Xuyên Nhanh: Mười Kiếp Nhân Duyên

Chương 15: Thanh xuân có em (8)


Đọc truyện Xuyên Nhanh: Mười Kiếp Nhân Duyên – Chương 15: Thanh xuân có em (8)

Ái Thy bị ngã cầu thang, hơn nữa là vì đuổi theo Hạ Kỳ Như nên bị ngã, thế là Hạ Kỳ Như từ một nhân vật vô danh lại trở thành mục tiêu công kích, bắt nạt của mọi người.

Nhưng đó là chuyện của mấy hôm sau, còn sáng hôm nay cô vừa mở mắt đã thấy người của Tuấn Dật đến tìm rồi.

Hạ Kỳ Như chỉ chờ có thế, xe vừa tới người cũng lên luôn.

Không đổi được phòng nên phải ở với Ái Thy không nói, còn phải nhìn ánh mắt kỳ thị ghét bỏ của đám bạn tốt của cô ta thật sự là một thử thách mà.

Cô ta ngã cầu thang là lỗi của cô chắc, nhìn cô với ánh mắt ai oán thế làm gì?

Có bệnh.

Công ty giải trí Lâm Thị.

– tiểu thư, mời cô vào trong, Lâm tổng sẽ xuống đón cô ngay ạ.

Tiếp đón Hạ Kỳ Như là một người đàn ông trung niên, không biết có thân phận gì mà cô đi tới đâu người của công ty nhìn theo tới đó.

– vâng ạ.

Hạ Kỳ Như đáp một tiếng rồi đi theo ông ta vào sảnh chính của công ty.

– tiểu thư…


– ôi em gái, em đến rồi, mau mau đi với anh.

Phó tổng vẫn chưa nói xong, Hạ Kỳ Như cũng chưa ngồi ấm chỗ, thì giọng nói của Lâm Tuấn Dật đã vang lên bên cạnh rồi, mà Hạ Kỳ Như cũng thuận thế bị hắn lôi đi luôn.

Lâm Tuấn Dật hôm qua đã cho người đi xét nghiệm giám định ADN, tuy phải sáng ngày mai mới có kết quả nhưng hắn cũng không quan tâm lắm, dù sao giám định ADN chỉ là thủ tục thôi, chứ hắn đã chắc chắn đây chính là cô em gái thất lạc của hắn rồi, bởi vì hôm qua sau khi trở về, hắn đã điều tra về cô luôn.

Mồ côi từ bé.

Ngày sinh tháng đẻ là ngày mà gia đình hắn lạc mất con bé.

Lúc nhận được có đeo sợi dây chuyền bạc ở cổ, mà trên mặt dây chuyền có khắc một chữ “Lâm” nữa.

Lại thêm gương mặt.

Thật sự là giống mẹ y như đúc.

Dù trùng hợp cũng không thể trùng hợp đến mức này được.

Thực ra thì khi chưa gặp An Di, Tuấn Dật nghiêng về phía Ái Thy hơn, nhưng mà giờ nghĩ lại thật sự cảm thấy những lần hắn và cô ta gặp nhau rất đáng ngờ, giống như là cố tình tiếp cận hắn vậy, và cả sợi dây chuyền kia nữa.

Ái Thy nói cô ta có một sợi dây chuyền, trên đó cũng có khắc chữ “Lâm” chỉ là cô ta luôn cất kỹ chưa bao giờ thấy đeo nó trên người.

Tuấn Dật lúc đó tuy thấy khuôn mặt Ái Thy không giống cả nhà lắm nhưng khi đó hắn vẫn chưa gặp An Di nên cũng không nghi ngờ gì, thực sự cho rằng Ái Thy rất có khả năng là em gái hắn, còn bảo cô ta đem sợi dây chuyền và mẫu tóc đến để hắn xác nhận cơ.

Nhưng mà bây giờ không cần nữa rồi.

Chỉ là nhớ tới thái độ xa cách lẫn cảnh giác của Hạ Kỳ Như tối qua, Lâm Tuấn Dật chỉ đành đưa cô đi tới phòng chụp hình trước, cũng không dám biểu hiện thái độ gì quá khích, sợ cô thật sự cho rằng hắn lừa gạt thiếu nữ nhà lành.

Phó tổng: “…” Lâm tổng, anh chắc chắn là không quá khích sao? Nhìn anh như sắp ăn tươi nuốt sống con nhà người ta rồi kìa.

Hạ Kỳ Như: “…” mẹ ơi, không lẽ tên tổng tài này mắc bệnh cuồng loli sao trời?

– anh đưa con bé đi trang điểm thay đồ đi nhé?

