Đọc truyện Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế – Chương 54: Đến! ta giúp tỷ tỷ ngươi sưởi ấm!
Ở Linh Quốc tổng cộng có 3 thành đại đô theo thứ tự là Vương Thành, Linh Thành, Hải Thành. Như tên gọi, vương thành chính là nơi tụ tập của giới hoàng tộc và quan chức quyền quý. Linh Thành là nơi chủ yếu tụ tập của các tu tiên người. Hải Thành thì là nơi phát triển mạnh về đường biển vận hải vì Linh Quốc có tiếp cận với đường ven biển.
Mà chịu sự phụ thuộc của vương Thành thì tổng cộng có 7 thành nhỏ, theo tên là Nhất Thành, Nhị, Tam, Tứ, Ngũ, Lục, Thất… Không biết là ai đặt tên nhưng bảy thành này được đặt đúng tên của nó từ 1 đến 7
Mà ở giữa đường phố đông người tại khu trung tâm Nhất Thành, nơi đây được gọi là nơi xa hoa nhất của cả bảy toà thành nhỏ.
Đi trên đường cái lúc này đang có ba thân ảnh trẻ trung người, bọn hắn vừa đi vừa nhìn ngó xung quanh. Bỗng nhiên một thiếu niên trong đó liền quay mặt lại, hắn khuân mặt tức giận nhìn Thiếu nữ đi phía sau nói
– Ngươi đi theo ta làm gì? Mau mau biến đi!
Thiếu nữ đang ngơ ngác nhìn xung quanh liền nghe được thiếu niên trước mặt mình nói, nàng khẽ trừng mắt bĩu môi lên tiếng phản bác
– Hứ… Ai thèm đi theo nhà ngươi! Tại ngươi cầm cây Linh Dược của ta lên ta phải đi theo thôi, nếu ngươi trả lại ta sẽ lập tức rời đi!
– ngươi…!
Thiếu niên nghe nàng nói liền tức giận giơ nắm đấm lên nhưng lại thu lại, hắn ánh mắt quét qua người thiếu nữ rồi quay mặt đi không nói gì nữa…
Thiếu nữ như không sợ ngươi một dạng, cứ đi theo thiếu niên phía sau miệng bô bô nói liên tục
– Đồ đáng ghét… hừ hừ…
– Tại sao ta lại gặp phải người như ngươi chứ…
– thật là xui mà… Ài…
“…” Đi sau cùng hai người, Huy nhìn Tiểu Ân đang đứng sau Trần Hạo lầm bầm thở dài hắn đều nghe thấy hết. Hơi nhìn sang khuân mặt của Trần Hạo thấy hắn cũng đã đỏ lên rồi liền biết nha đầu này đã thành công chọc giận tiểu gia hoả kia.
– haizz cầu cho Tiểu Ân ngươi sẽ không tự tìm đường chết đi…
Hai đứa làm gì Huy cũng không quản được, hắn chỉ có thể cầu nguyện cho Trần Hạo không bị tức quá hoá điên mà thôi.
” Bịch” đang đi Huy bỗng nhiên va phải một thứ gì đó dưới chân mình. Khẽ nhìn xuống dưới hắn liền thấy một cái tiểu khá ái hài tử đang ngã ngửa dưới chân hắn. Nhìn tiểu gia hoả này có lẽ mới 3-4 tuổi mà thôi khiến Huy xoắn súyt liền bế nó lên an ủi dỗ dành
– Tiểu hài tử ngươi đừng có khóc nha, chú thương a~
Được Huy ôm, tiểu gia hoả hai con mắt tròn xoe khẽ đảo nhìn hắn, nó bỗng nhiên giơ tay ra với với khuân mặt Huy, cười dễ thương kêu lên
– Cha!
“…” Nghe nó nói Huy liền im lặng
– Cha!
– Cha!
“…” Huy ôm tiểu gia hoả này không nói gì, nhưng ở bên cạnh Tiểu Ân liền chú ý đến gia hoả này trên tay Hắn, nàng nhìn qua thấy nó vô cùng đáng yêu liền chạy lại nhìn Huy hỏi
– Caca! Đây là con trai của ngươi sao? Nhìn thật là khả ái a!
