Đọc truyện Xuyên Nhanh Đại Lão Lại Sắp Sụp Đổ Rồi – Chương 8787
Lúc đồng chí Nam Nhiễm còn đang ôm dạ minh châu ngủ.
Thì đoạn phỏng vấn của cô, đang lên men trên mạng.
Ban đầu khu bình luận vốn tràn ngập fans của Diệp Khuynh Hàn, sau đó dần dần không chịu khống chế.
Có không ít người bắt đầu cảm thấy, Nam Nhiễm này, không tệ nha.
“Đệt, thật dám nói nha.”
“Cho nên, quan hệ giữa Diệp Khuynh Hàn và Nam Nhiễm là thật sự không tốt sao?”
“Ha ha ha ha ha, kế thừa gia sản là cái quỷ gì?
Đây là quang minh chính đại nói đùa sao, có thể kế thừa thẻ tín dụng của tôi không?”
À, không chỉ phỏng vấn.
Mà là toàn bộ video của cô, đều bị người ta lấy ra, dùng kính lúp soi kĩ xem xét.
Sau khi xem xét toàn bộ.
Thái độ của cộng đồng mạng bắt đầu xuất hiện sự thay đổi.
“Nam Nhiễm này tuy hơi ngông cuồng, nhưng cô ấy thật sự có thực lực.
Giọng hát này thật tuyệt.”
“Người ta có thực lực, có tự tin, tại sao phải chiều theo Diệp Khuynh Hàn cô chứ.”
“Đúng vậy, đã sớm không vừa mắt đám fans Diệp Khuynh Hàn rồi.
Thứ gì chứ, mỗi ngày Hàn ca ca Hàn ca ca.
Thích làm con trai như vậy, biểu cô ta chuyển giới luôn đi.”
Có người qua đường nhân cơ hội bày tỏ sự bất mãn đối với Diệp Khuynh Hàn và fans của cô ta.
Có người thì thật sự là vì giọng hát trâu bò cùng tính cách của Nam Nhiễm mà trở thành fans.
Mà nhóm fans này càng ngày càng mở rộng.
Thế nên trên mạng hình thành hai trận doanh lớn.
Fans Diệp Khuynh Hàn fans, cùng với người chống lại fans Diệp Khuynh Hàn.
Hotsearch của Nam Nhiễm và Diệp Khuynh Hàn, thay phiên nhau đổi tới đổi lui.
Độ hot tăng cao không hạ.
Vốn dĩ, tiết mục 《 Xuất đạo đi! Các chàng trai cô gái! 》 này có Diệp Khuynh Hàn và Ninh Dã đã cực kỳ hot rồi.
Bây giờ lại xuất hiện thêm một Nam Nhiễm có tranh luận.
Tổ tiết mục mà nhà chế tác quả thật là vui vẻ đến mức cả đêm cũng không ngủ được.
Trưa hôm đó.
Chị Thanh ở cửa chung cư chờ rồi lại chờ, chờ rồi lại chờ.
Tôn đại lão nhà mình sao vẫn chưa xuống?
Chờ rồi lại chờ, chờ rồi lại chờ.
Đêm nay còn phải quay diễn tập đó.
Vả lại cô ấy cũng không phải một người thích đến trễ mà.
Hay là xảy ra chuyện gì rồi?
Mà Nam Nhiễm đang làm gì?
Cô đang ngồi trên sô pha.
Cộc cộc, ngón tay từng chút từng chút gõ lên sô pha, phát ra tiếng vang.
“Uống thuốc.”
Nguyễn Mặc ngồi ở đối diện, trên người mặc một chiếc áo ngủ trắng thuần.
Sắc mặt khôi phục được chút, không còn bộ dáng trắng bệch như hôm qua nữa.
Nhìn thoáng qua chén thuốc đen như mực kia.
Sau đó, dời tầm mắt.
“Tôi hết bệnh rồi.”
Nam Nhiễm không thèm để ý
“Uống hết thuốc rồi, mới có thể khỏe.”
Lúc nói, cô đưa tay chỉ một đống thuốc để ở trong góc kia.
Nam Nhiễm cảm thấy thuốc này rất hữu dụng.
Ít nhất sau khi uống vào, ngủ một giấc.
Nhiệt độ cơ thể của dạ minh châu liền khôi phục lại trạng thái lạnh băng như ngày thường, thậm chí còn sáng trở lại.
Mới uống một lần đã có hiệu quả như vậy.
Nếu uống hết tất cả, có lẽ sẽ càng sáng hơn một chút
Đợi nửa ngày, không có động tĩnh.
Nam Nhiễm bĩu môi.
Một tay chống bàn.
Chậm rãi lại gần hắn.
“Tự anh uống hay tôi ép anh uống.”
Tiểu Hắc Long nghe lời nói đơn giản thô bạo này của ký chủ,
Nhỏ giọng nói,
【 Ký chủ, cô nhìn xem, dạ minh châu dễ vỡ như vậy, lỡ như cô dọa đến hắn thì sao giờ.
】
Tiểu Hắc Long bắt đầu nhọc lòng vì dạ minh châu.
Hết cách.
Bộ dáng ốm yếu đáng thương này của dạ minh châu, quá dễ dàng làm người ta bộc phát ra tình thương của mẹ.
Ơ?
Tình thương của mẹ?
Nam Nhiễm nhăn mày.
Dường như cảm thấy Tiểu Hắc Long nói có lý.
Bưng chén thuốc lên, đưa lại gần.
“Há miệng.”
Cô đúng là không còn nói những lời uy hiếp nữa.
Mà trực tiếp cưỡng chế.
Nguyễn Mặc thấy Nam Nhiễm kề lại.
Không biết tại sao, lại nhớ tới cảnh tượng cô ôm mình hồi sáng.
Trên khuôn măt lãnh đạm có hơi mất tự nhiên.
Nam Nhiễm nào hiểu được hắn đang nghĩ gì.
Chỉ cho rằng hắn đây là không muốn uống.
Đang định hành động.
Ai ngờ tự dưng Nguyễn Mặc đột nhiên nghe lời.
Thành thành thật thật nhận lấy thuốc, uống vào.
.