Xuyên Nhanh Cứu Mạng Tất Cả Nam Chủ Đều Tan Vỡ!

Chương 23: Bạch Nguyệt Quang Của Bệnh Kiều Tổng Tài Phát Sóng Trực Tiếp 2


Bạn đang đọc Xuyên Nhanh Cứu Mạng Tất Cả Nam Chủ Đều Tan Vỡ! – Chương 23: Bạch Nguyệt Quang Của Bệnh Kiều Tổng Tài Phát Sóng Trực Tiếp 2


Di động đang phát sóng trực tiếp Tô Đường không thể ném đi chỗ khác, vì thế, một tay nàng cầm lấy dao phay, thong thã mà bước về con heo rừng.

“Chào mọi người, ta là chủ bá Tiểu Ngư Nhi.

Hiện tại trước mắt chúng ta đây là một con heo rừng.

Thịt heo rừng tươi ngon, dinh dưỡng phong phú, là một loại thịt chất lượng tốt trong các món ăn hoang dã……”
Thanh âm réo rắt dễ nghe vang lên, những người xem sôi nổi cả kinh, bọn họ tưởng rằng chủ bá to gan như vậy hẳn là nam nhân a, kết quả cư nhiên là tiểu cô nương.

Đơn đao vật lộn với heo rừng, Tô Đường ra tay thật xinh đẹp, bất quá người xem trong kênh của nàng đã bị thứ này dọa sợ, di động quay rất gần, rất nhiều lần heo rừng đánh trả lại, bọn họ đều có cảm giác cái răng nanh kia như đang lướt qua mặt bọn họ, cộng thêm tiếng kêu thê lương của heo rừng, quả thực như đang ở cùng nàng.

“Thật là đáng sợ, tôi định gọi xe cứu thương, kết quả tiểu tỷ tỷ mới có mười phút đã chế ngự được con heo rừng rồi!”
“Đây đâu phải là tiểu tỷ tỷ, rõ ràng chính là nữ hiệp!”
“Tay không giết heo rừng, thật đáng sợ a.

Tiểu tỷ tỷ này, không không, nữ hiệp, tôi thích a!”
Tô Đường giải quyết con heo rừng, thuận tiện nhìn qua di động, rốt cuộc là dùng giá trị may mắn, lần đầu phát sóng trực tiếp đã thành công.

Nàng chọn vài người để trả lời, tiếp theo lại tiếp tục đưa dao, một bên cắt thịt heo, một bên nói: “Heo rừng trưởng thành thường có thể trọng từ 80 đến 100kg, quá nặng, ta khiêng không hết được, trước tiên chỉ mang một phần đủ ăn này về thôi.”
Lần này phát sóng trực tiếp nàng không lộ mặt, bất quá bộ dáng hung tàn kia của nàng, đã thu hút không ít fan.

Thu nhập xong heo rừng, nàng liền về nhà cũ.


Nhà cũ lâu rồi chưa tu sửa, đồ làm bếp thì thiếu rất nhiều, cuối cùng nàng quyết định đem miếng thịt heo trực tiếp nướng trên bếp.

Kết quả, lúc trước các fan còn đang thảo luận nàng dũng mãnh như thế nào, hiện tại đều sôi nổi kêu trời khóc đất yêu cầu nếm một miếng.

“Ngươi có bản lĩnh câu dẫn ta, ngươi có bản lĩnh cho ta ăn một miếng a!”
“Lầu trên thật không có tiền đồ, một miếng sao mà đủ, ít nhất cũng phải được một cái đùi a!”
“(ˉ▽ ̄~) cắt cắt ~~, các ngươi cứ nhìn chằm chằm vào thịt heo nướng đi, tiểu tỷ tỷ cứ để cho ta, thanh âm dễ nghe như vậy, khẳng định lớn lên rất xinh đẹp a.”
Trong khu bình luận rất sôi nổi, Tô Đường liếc mắt nhìn số người đang xem, không tính khoa trương, nhưng mà cũng được mấy ngàn người, thêm các loại thưởng thượng vàng hạ cám các loại, tính luôn cả phần chia đôi với chủ web* (trong bản convert ghi là ngôi cao, cao nhân nào biết thì chỉ mình biết ạJ).

