Xuyên Nhanh Hệ Thống Lưu Manh

Chương 153: Miêu Miêu Của Vương Gia 15


Đọc truyện Xuyên Nhanh Hệ Thống Lưu Manh FULL – Chương 153: Miêu Miêu Của Vương Gia 15


Thế là Tuyết Ly bị bỏ đói nguyên buổi chiều, ngay lúc cô định biến thành mèo đi ăn vạ nam chủ đôi chút ai ngờ hắn đúng là cao tay..
Hắn nghi cô chạy đi tìm hoàng huynh của hắn nên chặn hết mọi nẻo đường tẩu thoát của cô rồi
Lần này căng nha !!
[…] Ha ha
… …
Một người là vương gia cao quý đang tức tối nhưng lâu lâu vẫn hỏi thăm tình hình tiểu yêu nhà mình..

thậm chí kêu người chuẩn bị cơm canh sẵn rồi chỉ đợi cô xin lỗi một tiếng liền bày lên thôi
Còn một người là hoàng đế cao cao tại thượng chắc bị bệnh cuồng mèo nên chẳng buông tha, nghe ám vệ mình phái canh trừng ở vương phủ có chút tin tức của tiểu miêu nhà mình liền phóng ngựa xuất cung mang danh là ” đi thăm bệnh hoàng đệ “
Thật chất là tưởng Diệm Uyên giấu tiểu miêu đáng yêu của hắn nên đi đòi lại !!
[…] À thì..

cứ thế này là không bỏ được vật yêu thích chứ chẳng mảy may liên quan đến hảo cảm đâu ?!
Và thế là tới hệ thống lo rầu vì hảo cảm cả 2 nam nhân này chỉ dừng ở bậc tầm trung..
… …
Tuyết Ly trong phòng nghe tin tức hệ thống báo lại cũng chẳng phản ứng lắm..

bọn nam nhân chết tiệt chỉ biết coi ta là sủng vật mà dê sòm thôi !!
Nghĩ mà chán !
Vừa nghĩ vừa mút dưa hấu mà mình vừa chôm chỉa được từ hệ thống yêu dấu, ăn ngon lành..

Hứ..

bỏ đói ta à ?
Nằm mơ !!!
[…]
… …
Tuyết Ly bị nhốt trong phòng của Diệm Uyên đang thảnh thơi coi màn hình trực tiếp của hệ thống Niệm Niệm phát sóng
Nam tử long bào uy nghiêm cùng hàng loạt hậu vệ tì tùng ở đại sảnh đang quan sát tứ phía xung quanh
Diệm Uyên thì ngồi ở thư phòng ho khụ khụ vài tiếng diễn đạt vai thằng em bệnh hoạn chưa khỏi lắm mà nhìn hoàng huynh của mình rồi cung kính hành lễ
– Huynh vì bệnh tình đệ mà lo lắng..

thật phiền cho huynh quá !
Diệm Minh nghe cũng cười đỡ lấy tay hắn ý bảo không cần đa lễ liền lễ độ ngồi xuống đối mặt với Diệm Uyên, cười vài tiếng bảo công công đem lễ vật quý chuẩn bị sẵn đưa tới nhẹ cất lời
– Hoàng đệ không cần khách sáo ! Đều là người nhà..
Thấy ẩn ý trong tiếng nói của Diệm Minh, hắn cũng không ngốc liền hiểu được đại khái chỉ là có chút bất ngờ khi huynh ấy xem trọng tiểu yêu tinh kia như vậy..
Chẳng lẽ tiểu yêu chết tiệt kia biến hình người trước mặt huynh ấy ?!
Chuyện này quả thật có khả năng..

chứ không vì cớ gì mà huynh ấy mê luyến như vậy ??
Tiểu yêu chết tiệt..

ngươi chết chắc rồi !!
“…” Tuy hắn không nói ra mặt nhưng nhìn cục than đen nhà hắn là ta biết hắn chẳng có ý tốt
[…] Đều tại kế hoạch củ cải của kí chủ !!
Để bây giờ tình huynh đệ người ta chẳng còn bền lâu …
“…” Có đâu mà bền lâu ?
[…]
… …
Cả hai nói thêm vài chuyện vặt vãnh rồi cũng gần lúc chiều tối, Diệm Minh có chút không kiên nhẫn liền xao lãng vấn đề, tò mò cất tiếng
– Nghe nói đệ gần đây có một tiểu miêu rất xinh đẹp ?! Liệu có tiện lấy ra cho huynh nhìn đôi chút..
Hắn vừa nghe vừa buông chén trà trên tay xuống cười khẽ một cái, mặt như cũ lạnh lẽo thẳng thắn tiếp lời
– Tin tức của huynh thật khéo..

nhưng tiếc là tiểu miêu huynh nhắc đến ta cũng chẳng rõ chạy đi đâu mất, có lẽ về rừng rồi không chừng..
Thấy sắc mặt hoàng thượng chẳng tốt lắm hắn liền hòa hoãn thêm mấy câu
– À..


ta nghe nói huynh bị mất một con mèo quý..

treo thưởng khắp kinh thành, phải chăng ..
– Đệ đừng hiểu lầm..

hôm nay ta đến thăm đệ là thật tâm, chỉ là nhất thời nhớ ra nên mới tiện hỏi thôi..
Diệm Uyên ngấp nghé quá rõ ràng muốn làm hoàng huynh là hắn đây vào con đường bất nghĩa à..

nhưng đáng tiếc Diệm Minh ta đây lại là hoàng đế..

sự tình này sao lại chẳng đối phó được
Hắn ta nở nụ cười có chút miễn cưỡng đứng lên từ biệt vội
– Đệ cứ nghỉ ngơi thêm vài bữa cho ổn, ta còn việc phải giải quyết không thể ở lại bồi đệ dùng cơm rồi..
– Huynh không cần khách khí…
Hắn cũng đứng lên tiễn Diệm Minh đi về..
Tuyết Ly nhìn sự tình đã tàn cũng chẳng biết phản ứng gì..

cái tên nam chủ mặt than tàn bạo này thế mà đối mặt với Diệm Minh lại một mảng bình tĩnh thận trọng..

hơn thế là còn biết kiềm nén nhẫn nhịn..
Quả là một chuyện thú vị nha !
Xem bộ giữa hai người có vấn đề gì đó mà kịch bản không đề cập à nha..

hệ thống chết tiệt không phải âm mưu muốn ta giải quyết đấy chứ ?!

[…] * Bật chế độ ngủ đông *
Tuyết Ly nhìn màn hình trực tiếp thu lại, hệ thống liền nhanh im bặt..

không phải chột dạ đó chứ ?
Rầm
“…” Mẹ nó ! Hết cả hồn..
Cánh cửa tự dưng bị đạp ra một cách mạnh bạo không báo trước, Tuyết Ly theo bản năng lùi về sau chiếc giường đang ngồi thêm vài nhích..
Diệm Uyên một thân đen nhánh đi vào hậm hực nhìn cô vài cái liền đi lại biểu tình không miêu tả cũng biết..

chính là một dạng lạnh càng thêm lạnh..
– Ngươi phải xin lỗi ta !!
“…” Xin con khỉ !!
– Xin lỗi nha …
[ Hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ tăng 5, bây giờ là 70]
Hắn có chút ngoài ý muốn chẳng tin vào tai mình..

thế mà lại ngoan ngoãn nghe lời ?!
[…] Đừng bán hết liêm sỉ như thế chứ !
“…” Ta chỉ là giuộc miệng thôi…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.