường rồi! Bọn hắn đều là những tên cao thủ trúc cơ cảnh giới!!

– Đã Hiểu thưa hoàng tử!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.