Huy nghe nàng nói liền muốn phản bác thì bên cạnh hắn, Trần Hạo từ lúc nào đã đứng bên cạnh nhìn chằm chằm tiểu gia hoả này kinh ngạc thốt nên
– Ấu niên quỷ! Thật không ngờ tại nơi này có thể gặp được hiếm có quỷ tộc người!
Trần Hạo một bên nói mới khiến Huy ý thức được, hắn nhìn đứa nhóc con này thật sự khác với người thường! Trên đầu có mọc hai cái xừng nhỏ, tai khá nhọn, mông thì mọc ra cái đuôi đen nhọn hoắt. Chỉ cần những thứ này thôi cũng nói rõ tiểu gia hoả này không phải nhân tộc rồi.
Đứng bên cạnh xem hứng thú nãy giờ Tiểu Ân nghe Trần Hạo nói nàng cũng kinh ngạc kêu lên
– Quỷ tộc không phải đã tuyệt chủng rồi sao? Theo ta được biết 2 vạn năm trước quỷ tộc bị nhân loại cho là điềm xui xẻo liền cùng nhau săn lùng vây quét quỷ tộc, cuối cùng cũng đã tiệt diệt biến mất! Không ngờ rằng hiện tại quỷ tộc lại xuất hiện nơi này!
Huy một bên nghe hai đứa này nói cũng không hiểu lắm, nhưng hắn cảm thấy tiểu gia hoả này rất lợi hại đi!
Trần Hạo một mặt suy tư nhìn Tiểu quỷ này. Hắn ngày xưa mặc dù từng nhìn đám tiểu tử kia săn lùng quỷ tộc, bọn hắn còn mời hắn tham gia nhưng hắn đều từ chối. Trần Hạo biết nhân tộc nói quỷ tộc là điềm xui xẻo cũng chỉ là lí do mà thôi, thật ra là do bọn hắn ghen ghét quỷ tộc trời sinh ra uy thế tuy luyện đều mạnh hơn bọn hắn lên mới lên tiếng tàn sát như vậy.
Cũng vì Quỷ Tộc vốn ít và hiếm hoi nên dần bị nhân tộc tiêu diệt và đưa đến tuyệt chủng. Trần Hạo một mặt hiếu kỳ nhìn tiểu quỷ trước mắt liền nhớ ra gì đó lên tiếng nói
– Theo ta biết được có một cách để chế tạo ra Quỷ Tộc, đó là khiến cho một người rơi vào tuyệt vọng sau đó giết hắn, đem hắn thi thể nuôi dưỡng ở nơi âm khí mạnh, đợi đến một ngày cái xác này sống lại trở thành ” Thi ” thì cho nó uống máu sẽ trở thành ” quỷ “, nhưng tỷ lệ thành quỷ cũng vô cùng thấp, đa số người đều chỉ có thể tạo ra ” Thi ” mà thôi! Mà dù có tạo ra quỷ cũng chỉ là mấy loại cấp thấp quỷ!
– Theo Ta nhìn thì tiểu gia hoả này không phải cấp thấp quỷ, vì cấp thấp quỷ là có da màu đen, cấp trung quỷ có da màu trắng tái nhợt, mà cấp cao quỷ thì hình dáng rất giống loài người!
Nói xong Trần Hạo, Tiểu Ân và Huy đều nhìn chằm chằm tiểu quỷ này, theo lời Trần Hạo nói thì gia hoả này chính là Quỷ cao cấp rồi?
Cảm nhận được mấy người nhìn mình nhưng tiểu quỷ vẫn một mặt vui vẻ với lấy Huy kêu
– Cha! Cha! Cha!
“…” Huy một mặt mộng bức không biết nói gì nữa, khẽ quay sang nhìn Trần Hạo liếc mắt hỏi. Trần Hạo cũng nhìn ra ý hắn liền lên tiếng giải thích
– Tiểu Quỷ này hay còn gọi là ” Quỷ Dưỡng “, sau khi được tạo ra sẽ ghi nhớ kí ức mà nó cảm thấy sâu nặng nhất mà bám theo…!
Trần Hạo cuối câu cố ý nói dài ra Huy liền biết Trần Hạo đang hỏi hắn. Huy cũng là một mặt ngơ ngác, người hắn giết và thù oán hắn cũng có rất nhiều, mà muốn nhớ ra đã giết ai thì hắn thật sự không nhớ nổi.
