Đọc truyện Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện – Chương 3: Lọ lem và vương tử(2)
Hạ Hạ vào lớp. Thời gian cô xuyên vào cách ngày nữ chính giả trọng sinh còn ba tháng.
Tốt, chỉ cần trong ba tháng này cô khiến cho nam nữ chủ nguyên tác thích nhau là được.
Vấn đề là cô và Lục Tiêu Tiêu không quen biết nha, làm sao đây? Không thể cho người ta nhiệm vụ đơn giản hơn à? Người ta mới vào nghề thôi đó! Thương người ta một chút đi.
Hạ Hạ trong lòng niệm thần chú than khổ tuy nhiên bên ngoài Hạ Hạ chỉ cuối đầu.
Bất ngờ Hạ Hạ đụng trúng một người. Lục Tiêu Tiêu ngã xuống giấy tờ bay rớt xung quanh.
Hạ Hạ theo bản năng xếp giấy tờ lại rồi đưa cho Lục Tiêu Tiêu, sau đó nhẹ giọng nói:
“Xin lỗi, mình không cố ý”
Lục Tiêu Tiêu nhìn Hạ Hạ.
“Không sao? Mình không để bụng”
Hạ Hạ nghe tiếng ngước đầu lên thấy Lục Tiêu Tiêu vội vàng cuối đầu.
Ông trời đang giúp cô a. Vô tình đụng người lại đụng trúng nữ chính nguyên tác a. Người ta ăn ở có đức quá đó.
Lục Tiêu Tiêu nhìn Hạ Hạ cuối đầu, một bộ dáng tự trách mình. Lục Tiêu Tiêu không đành lòng.
Ở trường quý tộc không có ai tôn trọng một đứa cô nhi nghèo như cô cả. Ai ngờ trong trường không phú thì quý này lại có một người va vào cô thì xin lỗi.
Lục Tiêu Tiêu hoàn toàn không biết Hạ Hạ cuối đầu đơn giản vì không muốn cô thấy biểu cảm của mình.
“Bạn học à, bằng không bạn cùng mình đem giấy này lên văn phòng nhé”
Hạ Hạ vội gật đầu. Đem cặp về chỗ ngồi sau đó cầm một nữa giấy mà Lục Tiêu Tiêu đang cầm lên văn phòng.
Thầy chủ nhiệm nhìn Hạ Hạ ngạc nhiên. Hạ Giảng này không phải luôn trầm mặt,ít nói, ít tham gia hoạt động lớp sau lại giúp bạn học đem giấy xuống đây vậy?
Lục Tiêu Tiêu nhìn Hạ Hạ ra khỏi văn phòng liền hỏi thầy chủ nhiệm:
“Thầy, sao thầy ngạc nhiên vậy?”
Thầy chủ nhiệm nhìn Lục Tiêu Tiêu:
“Em ấy chính là người có số điểm lớn nhất trường ta. Đáng tiếc vì em ấy ngại giao tiếp nên luôn không gia thi học sinh giỏi môn nào cả. Thầy rất ngạc nhiên vì em ấy lại giúp em”
Lục Tiêu Tiêu ngạc nhiên:
“Bạn ấy là Hạ Giảng học sinh giỏi nhất trường! Em thấy bạn ấy khá tốt, vì va vào em mặc dù em đã nói không để ý nhưng mà bạn ấy vẫn tự trách giúp em đem giấy đến đây cho thầy”
Thầy chủ nhiệm lắc đầu:
“Em ấy cái gì cũng tốt nhưng tác tiếc ở khoản giao tiếp em ấy rất tệ. Nếu em đồng ý thì nhớ làm bạn với em ấy để em ấy cởi mở hơn. Được như vậy thầy cũng mừng giúp em ấy”
Lục Tiêu Tiêu dạ một tiếng rồi đi về lớp.