Đọc truyện Xuyên Nhanh Công Lược: Ký Chủ Đừng Hắc Hoá – Chương 73: Tôi không có khả năng xài hack 33
Vì Internet độ rộng khá lớn nên cần đặc biệt đi xin độc quyền, mặt trên bên đó đã đồng ý, chỉ thiếu mỗi đăng ký độc quyền.
Chúa tể hệ thống: 【……】
Rõ ràng là một người nhàn tản, lại bởi vì một phần mềm hot lên mà trở thành đại tổng tài, cảm giác quen thuộc này là cái quỷ gì.
Hôm nay, Mộ Ngôn ngồi xếp bằng ngồi ở trên giường, trên người mặc áo thun tình nhân cũng khoản với Lâm Dịch.
Lâm Dịch thì ngồi trên ghế máy tính bên cạnh, chống cằm nhìn Mộ Ngôn.
Cô gái để chân trần, lộ ra bàn chân bạch ngọc nhỏ xinh.
Lâm Dịch tầm mắt dừng trên cặp đùi thẳng tắp thon dài.
Tiện đà lại nhìn chằm chằm khuôn mặt của cô gái.
Ánh sáng di động phả vào mặt cô, cô lông mi vừa cong lại dài, cánh môi hồng phấn hơi mím, mi mặc như họa, nét mặt nhàn nhã.
Trong tay cô đang cầm di động của Lâm Dịch, di động cắm dây, kết nối với máy tính.
Mộ Ngôn hai mắt lướt lướt trên di động, đợi một lát sau.
Nhoẻn miệng cười, rút dây cắm di động ra.
Trả lại điện thoại cho Lâm Dịch.
“Cầm lấy.”
Lâm Dịch tiếp nhận di động, mở ra nhìn thử, không có gì đặc biệt.
Quay qua nhìn chằm chằm Mộ Ngôn một hồi lâu.
Mộ Ngôn đứng dậy, áo thun rộng thùng thình theo động tác của cô, nhu thuận trượt xuống, chạm tới đùi.
Lâm Dịch ngửa ngửa đầu, liền nhìn thấy Mộ Ngôn đi đến sau lưng anh.
Hơi dựa sát người.
Lâm Dịch thân thể cứng đờ, mùi hương nhàn nhạt trên người cô gái phả tới.
Mộ Ngôn ở sau lưng anh, một tay vịn lên vai Lâm Dịch, duỗi tay trượt trượt màn hình di động.
Mặt trên di động của Lâm Dịch có thêm một phần mềm.
Mộ Ngôn click mở ra, phần mềm giao diện rất đẹp.
Có điều chờ đến khi giao diện tải xong, bên trong chỉ có một cái Lâm Dịch q bản.
Lâm Dịch mí mắt giật giật, nhìn phần mềm.
“Nhìn.” Tiếng nói Mộ Ngôn nhàn nhạt, “Tới giờ, nó sẽ ra tới nhắc nhở anh.”
“Ăn cơm ngủ uống thuốc.”
Bên tai là giọng nói có vẻ ôn hoà của cô gái.
Lâm Dịch mím môi, tắt điện thoại di động, “Em muốn đi đâu?”
Cả phần mềm đều chuẩn bị sẵn, Lâm Dịch nhìn Mộ Ngôn.
Nhưng ai biết, cô thế nhưng nói, “Không đi đâu.”
Mộ Ngôn cười cười, “Chỉ đi sớm về trễ mà thôi.”
“……”
Lâm Dịch mấy ngày nay được Mộ Ngôn điều dưỡng rất tốt, ít nhất đã không còn sắc mặt nhợt nhạt như trước.
Điểm để cho Mộ Ngôn vừa lòng chính là, nghe lời.
Chuyện Lâm Dịch và Mộ Ngôn kết giao nhanh chóng lan truyền trên mạng.
Trước kia, Mộng Trạch Ưu anti-fan rất nhiều.
Cộng thêm gần đây phần mềm cập nhật lại, vì thế liền bắt đầu gởi đủ loại công văn đến để diss cô.
Có lẽ vì quá lâu không thể mắng chửi, khiến cho bọn họ nghẹn.
Đủ kiểu bạo, đủ loại dỗi.
Dỗi thiên dỗi địa dỗi không khí.
Cảnh sát mạng của toàn dân: “……” Sống yên lành không tốt sao, tại sao phải một hai tìm đường chết kích hoạt toà án Internet.
# nói cảnh sát mạng của toàn dân lợi và hại #
Chủ weibo: Ta cái nhìn cá nhân, phần mềm này lũng đoạn internet, một chút tự do cũng không có, để người hít thở không thông.
Lầu dưới: À không, ta cảm thấy khá tốt đó.
Lầu dưới: Lâu chủ cái nhìn rất đúng…
Liền ở khi các bạn trên mạng thảo luận đến khí thế ngất trời.
Cảnh sát mạng của toàn dân đột nhiên bắn ra một tin tức.
Tiểu cảnh sát đáng yêu của ngài: Các bạn trẻ trên net thân ái, không phụ kỳ vọng của các bạn, vì các bạn đủ loại diss, câu câu đầy oán hận, cảnh sát mạng toàn dân 2.0 đã ra mắt toà án Internet.
Trong này bao gồm nhiều mặt thi thố cường đại của cảnh sát mạng, mô phỏng công năng của toà án hiện thực, áp dụng phương thức công bằng công chính công khai đối với cách dùng từ văn minh của các bạn trên mạng mà tiến hành giám sát.
Yêu các bạn nha.
Bạn trên mạng: “……”
Tiểu cảnh sát đáng yêu của ngài: Mức hình phạt nghiêm trọng nhất chính là, cướp đi quyền nói chuyện chung thân trên Internet.
Văn minh cho bạn, tôi và anh (cô) nha.
Các bạn trên mạng: “……” Thần con mẹ nó cướp đi quyền nói chuyện trên Internet trọn đời.
Con bệnh nào đã phát minh ra!