Nàng cũng còn lại được mấy trăm, làm người mới, thì đây đã là thành tích không tồi rồi.

Sau khi kết thúc phát sóng trực tiếp, Tô Đường tạo cho mình một tài khoản trên Weibo, sau đó đăng cái video mình làm cung tên cùng với video mới phát sóng hồi nãy lên.

Trừng phạt của hệ thống vẫn còn, làm xong những việc này, thân thể của nàng liền mệt đến nỗi ăn không vô.

Nàng quyết định ngủ một giấc, chờ đến hôm sau,Weibo của nàng cũng một phen nổi lên.

Tuy rằng nàng đăng ký kênh mình là mỹ thực, muốn được nhiều người xem thì phải có ý tưởng mới mẻ, nàng sẽ tự tìm kiếm nguyên liệu, nhưng cũng sợ những tiểu khả ái kia xem chán, vì thế nàng làm một số thể loại video khác.

Tỷ như tự tay là đồ trang điểm thủ công thời cổ đại, như phấn má, bột kẻ lông mày, phấn phủ và son môi.

Nàng còn cố ý tìm kiếm tiểu cô nương trong thôn để làm người mẫu.


Tiểu cô nương tuổi trẻ phơi phới, nhưng mà người dân trong thôn từ trước đến này chưa bao giờ tiếp xúc với mỹ phẩm, đột nhiên được trang điểm, người lại như cũ không tự tin.

Nhưng thật ra khung bình luận muốn điên rồi.

“Hình như ta đang theo dõi kênh về mỹ thực mà, kết quả chủ kênh nói là nàng cũng làm về chủ đề làm đẹp.”
“Vừa không phải chuyên viên trang điểm, vừa không phải là đầu bếp tốt.”
“Từ từ, mọi người không phát hiện đôi tay của tiểu tỷ tỷ đang búi tóc sao, thật là quá xinh đẹp.

Muốn liếm a……”
“Lầu trên, đôi tay kia có thể một tay giết heo, đừng liếm, tiểu tâm nguy hiểm a!”
Sau khi làm xong, Tô Đường thuận tiện mời tiểu cô nương lưu lại dùng cơm.

Đời trước tâm tâm niệm niệm thịt nướng, đời này không ai quản, Tô Đường vui sướng mà chuẩn bị thịt.

Nàng đã ướp thịt trước, nên bây giờ nàng chỉ việc đem ra, chuẩn bị nướng thôi.

Thịt heo tươi mới, ướp với một chút gia vị cùng hương liệu, ngọn lửa cháy, đem lớp mỡ trên miếng thịt heo chảy xuống than, phát ra âm thanh phụt phụt, rất nhanh, hương thơm nồng đậm liền bay khắp tiểu viện.

Tiểu cô nương ngay từ đầu còn có chút câu nệ, nhưng nhìn thịt nướng trên bếp, đôi mắt đều sáng rực lên!
“Khương tỷ tỷ, ăn ngon ngon!”
Tô Đường mỉm cười, “Ăn ngon liền ăn nhiều một chút.”.


||||| Truyện đề cử: Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc |||||
Ngày thường đều là một mình nàng ăn, tuy rằng ăn vui sướng, nhưng mà ngẫu nhiên vẫn muốn có người cùng bồi ăn.

Ở bên này bọn họ ăn rất ngon miệng, bên trong phòng phát sóng trực tiếp lại kêu rên, đối với việc này, Tô Đường cầm lấy di động, cười ngâm ngâm nói: “A, để cho mọi người nhìn bọn ta ăn thật ngượng ngùng, nếu không hôm nay phát sóng tới đây thôi, chào mọi người nha.”
Phát sóng trực tiếp đột nhiên đóng làm người xem không kịp phòng ngừa, tất cả mọi người đều ngây người ra, chỉ có thể kêu trời khóc đất qua bên Weibo của nàng gào thét mà thôi.