Trong khi Huy và Trần Hạo đang nhìn nhau thì Tiểu Ân đã đi đến bên cạnh Tiểu Quỷ sờ mó kinh ngạc kêu nên
– Cái này…! Gia hoả này vậy mà lại là nữ?
” Hả? ” Nghe Tiểu Ân nói Huy cũng liền quay mặt lại nhìn phát hiện tiểu gia hoả này không mặc quần áo, bên dưới không có JJ, đồng nghĩa với việc nó là giống cái…!
Tiểu Quỷ trần như nhộng cơ thể ôm lấy tay Huy miệng vẫn ríu rít kêu lên ” Cha “.
Tiểu Ân nhìn gia hoả này thật đúng vẫn là vô cùng khả ái, nàng ánh mắt mong chờ nhìn về phía Huy cầu xin nói
– Huy ca, ngươi đem tiểu gia hoả này về nuôi đi! Ta thấy nó thật là khả ái không lỡ đem bỏ lại a! Hạo Ca cũng nói là nó được tạo ra nên không có cha mẹ phải không nào?
Trần Hạo một bên vẫn một mặt không biểu tình gì nhìn chỗ khác, mà Huy thì bất đắc dĩ ôm tiểu quỷ trong tay mình khẽ thở dài gật nhẹ đầu.
– haiz… Được rồi, để ta đem nó về xem sao đã, nếu có thể ta sẽ nuôi
Huy không phải là không muốn nuôi tiểu gia hoả này, nhưng hắn lại rất sợ chúng nữ ở nhà sẽ phản đối nên trước tiên phải về hỏi cái đã…
Tiểu Ân nghe hắn đồng liền cười tươi đưa tay cướp lấy Tiểu quỷ trong tay hắn ôm lấy hứng thú cười tươi. Huy hơi nhìn nàng thầm nghĩ quả nhiên vẫn là trẻ con mà.
Ba người cứ thế tiếp túc bước đi trên con đường dài…
[ Dược Sư Các ]
Huy, Trần Hạo và Tiểu Ân đứng trước cửa một cái ngôi nhà lớn 5-6 tầng, khẽ nhìn lên trên tấm biển ghi ” Dược Sư Các “.
– Đi thôi!
Khẽ lên tiếng, Trần Hạo khuân mặt có chút kích động liền bước vào trong. Đây là sau hơn 1 vạn năm hắn mới cảm nhận được có chút sự quen thuộc kích phát trong người hắn, đó là mùi thơm của đan dược.
Huy đi theo sau Trần Hạo vào đến bên trong liền thấy hắn đang ngồi đối diện với chưởng quầy nói chuyện, trên tay tên chưởng quầy kia còn một cái lọ, bên trong chứa mấy viên đan dược màu trắng.
Tên trưởng quầy khẽ mở lọ ra đưa lên mũi hơi ngửi, ánh mắt hắn liền hiện lên việt tinh quanh nhưng ngay lập tức lại ẩn dấu đi. Hắn khẽ thở dài nhìn Trần Hạo tiếc nuối nói
– Đan dược của ngươi chỉ là cấp 1 mà thôi, phẩm chất cũng rất kém, có lẽ là do để ngoài khiến dược lực thoát đi rất nhiều. Ừm… Vậy đi! 10 viên đan dược này Ta đổi lấy cho ngươi 10 ngọn thảo dược cấp 1! Thấy thế nào? Đây là cái giá tốt nhất cho ngươi rồi đấy tiểu tử!
Trần Hạo nghe tên trưởng quầy nói ánh mắt liền trở lên lạnh lùng, hắn từ sau người liền bốc ra hoả diễm cháy rừng rực ép sát tên trưởng quầy khiến hắn sợ hãi trợn to mắt run rẩy, nhưng vì nhìn người xung quanh đang loạn thành một bầy hắn đành cắn răng hét lớn
– Tiểu tử ngươi ta nói cho mà biết! Ngươi đừng có mà làm càn! Ở đây là dược các, ngươi mà dám động thủ là sẽ ngay lập tức xong đời!!
Tên trưởng quầy nhìn trần hạo hét lớn, hắn cậy nơi đây là địa bàn của mình mà không sợ. Nhưng hắn cũng quên một điều là tính mạng hắn đang trong tay Trần Hạo, chỉ cần một ý niệm là sẽ lập tức mất mạng!
