Xuyên Nhanh Công Lược: Ký Chủ Đừng Hắc Hoá

Chương 39: Có ai trâu bằng ký chủ của ta


Đọc truyện Xuyên Nhanh Công Lược: Ký Chủ Đừng Hắc Hoá – Chương 39: Có ai trâu bằng ký chủ của ta

Qua một lát sau, bên trong gương thần thế nhưng thần kỳ biến ảo ra thân hình một vị nữ tử.

Nữ tử quyến rũ tuyệt mỹ, mắt như đào mi như núi, một bộ hồng y tuyệt thế khuynh thành, khóe miệng một nụ cười tuyệt mị, phảng phất như giơ tay nhấc chân đều toát ra vô hạn mị lực.

Giống như một con yêu tinh câu người.

Mộ Ngôn có chút kinh ngạc nhướng mày, tựa hồ không ngờ tới lại xuất hiện một nữ nhân như vậy.

Nữ nhân này cùng Mộ Ngôn giống nhau như đúc, duy nhất bất đồng chính là khí chất, nàng ta đem cái kinh diễm, mị lực của gương mặt này phát huy đến cực hạn.

Một lát nữa qua đi, hình ảnh trong gương lại biến hoá.

Gương thần xuất hiện một vị nữ tử cung trang màu cam, bộ dạng cùng người vừa rồi giống nhau như đút, chỉ là không còn gây cho người ta cảm giác kinh diễm, mị hoặc như vừa rồi.

Nữ tử mắt như thu thủy, giữa mày mang theo như có như không ôn nhu.

Nàng hai bàn tay như ngọc giao nhau ở trước bụng, miệng ngậm cười như có như không, tóc đẹp như mực.


Duy nhất không đổi chính là khuôn mặt đó.

Cái thứ hai.

【 đây là cái gì? 】 chúa tể hệ thống có chút không hiểu.

Mộ Ngôn vẻ mặt điềm nhiên, giọng nói bình tĩnh, “Đã từng tôi cũng là vương giả, sau khi khế ước với cậu, tôi thành hàng thau.”

【……】 phốc! Tin lời cô mới có quỷ.

【 ý gì? 】

Vẻ mặt Mộ Ngôn nhàn nhạt, nhìn bóng người biến hóa trong mặt gương.

“Các nàng, ở sau khi tôi và cậu khế ước, tách khỏi bản thể, nếu như người hồn phách chia làm chủ hồn và bảy phách mà nói, này xem như bảy phách của tôi.”

“Sinh ra ý thức chủ, cưỡng chế tách khỏi chủ thể.”

【……】 nó từng thấy hệ thống nào đó vì gom đủ mảnh linh hồn của nam nhân nào đó, bảo ký chủ của mình đi cua trai.

Nhưng mà, ký chủ chính mình khế ước linh hồn không trọn vẹn là cái trò gì!

【 cho nên, đây là nguyên nhân cô trở thành con gà bệnh? 】 chúa tể hệ thống hỗn độn trong gió.

Hiện tại giải trừ khế ước còn kịp không?

Mộ Ngôn cười khẽ một tiếng, “Đương nhiên, không phải.”

“Nhưng đích thực là nguyên nhân tôi tính tình đặc biệt tốt.”

Tất cả các cảm xúc âm u, đều bị chia tách ra, lưu lại Mộ Ngôn.


Người trong mặt gương còn đang biến ảo.

Vài giây sau, trong gương xuất hiện một vị nữ tử mình mặc trường bào màu tím.

Vẫn là gương mặt của Mộ Ngôn như ban nãy, bất quá lúc này đây, nữ tử mắt mang lệ khí, toàn thân sát khí bức người, miệng nàng treo nụ cười tà mị, trong mắt lại không hề có ý cười chỉ có sát ý.

Nàng đôi tay chấp sau lưng, tóc đen như thác nước, tùy ý thả tung ở phía sau.

Giữa mày có hàn băng không hòa tan nổi.

Đây là cái thứ ba.

Gương lần thứ tư huyễn hình, là một cô gái trẻ mặc váy dài màu vàng nhạt, duyên dáng yêu kiều, cô cột tóc đuôi ngựa, hai tay chấp sau người.

Khuôn mặt tinh xảo đong đầy ý cười, thanh thuần hoạt bát, ánh mắt trong veo, phúc hậu và vô hại.

Lần thứ năm biến hoá, trong hình là một cô gái mặc y phục thực nghiệm màu trắng, cô ta đeo kính mắt, bộ dạng có vẻ hơi cũ kỷ.

Cánh môi mín hờ, hai tay cắm trong túi, ánh mắt thanh lãnh.

Lần thứ sáu biến hoá, trên mặt gương xuất hiện một vị áo gấm, đầu đội ngọc quan, cả người tản ra khí thế chí cao vô thượng, quân lâm thiên hạ.


Ánh mắt nàng hơi rũ xuống, trên cao nhìn xuống, khí thế bề trên.

Lần cuối cùng, trong hình ảnh xuất hiện một vị công tử bạch y khuynh trần, công tử hai mắt thanh đạm.

Giống như trích tiên thần chỉ.

Hình ảnh ngưng lại trên người công tử này, Mộ Ngôn nhướng mày.

Không nghĩ tới mình một cái cuối, lại là nam nhân?

【……】 chúa tể hệ thống chậm chạp không lên tiếng.

Tựa hồ còn đang tiêu hóa sự thật ma quỷ này.

【 cô rốt cuộc là ai? 】 người bình thường có thể tự động phân tách chủ hồn và bảy phách sao?

“Vấn đề này tôi đã phát sầu thật lâu.” Mộ Ngôn nhàn nhạt cười, “Nhưng xin lỗi, tạm thời vô pháp trả lời cậu.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.