Bạn đang đọc Xuyên Nhanh Nhật Ký Bảo Mẫu Của Nhất Ca – Chương 1: Ảnh Hậu Mặt Đơ 01
Thập Nhất vừa mở mắt đã nhìn thấy rất nhiều xác chết nằm cạnh mình, cô từ từ bò dậy nhìn ra xung quanh, có rất nhiều máy quay và con người đang hướng ánh mắt về phía cô, một người đàn ông cầm loa quát tháo:
“Cắt.
Đang quay hình mà làm cái gì vậy hả? Mau nằm xuống.”
Thập Nhất im lặng nằm xuống chỗ cũ, bên tai vang lên tiếng va chạm của binh khí, có một nhóm người đang đánh nhau gần đó.
Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?
[Chào mừng ký chủ đến với hệ thống siêu cấp vô địch Đại Thần.]
Một giọng nói vang lên từ trong đầu làm Thập Nhất giật mình suýt nữa cắn lưỡi.
Hệ thống???
Ngay sau đó Thập Nhất nhanh chóng biết được tình tình hiện tại của mình.
Một hệ thống tự xưng là Đại Thần đã trói buộc linh hồn cô, muốn cô đi làm nhiệm vụ cứu vớt các thế giới khỏi kết cục sụp đổ.
[Ta không làm.
Muốn chém muốn giết gì tùy ngươi.]
Thập Nhất nghe xong liền từ chối nhiệm vụ này.
Cô không phải thần cứu thế!
Đại Thần không tỏ ra ngạc nhiên với phản ứng này của Thập Nhất, chỉ bình tĩnh nói với cô:
[Nếu cô không làm, vậy thân xác của cô ở thế giới đó sẽ được đưa đến tận tay mười vị sư huynh kia.]
Ánh mắt Thập Nhất ngay lập tức trở nên nguy hiểm:
[Ngươi biết thân phận của ta?]
[Tất nhiên.
Ta còn có thể biết từ nhỏ đến lớn ngươi lén nhìn trộm mấy vị tỷ tỷ xinh đẹp tắm bao nhiêu lần nữa đấy.]1
Thập Nhất bắt đầu suy nghĩ về nguồn gốc của hệ thống này, nó biết thân thế của cô vậy thì phải biết sư phụ của cô là ai, vậy mà vẫn dám đánh chủ ý lên người cô nghĩa là người đứng sau nó có địa vị rất ghê gớm.
Nó còn biết rõ điều cô ghét nhất để đem ra uy hiếp.
Thân thể cô mà rơi vào tay mấy vị sư huynh kia thì…!
Nghĩ tới thôi đã nổi da gà rồi.
Đằng nào cũng không thể quay về, chi bằng cứ thế tiến tới.
Anh hùng mười năm trả thù chưa muộn, đợi cô trở về nhất định cho đám sư huynh kia một trận, chắc chắn chuyện này không thể thiếu phần của bọn họ.
Đêm qua đột nhiên mua đồ ăn thức uống chiêu đãi cô, bây giờ thì cô lại bị dính vào hệ thống kì lạ này.
Nói không liên quan một chút cô cũng không tin.
Vì thế Thập Nhất quyết định trấn an tư tưởng, đồng ý làm nhiệm vụ với hệ thống kỳ quặc này.
[Nhưng mà cũng phải có một hạn mức thời gian cho ta chứ.]
[Mỗi một thế giới được cứu vớt thành công, hệ thống sẽ đánh giá và cho ký chủ một số điểm công đức, tối đa nhận được 10.000 điểm ở một thế giới.
Đạt được một triệu điểm công đức ký chủ sẽ được quay về thế giới của mình.]
Đầu óc Thập Nhất ngay lập tức tính toán, như vậy ít nhất cô phải thực hiện một trăm nhiệm vụ mới đủ một triệu điểm, còn chưa kể trường hợp số điểm công đức mà cô dành được ít hơn 10.000 thì sẽ còn thêm rất nhiều nhiệm vụ nữa.
Mỗi một thế giới cũng phải mất vài năm đến vài chục năm nhỉ?
Thập Nhất nghĩ đến đây liền muốn tá hỏa.
Má ơi, có khi nào đến lúc cô quay lại thì thân thể xinh đẹp của cô đã héo hon rồi không?
Trong lúc Thập Nhất còn đang lo lắng cho thân thể mình thì một cơn đau đầu đột nhiên ập đến, rất nhiều thông tin xuất hiện trong đầu cô.
[Mời ký chủ tiếp nhận cốt truyện.]
Thế giới này xoay quanh câu chuyện tình yêu của nam chính Cao Lãng là tổng giám đốc của tập đoàn lớn và tiểu hoa đán mới nổi Lâm Hinh.
Lâm Hinh và Cao Lãng vốn có mối hôn sự do lão bối hai bên gia đình định đoạt từ lâu, nhưng nữ chính với tư tưởng muốn được tự do yêu đương nên đã quyết định bỏ nhà đi và theo đuổi ước mơ trở thành diễn viên của mình.
Cao Lãng đối với hành vi của vị hôn thê chưa bao giờ gặp mặt thấy rất nực cười, người đàn ông như hắn là niềm mong ước của biết bao cô gái cả về gương mặt hay địa vị.