Trần Hạo nhìn kẻ trước mắt càng thêm lạnh lùng, đan dược của hắn tuy chỉ là 1 cấp vì trước tùy tiện vặt trên đường trở về sau khi điệt Ma Tộc tùy tiện luyện mà ra, nói là tùy tiện nhưng cũng thuộc loại thượng đẳng!
Với thực lực luyện đan của hắn luyện ra 10 viên cấp 1 mười thành phẩm chất, có thể nói là cực phẩm! Vậy mà tên sâu kiến này dám nói hắn luyện ra phế phẩm… Hiện tại trong mắt Trần Hạo liền tràn đầy sát y, nếu không phải đây là chỗ đông người hắn liền mạy sát tên này rồi!
– Chuyện gì cũng phải tình tĩnh, đừng có hơi tí là manh động tiểu hạo!
Trong quầy mọi người đang loạn thành một bầy thì phía ngoài cửa liền đi vào một thiếu niên, hắn trên tay ôm lấy một tiểu hài tử khuân mặt đang người nhưng không giống là cười. Phía sau thiếu niên còn đi đến một cái tiểu La lỵ manh manh khuân mặt hiếu kì theo sau.
Tên trưởng quầy nhìn thấy Huy nói chuyện với Trần Hạo liền biết bọn hắn là đồng loã với nhau liền nghiến răng tức giận hét lớn
– Tiểu tử ngươi là đồng bọn của hắn đúng không!? Mau bảo hắn thả ta ra, nếu không các ngươi sẽ phải hối hận!!
Trần Hạo nghe hắn đang chửi sư phụ mình khiến hắn có cảm giác bị xúc phạm chính là bản thân. ánh mắt hắn liền nồng lặc sát ý đưa tay ra định bóp chết tên này nhưng vừa định ra tay liền nghe được Huy truyền âm
” Để ta xử lý! “
Nghe được giọng nói Trần Hạo liền dừng tay lại, hắn nhìn chằm chằm tên trưởng quầy như nhìn kẻ ngu.
Huy lúc này khuân mặt nụ cười từ lúc nào đã biến mất, thay vào đó là lạnh lùng đi từ từ về phía tên trưởng quầy khiến hắn sợ hãi kêu lên
– Ngươi… Ngươi định làm gì? Ta là chưởng quầy của dược các, các ngươi đừng có làm càn!!
Huy không để ý tên trưởng quầy nói mà đi đến trước hắn, khí tức lập tức bung ra hết thảy, một luồn khí tức lặng nề mạnh mẽ vô hình đè lên người tên trưởng quầy khiến hắn lập tức quỳ xuốnh đất, khắp khuân mặt tràn đầy mồ hôi chảy xuống, sợ hãi nhìn Huy. Hắn vốn cũng chỉ là một tên trúc cơ bảy tầng vì vậy vô pháp chống lại khí thế của Huy ép đến.
Huy lạnh nhạt nhìn hắn, bày tay từ không khí móc ra một thanh kiếm chĩa vào cổ tên trưởng quầy lạnh lùng nói ra
– Ngươi lên nhớ một điều, một tên phế vật thì không nên cuồng loạn, giống như ngày hôm nay! Ta hiện tại chỉ cần xoay nhẹ tay đầu ngươi sẽ lập tức rời cổ! Có tin không?
Tên trưởng quầy trợn tròn mắt nhìn thanh kiếm đặt trên cổ mình không khỏi một ngụm nước bọt gật đầu liên tục.
” Cạch ” Bỗng nhiên ngoài cửa lúc này lại có thêm một thân ảnh đi đến, giọng nói tà mị vang lên
– Công từ hãy bình tĩnh, hãy thiếp nô giúp công tử xử lý chuyện này~
Huy và những người trong quầy nghe tiếng nói liền cùng nhau quay đầu lại nhìn. Trước mặt bọn hắn là một cái nữ tử tầm 25 tuổi tả hữu, khuân mặt xinh đẹp mị nhãn đang nhìn Huy, dáng người eo thon, ba vòng đầy đặn, nàng mặc quần áo giống như thiếu vải đệ lộ ra bộ ngực lớn.
Hơi chú ý đến một điểm này Huy liền mở miệng, cánh tay đưa lên chỉ vào ngực nữ nhân nói ra
– Tỷ tỷ ngươi để lộ như vậy không thấy lạnh sao? Lại đây! Ta giúp tỷ tỷ ngươi sưởi ấm