Xuyên Nhanh Cuối Cùng Vẫn Yêu

Chương 2: Thiên Kim Tiểu Thư1


Đọc truyện Xuyên Nhanh Cuối Cùng Vẫn Yêu FULL – Chương 2: Thiên Kim Tiểu Thư1


– Phong Linh, tỉnh lại đi, tỉnh lại…
– xe cấp cứu tới chưa vậy?
– Phong Linh cố gắng lên, cậu sẽ không sao đâu.
Bên tai vang lên vô số âm thanh hỗn loạn làm Hạ Phong Linh đau đầu gần chết.
Có thể yên lặng một chút được không hả?
Còn cả cái thân thể này nữa, bị làm sao vậy?
– Phong Linh…
Cơn đau ngày càng dai dẳng, âm thanh xung quanh cũng ngày càng trở nên xa vời…

“Cảnh báo nhân vật bạn nhập vai đang gặp nguy hiểm, kích hoạt chế độ hồi sinh nhân vật.”
Vừa tới đã sắp chết!
Đúng là số đen như chó mực mà.
“Ký chủ, là do hồn cô quá nát, chắp chỗ này vá chỗ kia thì đòi thân thể đẹp ở đâu ra.”
Hệ thống cũng rất cạn lời, nó muốn thế lắm chắc.
Hạ Phong Linh: “…” thôi vẫn nên truyền cốt truyện cho ta trước đi.
Đây là một câu truyện thanh xuân vườn trường, nam chính tên Cảnh Hạo, là người thừa kế của tập đoàn Thiên Hoa, nữ chính tên Kiều Nhi, là thiên kim bị thất lạc của nhà họ Hạ.

Như bao mô tip ngôn tình vườn trường khác, nữ chính là con nhà nghèo nhưng học giỏi nên giành được học bổng vào trường đại học danh tiếng X, nữ chính vừa vào đã đắc tội với nam chính thế là bị nam chính hành hạ cho sống dở chết dở, nhưng nữ chính với tinh thần kiên cường bất khuất không chịu thỏa hiệp đã thành công thu hút sự chú ý của nam chính, từ đây con đường theo đuổi nữ chính của của nam chính bắt đầu, lúc này nguyên chủ lập tức lên sàn để cản trở tình cảm của nam nữ chính.
Nguyên chủ là cùng tên với cô, là thiên kim nhà họ Hạ, em gái của nữ chính và là thanh mai trúc mã với nam chính.

Nguyên chủ và nam chính vốn dự định sau khi tốt nghiệp sẽ tổ chức đám cưới nhưng vì sự xuất hiện của nữ chính mà đám cưới có nguy cơ bị hủy bỏ.

Nguyên chủ vì vậy mà dùng thủ đoạn ép nữ chính rời khỏi trường học, ai ngờ bị nữ chính phản công, mà nguyên chủ vốn bị bệnh tim bẩm sinh, nữ chính biết điều đó nhưng vẫn cố tình kích thích cô khiến bệnh tình ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn, đỉnh điểm là việc nữ chính làm hỏng đồ biểu diễn của tổ văn nghệ nhưng lại đổ oan cho nguyên chủ, nam chính còn tin lời nữ chính hùa với mọi người đả kích cô, nguyên chủ chịu không được nên bệnh tim tái phát trực tiếp đi lĩnh cơm hộp, còn nữ chính sau đó bị cha mẹ nguyên chủ tới tính sổ, nhưng khi biết nữ chính là con gái thất lạc của mình, họ liền bỏ qua cho cô ta, còn để cô ta thay nguyên chủ đính hôn với nam chính.

Kết thúc đương nhiên là happy ending rồi.

Lúc này thời điểm Hạ Phong Linh tới chính là lúc nguyên chủ treo, nếu không nhờ hệ thống thì cô treo thật rồi.
“Nguyện vọng của nguyên chủ là giải oan, tránh thật xa nam nữ chính và cố gắng sống thật lâu hết mức có thể.”
Hạ Phong Linh âm thầm thở dài, bệnh tim đó, chịu chút kích thích là xong phim luôn rồi sống lâu kiểu gì được.
Nhưng mà thôi, còn nước còn tát, sống tới đâu hay tới đó.

Hạ Phong Linh lần nữa mở mắt ra, phát hiện mình đang ở bệnh viện thì nhíu mày.
Cô ghét mùi thuốc ở bệnh viện quá đi mất.
– Phong Linh, cậu tỉnh rồi, tốt quá rồi.
Hạ Phong Linh nhìn về nơi phát ra giọng nói, mày hơi nhíu lại, trong đầu bật ra một cái tên.
Tâm Nhi, là bạn thân nhất của nguyên chủ, sau khi nguyên chủ mất, cô ấy là người bạn duy nhất đứng ra đòi lại công bằng cho bạn mình, đương nhiên trong truyện sẽ không đề cập đến cái này mà chỉ nói là Tâm Nhi ghen ghét với nữ chính nên bày kế hại nữ chính, chia cắt nam nữ chính tận 3 năm, và tất nhiên, phản diện mà, kiểu gì cũng sẽ bị nam chính xử lý ngay.
Kết cục Tâm Nhi sau cùng khá thảm, bị gả cho một lão già để cứu vãn công ty.


– cậu cảm thấy thế nào? Có khó chịu ở đâu không? Để tớ đi gọi bác sĩ nhé?
– tớ không sao.
Mặc dù Hạ Phong Linh nói vậy nhưng Tâm Nhi vẫn gọi bác sĩ tới kiểm tra một lượt, còn gọi ông bà Hạ tới nữa.
Ông bà Hạ nghe tin con gái cưng tỉnh vội vã bỏ hết mọi công việc đang làm để đến bệnh viện thăm con gái.
– Phong Linh, con cảm thấy thế nào rồi? Có thấy khó thở không? Ngực còn đau không con?
Bà Hạ hỏi một lượt, Hạ Phong Linh đợi bà nói xong mới lễ phép nói.
– con không sao, ba mẹ không cần quá lo lắng đâu.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.