Xuyên Nhanh Cưa Đổ Nam Thần Về Nhà

Chương 28


Đọc truyện Xuyên Nhanh Cưa Đổ Nam Thần Về Nhà – Chương 28

Sau khi tan học, Lệnh Hồ Lan mới có thời gian đọc kĩ topic kia.

Vì liên quan tới bê bối nhận hối lộ, hệ thống gửi thông báo.

Lại vì nam thần Duy Đường và Giang Mỹ Cảnh cũng là thanh mai trúc mã.

Vì thế topic này có lượt xem tăng vùn vụt, hot tới tận trời.

Hồ Điệp Tiểu Phi Phi: Giang Mỹ Cảnh kiếp trước chắc chắn đã giải cứu cả hệ ngân hà nên mới có hai thanh mai trúc mã, không nói nữa, tôi đi xem album đây, nói không chừng ông trời cũng sẽ cho tôi một tiểu trúc mã mà lâu rồi chưa từng gặp mặt.

Trăm Hoa Đua Nở: Trúc mã của tôi có nhan sắc bằng nửa Duy Đường tôi sẽ theo ngay lập tức. Mị không phục.

Anthony: Gặp phải Nhạc Lương Thần là kiếp nạn, một gã cặn bã như vậy, là học bá thì đã sao chứ?

Lệnh Hồ Lan lặng lẽ xem mấy trăm dòng bình luận.

Trong lòng cảm thán, sức hiệu triệu của Duy Đường đúng là lớn mạnh.

Một nửa số lời bình luận ở trên đều nhằm vào Duy Đường.

Khái quát một câu là: Duy Đường, chọn tôi.

Một nửa còn lại là chửi bới.


Ỡm Ờ: Vừa chia tay với học bá, bây giờ còn tỏ tình với nam thần, đồ hàng second hand, sao mà mặt dày thế?

Hàng second hand?

Khốn nạn!

Hẹn hò một lần đã bị gọi là hàng second hand, thứ logic gàn dở gì vậy?

Chị đây là hàng nguyên đai nguyên kiện, có cần chứng minh cho ngươi xem không!

Đồ đần độn!

Gầy Như Sợi Dây: Ngực phẳng, mông lép, ngoài da mặt dày ra thì chả có ưu thế nào cả, dám dòm ngó nam thần của tôi, nam thần sẽ vả bay mặt cô ngay tức khắc.

Duy Đường Là Ông Xã Của Tôi: Tiện nhân, dám giành ông xã với tôi, tan học, đừng về ngay.

Lệnh Hồ Lan lặng lẽ nhớ kĩ những tài khoản chửi bới.

Hãy đợi đấy.

Quân tử báo thù mười năm không muộn.

Sớm muộn gì cũng hack tới mạng nhà ngươi.

#Hệ thống mất bình tĩnh: Không phải quân tử báo thù, một giây cũng muộn sao?#

Lệnh Hồ Lan: Đồ hệ thống hóng hớt, liên quan gì tới ngươi!

Hệ thống:… Đối phương không muốn nói chuyện với bạn, và muốn ném một con chó về phía bạn.

Chó: Tôi có thể nói là hệ thống ra tay không?

Lệnh Hồ Lan vừa lướt vừa phát hiện ra có mấy lời bình luận đã bị xóa.

Cô tò mò nhấn mở avatar của đối phương, xuất hiện một dòng thông báo:

User này sử dụng lời lẽ thiếu lịch sự, bị cấm đăng bài một tuần, phiền bạn hãy dùng cách khác để liên hệ với đối phương.

Trong lòng Lệnh Hồ Lan không kìm được chống eo cười lớn: Ai bảo các ngươi ức hiếp chị, bị báo ứng rồi đấy!


Liên tục có mấy người bị hệ thống cấm đăng bài, có người thê thảm còn bị cấm một năm.

Lệnh Hồ Lan tò mò không biết đã gửi cái gì mà để bị cấm đăng bài một năm, phục sát đất.

Phạm vi cấm đăng bài quá rộng rãi.

Mấy chục tài khoản đều bị cấm đăng bài vì bình luận dưới topic của Giang Mỹ Cảnh khiến người ta bất giác đoán rằng phải chăng Giang Mỹ Cảnh có chỗ dựa?

Hay là vì mạng nhà trước nhận thấy có lỗi với cô ấy nên bồi thường?

Có người không tin là vậy liền dùng tài khoản phụ để kiểm chứng.

Nửa Người Dưới Hiểu Em: Giang Mỹ Cảnh, cô là đồ tiện nhân, tôi là Ỡm Ờ, tôi chỉ nói cô là đồ “second hand” liền bị cấm đăng bài, cô tưởng rằng nơi này là nhà cô, đồ mặt dày!

Mười mấy người lũ lượt dùng tài khoản phụ chửi cô.

Nhưng…

Chỉ mười mấy phút, những bài viết và tài khoản này đều đồng loạt biến mất.

Mọi người lập tức xôn xao.

Ôi vãi, mạng nhà trường bị Giang Mỹ Cảnh thầu hết rồi sao?

Nếu không tại sao mọi bài viết có chứa ba từ Giang Mỹ Cảnh đều bị xét duyệt.

Điều này rõ ràng là thiên vị, quá thiên vị.


Ỡm Ờ nhìn máy tính phát điên lên.

Cô ta thử mấy lần nhưng đều không thể vào được mạng trường.

Kí túc xá khác đều được, chỉ có mỗi máy tính của cô ta là không được.

Cuối cùng cô ta cũng nhận ra rằng, lần này không chỉ là bị khóa tài khoản, mà là bị khóa IP.

Cô ta hậm hực gọi điện thoại: “Cô Diệp, tôi e là không được, cô mời người khác đi!”

Diệp Nhược Nhược ở đầu bên kia trầm ngâm một lát mới nói một từ “Được”.

Mạng sôi nổi suốt một ngày.

Tuy nhiên…

Một câu nói của Duy Đường, chính xác là một từ đã khiến đám đông giống như bị dội một thau nước lạnh.

Duy Đường trả lời một từ trong topic:

“Ừ!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.