Xuyên Nhanh Minh Hoàng Ở Trên Ta Ở Dưới

Chương 8: Tổng Tài Ngốc Manh Thê 6


Đọc truyện Xuyên Nhanh Minh Hoàng Ở Trên Ta Ở Dưới – Chương 8: Tổng Tài Ngốc Manh Thê 6


“Linh linh linh! ! “Tiếng di động không kịp phòng ngừa đột nhiên vang lên, đừng nói là bảo an, ngay cả chủ nhân chiếc di động là Vân Nhiễm Khanh, vẻ mặt đều hiện lên nét kinh ngạc.

Cô thật sự không thể tưởng tượng được, Ninh Dịch Thần lại đem số điện thoại của cpp lưu tại căn hộ mình.

Bảo an vừa thấy người mình muốn tìm ở ngay trước mặt, vẻ mặt kinh ngạc mà cắt đứt điện thoại: “Vân tiểu thư, cô rõ ràng là bạn gái của Ninh tiên sinh, vì sao lại nói là bạn bè bình thường? Chẳng lẽ là tôi hiểu lầm ý tứ của tiểu thư?”Vân Nhiễm Khanh lắc đầu: “Hiện tại tôi có thể đưa anh ta về nhà chưa?””Đương nhiên là có thể.

” Bảo an mở cửa, môi mấp máy một phen, như là hạ quyết tâm dặn dò :”Vân tiểu thư, Ninh tiên sinh là một người đàn ông cực kỳ ưu tú, người giống như hắn luôn giữ mình trong sạch, đàn ông độc thân hoàng kim như cậu ấy thật sự rất hiếm thấy.

Mong tiểu thư luôn tỉnh táo, đừng bị nữ nhân khác lừa gạt.


“Người đối diện là Vân Nhiễm Khanh còn đang kinh ngạc, bảo an ngượng ngùng mà gãi gãi đầu: “Tiểu thư xin đừng ghét bỏ tôi nói nhiều, gần đây tôi một vị nữ sĩ* nghiêm túc theo đuổi Ninh tiên sinh, ngay từ đầu còn tưởng rằng cô ấy là! ! Khụ khụ! ! “*Nữ sĩ: Người phụ nữ có học thức, bề ngoài tri thức.

Tự biết mình nhiều lời, bảo an rũ tầm mắt mình xuống, ho khan vài tiếng.

“Cảm ơn anh đã nhắc nhở, lúc trước tôi xuất ngoại đi du học, cùng Ninh Dịch Thần gặp nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều.

Hiện tại tôi đã về nước, đương nhiên sẽ xem trọng nam nhân của mình.

Còn thỉnh anh tiếp tục chú ý giúp tôi, nếu lại có phụ nữ nào tiếp cận hắn, hy vọng anh có thể gọi điện thoại cho tôi biết.

” Gương mặt xinh đẹp của Vân Nhiễm Khanh lộ ra tươi cười, trong nháy mắt phảng phất như là bão táp đi qua, tốt đẹp tối mức làm bảo an trừng lớn hai mắt, si ngốc gật đầu.

Trêи mặt Vân Nhiễm Khanh ý cười càng lúc càng lớn, thu hồi tầm mắt, xinh đẹp tuyệt trần rời đi.

“Dịch Thần, nhà anh ở lầu mấy?” Tin tức từ bảo an khiến Vân Nhiễm Khanh thực vừa lòng, ánh mắt nhìn Ninh Dịch Thần cũng hiền hòa không ít, đẩy đẩy bờ vai của hắn, muốn hắn thức dậy.


“Không cần đi, Khanh Khanh! ! ” Ninh Dịch Thần giữ chặt tay cô, ngoại trừ tên cô, lời nói khác đều không thể nghe được.

Vân Nhiễm Khanh nhịn xuống xúc động muốn thở dài , không còn cách nào khác, đành phải lấy di động ra, gọi vào số điện thoại của trợ lý tiểu Vương.

Ngay sau đó, cô thông qua tiểu Vương biết được vị trí nhà của Ninh Dịch Thần.

Hiện tại hỏi hắn nơi ở của Ninh Dịch Thần, căn bản là biến hắn thành Mèo máy mà tùy ý sử dụng.

Trợ lý không dám nói hai lời, ngoan ngoãn nghe theo lời boss phân phó, nói ra địa chỉ nhà của Ninh Dịch Thần, cuối cùng thật cẩn thận mà nhắc nhở một câu: “Vân tiểu thư, ngài nên kiềm chế một chút, nếu mà tiểu thư đem Ninh tổng chơi đến hỏng, Vân tổng nhất định sẽ không bỏ qua cho người.

“Vân Nhiễm Khanh đầu đầy vạch đen, tức muốn hộc máu mở miệng: “Tiểu Vương, anh rõ ràng là không muốn phần thưởng cuối năm đúng không? Ai chơi ai, anh nói rõ ràng xem!””Không không không, ngài cứ tùy tiện chơi, tôi đây liền trông chừng cho ngài!” Tiểu Vương thanh âm trung thành, không còn sức lực chống cự khỏi uy hϊế͙p͙.


Vân Nhiễm Khanh lười nói chuyện vô nghĩa với hắn, thở phì phì cắt đứt điện thoại.

Một tiếng nói trầm thấp, giàu có từ tính đột ngột vang lên, hơi thở quét qua tai, vừa nhột vừa ngứa: “Khanh Khanh, em muốn chơi ai?”Cơ thể Vân Nhiễm Khanh cứng đờ, kinh ngạc quay đầu, liền thấy người đàn ông đang hôn mê từ từ tỉnh dậy, bàn tay thong dong chống cằm, một đôi mắt sáng lạn mà nóng bỏng nhìn chằm chằm nàng, ẩn chứa độ ấm cực nóng đến phảng phất có thể làm người nhìn hòa tan.

Trong nháy mắt, Vân Nhiễm Khanh rốt cuộc cũng đã hiểu hết.

Nam nhân đáng giận này dám giả bộ ngủ trước mặt nàng!Những lời vừa rồi chẳng phải hắn đã nghe hết rồi?!Tức giận ấp ủ ở trong lòng đã lâu, khuôn mặt nàng lát sau liền biến chuyển lạnh nhạt, trêи người bao trùm một tầng xa cách vạn dặm, mặt không biểu cảm: “Anh tỉnh thì tốt rồi, tự đi về nhà mình đi!”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.