Hai người trải qua thời gian đấu đá, hiểu lầm rồi yêu nhau, nhưng khi quả ngọt sắp kết trái thì lại xảy ra tai nạn xe hơi khiến cho nam nữ chính ra đi mãi mãi.
What the F***
Cái kết truyện lãng xẹt gì vậy.
[Hệ thống, ngươi đưa cho ta kịch bản ba xu gì vậy?]
[Ký chủ, vì thế mới cần cô đến cứu vớt thế giới này.
Nam nữ chính chết nên thế giới này bị sụp đổ, cô chỉ cần giúp họ tránh khỏi kết cục này là được.]
Thập Nhất cảm thấy người viết ra câu truyện này nhất định là bí ý tưởng nên mới thiết kế đại một tai nạn cho nam nữ chính chết cả đôi như vậy.
[Ngoài ra ký chủ còn có một nhiệm vụ phụ khác.]
Hệ thống Đại Thần giải thích thêm rằng bởi vì một số đặc thù của thế giới thật mà Thập Nhất đang sống, nên linh hồn của cô trong thân thể con người ở đây sẽ bị suy yếu và dần tan biến trong vòng năm năm.
Thập Nhất sẽ được cung cấp một thứ giúp bảo toàn linh hồn nếu cô hoàn thành được tâm nguyện của nguyên chủ – thân thể mà cô xuyên vào.
[Nếu trong năm năm tới cô không thể hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ thế giới này thì sẽ bị hồn bay phách tán.]
Thân thể mà Thập Nhất xuyên vào tên là Nghiên Nhi, vốn là một diễn viên quần chúng, nhờ có nhan sắc nghiêng thành mà được các đạo diễn chú ý.
Cô bắt đầu nhận các lời mời đóng phim từ vai phụ đến chính, được đông đảo khán giả nam yêu mến nhờ gương mặt của mình.
Nguyên chủ dần trở nên nổi tiếng nhưng cũng kèm theo một danh xưng không mấy tốt đẹp là “bình hoa di động”.
Nghiên Nhi thật sự không có khả năng diễn xuất tốt, đặc biệt là những cảnh bi ai, dù cô có cố gắng thế nào cũng không thể diễn ra nét mặt đau thương.
Rất nhiều khán giả theo trường phái thực lực ném đá, chửi mắng cô trên mạng.
Nguyên chủ đọc những bình luận đó mà dần trở nên tự ti, ốm yếu, nhan sắc cũng tụt dốc.
Sau đó cô lùi dần khỏi showbiz và không tham gia đóng phim nữa.
Nhưng những khi nhìn thấy các diễn viên nữ nhận cúp trong buổi trao giải cô đều có một khát vọng rằng người đó là mình.
Tâm nguyện của Nghiên Nhi chính là có thể nhận được giải thưởng Ảnh Hậu bằng thực lực của mình, làm một diễn viên thực thụ chứ không phải chỉ là một bình hoa.
Thập Nhất sắp xếp lại đống ký ức và thông tin trong đầu mình.
Ảnh hậu sao?
Cái mặt đơ của cô liệu có thể hoàn thành nổi tâm nguyện này không?
“Cắt.”
Tiếng đạo diễn vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Thập Nhất, mấy xác chết xung quanh lồm cồm đứng lên, Thập Nhất xoa đầu ngồi dậy, đi vào theo đám người phía trước.
Trong ký ức của Nghiên Nhi thì chính tại phim trường này cô đã lọt vào mắt xanh của một vị đại diện rồi trở thành diễn viên trong công ty của nam chính.
Quả nhiên mọi chuyện vẫn diễn ra như cũ, một người đàn ông đang đưa danh thiếp tới trước mặt Thập Nhất.
Hắn ta ba hoa rất nhiều về một tương lai tươi sáng của cô.
“Dừng lại, tôi chỉ có một điều kiện đó là mọi hoạt động đều phải thông qua sự chấp thuận của tôi.
Nếu không thì tôi không còn gì để nói cả.”
Yêu cầu này khiến cho chàng trai nhíu mày, một người mới lại đòi hỏi như vậy thì hơi quá rồi nhưng khuôn mặt này thật sự khiến hắn ta tiếc nuối.
Người đàn ông nói sẽ suy nghĩ rồi liên lạc lại với cô sau.
Thập Nhất cũng cầm danh thiếp của anh ta đút vào túi.
Cô trở về căn hộ của mình tại một chung cư nhỏ.
Ba mẹ nguyên chủ đã mất từ hai năm trước, căn nhà này là họ để lại cho cô ấy.
Thâp Nhất kiểm tra số dư trong tài khoản, số tiền ít ỏi khiến cô phải nhăn mày.
[Hệ thống, ngươi không có phúc lợi trợ cấp cho ký chủ của mình sao?]
[Ký chủ vui lòng gọi ta là Đại Thần.
Hiện tại chưa có chức năng này, cảm ơn ký chủ đã phản ánh, ta xin ghi nhận và cố gắng nâng cấp lại sau.]
Là hệ thống lại không chịu được gọi là hệ thống.
Đại thần với nó thì liên quan gì chứ.
Lại còn giọng điệu đó nữa, Thập Nhất nhìn thế nào cũng thấy hệ thống này giống một công ty đa cấp..