Đọc truyện Xuyên Nhanh Hệ Thống Lưu Manh FULL – Chương 137: Tôi Tên Quân Niệm 1
Tuyết Ly đang ở trong không gian tưới nước cho các cây khóm nhiều mắt của mình..
Trong hệ thống chẳng rõ mùa gì nhưng theo thế giới trước thì là mùa hè rồi..
phải ăn khóm với muối mà khóm phải lạnh lạnh xíu mới là cực phẩm !
[…] Kí chủ từ bỏ dưa hấu chuyển qua khóm ..
chắc không phải là..
À thì nói sao ta..
thế giới trước khi đến tuổi gần 40, kí chủ nhà nó bắt đầu thời kì muốn đi phẫu thuật thẫm mỹ nhưng bị nam chủ trói chặt không cho..
thiếu điều quỳ xuống lạy tổ tông nhà cô đây mà thôi
nghĩ lại mà tội cho nam chủ gì đâu á..
cuộc sống như quá là bi ai mà hắn cứ tự cho hạnh phúc..
xong xuôi nhờ trình độ nhây của hắn Tuyết Ly mới chuyển sang chế độ ăn nuôi nhan sắc mà từ bỏ con đường ngắn là dao kéo..
Kí chủ thể loại này quả là lần đầu tiên nó gặp..
Nhìn kìa nhìn kìa..
bây giờ lại ngồi ăn như đúng rồi..
xem hệ thống không thua gì nhà hàng miễn phí
Đưa mắt một vòng xung quanh ..
bây giờ chẳng biết miêu tả sao nữa..
tủ lạnh..tủ kem..tủ nước ngọt..cái gì lắp được cũng lắp vào hết rồi !
Hzz..
chẳng ra đâu !
[ Kí chủ đi làm nhiệm vụ nha]
“Ơ..
mới nghỉ có 2 ngày mà “
[ 2 ngày rồi đó ..siêng năng lên coi ]
” Gì chứ..
bữa ngươi nói điểm hạnh phúc của nam chủ Thiên Đăng dư ra rất nhiều xong còn khen ngợi ta bây giờ lại hối cái gì nha !”
[ Dư ra không đồng nghĩa là đủ ..]
” Thì cái gì cũng phải từ từ khoai từ nó mới nhừ nhe “
[…] Từ từ của kí chủ thì chỉ khét chứ không có nhừ đâu
“…” Thôi cho ta ngủ nốt hôm nay nha nha !!
[…] * hệ thống ta bị úng não mới hốt phải cô*
– 2 ngày sau –
Không gian rộng lớn, một cô gái vẫn ngủ say chẳng hay bên cạnh mình có thêm một tiểu nam nhân đang dùng sức nhéo liên tục vào má cô
Tuyết Ly ăn đau liền hé mắt..
Ờ..
thì ra là tiểu thịt tươi..
Xong nhắm mắt ngủ tiếp..
Ý mà khoan..
Tuyết Ly một phát theo bản năng giật mình mà đạp tên nhóc nhỏ ra khỏi giường hoang mang chẳng rõ
“…” What ? Cái gì thế kia..
Tên này đâu ra thế ? Chẳng lẽ hệ thống chết tiệt lại tự tiện truyền tống cô ?
Nhưng ở đây..rõ ràng là không gian mà..
Tên nhóc nhỏ như mới chập chững 14 tuổi xoa xoa cái mông đau từ từ đứng dậy giơ mắt trách mắt đầy lửa giận về phía cô
– Kí chủ thật quá đáng !!
“…” Kí chủ ???
Đó giờ chỉ có hệ thống chết tiệt gọi như thế thôi..
Chẳng lẽ..
– Ngươi là..
– Ta là hệ thống của người nha !
“…” Really ?!
Nhóc con tuy dáng vẻ non nớt nhưng cao hơn cô một cái đầu, trang phục thoải mái trông khá trẻ con..
gương mặt thì ..
một lời khó miêu tả..
tóm lại là đặc biệt tinh tế có ấn kí kì lạ ở giữa trán trong giống cánh quạt màu đỏ tươi..
Một vẻ đẹp yêu nghiệt!!
Tên nhóc nhìn cô lắc lắc đầu ngồi ịch xuống không gian từ từ mở miệng
– Sao ? Bị hút hồn rồi đi..
đúng là đồ kí chủ ăn tạp !!
Tuyết Ly hồi hồn thẹn quá hóa giận quay mặt cắn răng hét một câu
– Còn khuya !!
Một hồi chẳng thấy nhóc con lên tiếng cô liền liếc mắt một cái tò mò hỏi thăm
– Sao ngươi..
lại thế này ?
– Hzz..
tôi cũng chẳng rõ..
nhưng đây là hình dáng thật ban đầu của tôi ! Sau này bị ẩn đi nên dù kề cạnh trong tiềm thức của cô nhưng vẫn không thấy được!
Tuyết Ly tán thưởng mấy phát..
đúng là không tưởng tượng nổi một ngày gặp phải tình trạng thế này..
– À..
ra vậy..
vậy bây giờ ngươi thế này có bất tiện gì không?
Hắn đưa tay hái một nhánh hoa chơi đùa thản nhiên đáp
– Không có..
khi cô vào nhiệm vụ tôi cũng sẽ tình trạng ẩn..
nhưng về không gian chắc 2 chúng ta phải như thế này gặp mặt !
“…” Vẫn có chút không quen..
Tự dưng như nhớ cái gì đó nhóc nhỏ lại ngẩn đầu nhìn cô đầy ý vị
– Tôi đã mấy ngàn tuổi rồi..gấp đôi cô sau này theo lễ mà gọi một tiếng ” anh ” đi nghe chưa ?!
Tối ngày cứ hệ thống chết tiệt chết bầm..khó nghe chết đi được!
Tuyết Ly cười một phát ôm bụng ..vừa cười chẳng ngừng vừa mở miệng
– Gì..”anh” á..
ha ha ha..
” ông ” thì nghe được hơn đấy..
Quan sát thấy mình chọc quê nhóc rồi liền nén lại tâm tình hòa hoãn cất lời
– Thôi thôi đừng nóng nha..
vậy không ấy ngươi nói tên đi cho dễ kêu !
Bất ngờ đôi mắt nhóc lộ vẻ có chút ảm đạm mà cúi đầu như chột dạ khiến cô cũng một phen kì lạ nhìn nó
Không phải chỉ hỏi tên thôi sao ? Làm gì căng vậy..
Nó cúi đầu một lúc lâu…!đôi môi mấp máy khó khăn nuốt xuống vài ngụm mà trấn tĩnh phát ra 2 tiếng
– Quân Niệm..
Chẳng để tâm ánh mắt không nói nên lời của Tuyết Ly mà lần nữa ngẩn đầu trầm giọng nghiêm túc cất lời
– Tôi tên Quân Niệm..
“…”