Tuấn Dật đã dặn dò từ trước nên rất nhanh liền có người tới đưa Hạ Kỳ Như đi thay đồ và trang điểm.

Nói thật Lâm An Di là tiểu thư Lâm thị, mà Lâm thị ngoại trừ nổi tiếng vì sự giàu có thì còn bởi giá trị nhan sắc cao và đồng đều giữa các thành viên trong gia tộc họ Lâm nữa.

Thế nên khách quan mà nói, Hạ Kỳ Như tự hào về khuôn mặt hiện tại của mình cũng có cơ sở cả, nhất là sau khi trang điểm xong thì càng không cần phải bàn.


Tuấn Dật nhân cơ hội Hạ Kỳ Như không chú ý liền lia nhanh mấy bức rồi gửi vào nhóm chat của gia tộc.

Rất nhanh chóng điện thoại của Tuấn Dật liền rung lên không ngừng.

[Cháu gái đáng yêu nhiều tiền của nhà họ Lâm]: “Cậu ba, ai vậy, giống bác gái thật đấy.”

[Thiếu nam sáng chói nhất nhà họ Lâm]: “Ôi mẹ ơi, mỹ nhân kìa, chú ba tìm ở đâu được mỹ nhân xinh đẹp như thế vậy? Giới thiệu cho cháu đi.”

[Con út quyền lực gia tộc họ Lâm]: “@Đệ nhất mỹ nhân không ai sánh bằng Hứa Giai Kỳ, chị em thất lạc của chị hả? Mau ra nhận hàng đi.”

[Người phụ nữ dịu dàng nhất Lâm gia]: “@Hứa Giai Kỳ, tìm ra người kế nhiệm chị rồi nhé.”

[Đệ nhất tiểu thư Lâm gia]: “@anh đây đẹp trai nhất nhà họ Lâm, mau khai đi, cháu tìm thấy tiểu mỹ nhân này ở đâu vậy hả?”

[Đệ nhất tiểu thư Lâm gia]: “@anh đây đẹp trai nhất nhà họ Lâm.”

[Thiếu nam sáng chói nhất nhà họ Lâm]: “@anh đây đẹp trai nhất nhà họ Lâm.”

[Con út quyền lực gia tộc họ Lâm]: “@anh đây đẹp trai nhất nhà họ Lâm.”

[Người phụ nữ dịu dàng nhất Lâm gia]: “@anh đây đẹp trai nhất nhà họ Lâm.”

[Cháu gái đáng yêu nhiều tiền của nhà họ Lâm]: “@anh đây đẹp trai nhất nhà họ Lâm, cậu ba mau hiện hồn ngay nếu không cháu giết thẳng đến công ty cậu đấy.”

[Tiểu mỹ nam ngây thơ sáng chói]: “@anh đây đẹp trai nhất nhà họ Lâm, chú ba này sao hôm nay im lặng vậy?”

[Người phụ nữ dịu dàng nhất Lâm gia]: “Ê khoan, mọi người ơi liệu có khi nào đây là cháu út không?”

Một tin nhắn vừa tung ra, cả nhóm chat lại bùng nổ lần nữa.

[Con út quyền lực gia tộc họ Lâm]: “Đúng rồi nha, trong cái nhà này cháu út giống chị cả nhất.”


[Con út quyền lực gia tộc họ Lâm]: “@anh đây đẹp trai nhất nhà họ Lâm, nhóc con nổ địa chỉ ngay.”

[Cháu gái đáng yêu nhiều tiền của nhà họ Lâm]: “Mọi người, con biết đang ở đâu rồi, là studio của công ty giải trí Lâm thị.”

Lâm Tuấn Dật nhìn một loạt tin nhắn trong nhóm mà cười như được mùa, mọi hôm chê nickname của cậu lắm mà, không ngờ hôm nay lại thi nhau gọi, cảm giác này…tuyệt vời quá đi.

Anh đây đã nói mà, sớm muộn gì mọi người cũng phải công nhận anh đây đẹp trai nhất nhà họ Lâm mà thôi.

Ha ha ha….

Lâm Tuấn Dật cười một hồi mới nhận ra mọi người đang nhìn mình, hắn ho khan một cái rồi giả vờ áp điện thoại lên tai.

– à bộ phim đó đúng là hài thật hại tôi bây giờ mỗi lẫn nhớ lại đều cười không ngớt.

– ha ha…đúng đó, buồi cười lắm…ôi…đau bụng quá đi mất…thôi tôi cúp đây, khi khác nói chuyện với ông nhé.

Nói xong liền cúp điện thoại rồi giả vờ nhìn mọi người ngạc nhiên.

– mọi người nhìn tôi làm gì vậy, mau làm việc tiếp đi.

Mọi người: “…”



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.