“Đóng cái gì mà đóng, đừng hòng mà đòi thưởng.”
“Không cho chúng ta ăn còn chưa tính, hiện tại xem cũng không cho chúng ta xem.

Đáng giận!”
Tô Đường có khoản thu nhập đầu tiên, chuyện thứ nhất đó là tu bổ ngôi nhà cũ này.

Nàng không có thay đổi quá lớn, rốt cuộc thì đây cũng là nơi mà Hoắc Phi sinh sống ba năm, giữ lại nơi này, cũng coi như là tạo một cơ hội,hơn nữa, Khương nãi nãi thực sự sinh hoạt rất hưởng thụ, tiểu viện này có hoa tươi cùng cây xanh, rất giống một tiểu viện mang hơi thở cổ phong.

Tiểu viện sửa chữa vừa xong, mùa đông cũng vừa tới.

Tuyết rơi đầy trời, Tô Đường cũng như phần đông mọi người, không hề muốn làm đồ ăn, nhưng thơ từ lại đầy một đầu.

Thơ cuối cùng cũng không có ngâm, nhưng nàng lại nghĩ đến khoảng thời gian trước nàng có từng làm đàn cổ.

Chế tác đàn cổ có rất nhiều chú ý, Tô Đường bận việc hơn hai tháng, mới rốt cuộc hoàn thành.

Bởi vì quá trình chế tác quá dài, cho nên không có phát sóng trực tiếp, cho nên nàng đem video biên tập cắt nối rồi cuối cùng đăng lên Weibo.

Hiện tại nàng coi như cũng là võng hồng, video vừa đăng tải, khu bình luận liền oanh tạc.


“Ngọa tào, còn có thứ gì mà tiểu tỷ tỷ không biết làm không?”
“Các ngươi đừng nói, ta có chút nghiên cứu đối với đàn cổ, cái đàn cổ này của tiểu tỷ tỷ còn tốt hơn những cái đàn cổ loạn thất bát tao trên thị trường đó.

Ta thật muốn mua a.”
“Đừng nói nữa, liền một câu, bao nhiêu tiền có thể mua được, ta mua còn không được sao?”
Tô Đường đăng lên cái video, liền mở phát sóng trực tiếp, nàng vẫn như cũ không lộ mặt, nhưng vì đánh đàn, nàng còn cố ý thay một bộ váy khác.

Khung cảnh tuyết trắng trước mắt, nàng mặc một bộ váy màu hồng của hoa hải đường.

Khung cảnh trắng tinh điểm một chút màu hồng, tuy không nhìn thấy mặt, nhưng thấy cảnh kia cũng làm mọi người thán phục.

Tiểu viện có trồng một cây mai lớn, trên cây những bông hoa mai đỏ thắm, dưới tàng cây mỹ nhân vừa đánh đàn vừa hát.

Nàng vừa xuất hiện, làn đạn liền bùng nổ.

“Ngao ngao ngao, tuyệt đẹp nha! Âm thanh thật tuyệt vời a! Cầu gả! A!”
“Lầu trên rút đao ra đi, nữ hiệp là của ta!”
“Khương tỷ tỷ nhà ta rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu tuyệt kỹ a! Người sống ở thâm sơn cùng cốc như vậy, nhưng không hề như vai hề nhảy nhót, lại là tinh thông mọi việc, thật không công bằng a!”
“Mọi người có phát hiện hay không tiểu tỷ tỷ hình như không có người nhà, mặc dù lâu lâu cũng có những người khác tới chơi, nhưng đều là hàng xóm a.”
Tô Đường đàn xong một khúc, liền cầm di động nói chuyện phiếm cùng các tiểu khả ái.

Nàng xem bình luận, thấy không ít người đang hỏi nàng có người nhà hay không, nàng cũng không có giấu diếm, “Không có người nhà, đây là nhà cũ của nãi nãi ta.

Bà sớm đã qua đời, mà ba mẹ ta mấy năm trước cũng lần lượt qua đời.” Nói xong, lại thấy nhiều người tò mò về khúc nhạc kia, liền tiếp tục nói, “Khúc nhạc này tên là Tỳ bà hành.”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.