Đọc truyện Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I – Chương 37: Quyển 2 –
Dư Bối Nhi biết có lê mỗi lần mình chuyển kiếp thân phận mình đều là nữ phụ, nhiệm vụ chính là đoạt nam nhân với nữ chủ, còn phải xxoo với nam nhân.
Nhưng bản thân mình vừa tính toán, vừa hiến thân, vừa diễn trò mới khiến cho lòng của các nam nhân này lung lây, vậy mà chỉ một chỉ ý của ngươi là có thể trực tiếp gả tới rồi. Nàng cũng không hề quên nữ chính là tình đầu của Tư Đồ Kiệt, hơn nữa có thể se sẽ lập tức trở thành bà bà (*) của nàng rồi! Nàng cũng không muốn nữ chính một khi gả tới lại bắt được lòng của hai người nam nhân này, khiến cho nàng liền trở thành vật hi sinh.
(*): Mẹ chồng.
Ôi chao ôi, đây đúng là tre già măng mọc.
Có thể nói đây đúng là tính cách của Dư Bối Nhi, cũng có thể nói là Dư Bối Nhi ích kỷ. Nàng chính là có lòng tham, muốn Tư Đồ Chiến và Tư Đồ Kiệt một lòng đều đặt ở trên người nàng. Ai mà không thích được hai nam nhân ưu tú như vậy một lòng thích đây? Mặc dù một người trong đó cũng không thể coi là nam nhân chân chính.
Người được đề cử vẫn có rất nhiều, nghe nói Tần vương cũng rất xem trọng công chúa quốc sắc thiên hương này.
Dư Bối Nhi chỉ có thể yên lặng suy tính trong lòng, người ta là nữ chủ đấy, làm sao có thể gã cho Tần vương đã hơn năm mươi tuổi được.
Thôi, đi một bước tính một bước đi! Dù thật sự gả đến đây, nàng cũng không tin nàng không tranh lại nữ chủ!
Người làm trong phủ báo lại, nói rằng công chúa Trường An và Nhị vương tử tới, muốn đến viếng thăm Phượng Dương quận chúa.
Công chúa Trường An mỹ danh lan xa, vừa nhìn thật danh bất hư truyền, là một mỹ nhân tuyệt sắc.
Dư Bối Nhi tán gẫu với công chúa Trường An hồi lâu mới biết rõ mục đích của nàng ta là muốn gặp Tư Đồ Kiệt cùng Tư Đồ Chiến, muốn xem tình cũ và nam nhân có thể trở thanh phu quân của nàng ta.
Quang minh chính đại muốn xem nam nhân như vậy thật sự tốt sao? Bên cạnh ngươi còn có người ái mộ đấy!
Dư Bối Nhi không thể làm gì khác hơn là để cho người mời hai nam nhân này tới đây.
Tác phong của Tư Đồ Kiệt vẫn nhanh nhẹn như vậy, đầu tiên là cười dịu dàng, ngồi ở bên cạnh Dư Bối Nhi, một ánh mắt cũng không cho công chúa Trường An. Còn Tư Đồ Chiến thì hài hước hơn nhiều, không biết đi nơi nào, lấy một bộ râu lớn, dáng vẻ giống như lần đầu Dư Bối Nhi nhìn thấy, đúng là lưng hùm vai gấu thật sự.
Ngoài buồn cười ra trong lòng Dư Bối Nhi cũng tràn đầy cảm động, nàng biết phụ tử ( cha con) Tư Đồ làm như vậy cũng là vì muốn nàng an lòng. Gần đây các nam nhân thấy nàng lo lắng nhưng cũng không hứa hẹn gì thêm, bây giờ đang dùng hành động để bày tỏ tâm ý của mình.
Công chúa Trường An hiển nhiên là bị Tư Đồ Chiến dọa sợ, suy nghĩ một chút một nữ tử như hoa như ngọc gả cho một người nam nhân đã làm phụ thân thật sự rất uất ức, chưa nói đến dung nhan thật sự không thể chịu nổi của người nam nhân này đập vào mắt. Nàng ta lập tức nhịn không nổi nữa, tìm một lý do để ra về.
“Sao chàng lại hồ đồ như vậy! Người ta đặc biệt đến thăm chàng, chàng xem đã dọa người ta chạy về rồi, sau này xem còn có ai muốn gả cho chàng nữa!” Sau khi người đi rồi Dư Bối Nhi cất tiếng cười to, giận trách Tư Đồ Chiến.
“Ta cũng chưa từng nói ta muốn cưới nàng ta, có nàng không phải đủ rồi sao?” Tư Đồ Chiến nhân cơ hội thổ lộ tâm ý của mình.