Đọc truyện [xuyên Nhanh – Caoh] Hằng Đêm Đổi Mỹ Nam – Chương 45: Phụ Thân Tể Tướng (3)
Chương 3
Editor: Cừu ăn thịt
***
– Cha rất đau sao?
Lạc Anh nước mắt như mưa, bị lột áo trên, biểu cảm trên mặt cô giống như đã bị tổn thương cực lớn, tay trái che vú, tay phải cầm chú chim chờ gáy của Mộ Dung Dược, hơi hơi mở ra môi, đầu tiên là vươn cái lưỡi liếm láp đại quy đầu của gậy thịt, đầu lưỡi chạm vào mã mắt, nó lập tức cho ra phản ứng, một dòng chất nhầy ướt át từ giữa tràn ra, mang theo mùi tanh hàm, được đầu lưỡi Lạc Anh đưa về trong miệng.
– Ta đã hút chất lỏng ra rồi à?
Lạc Anh ngẩng đầu hỏi Hà Man:
– Cha ta sẽ không chết chứ?
Trong lòng Hà Man cười thầm, thật là tiểu nha đầu chả biết gì, thật sự quá thú vị, cười lắc đầu:
– Chưa được, cần phải chảy ra rất nhiều.
– Vậy cần chảy bao nhiêu mới được?
Lạc Anh dừng động tác bóp dương vật lớn của Mộ Dung Dược, nhỏ giọng hỏi.
Trong mắt Mộ Dung Dược lộ ra biểu tình thống khổ, ở trong lòng hò hét: Làm ta rót đầy miệng con!
Bụng nhỏ tụ mãn nùng liệt dục hỏa, như ngàn vạn dòng điện chạy lung tung khắp cơ thể hắn.
Mộ Dung Dược bị tính dục tra tấn điên rồi, lễ nghĩa liêm sỉ không còn sót lại chút gì, vặn vẹo thân thể cường tráng, con chim háo hức giữa hai chân lúc ẩn lúc hiện muốn ma xát cặp vú đẹp của nữ nhi nhưng vì quá dùng sức nên xích sắt trên người kêu leng keng, đùi và phần eo đều bị trầy da.
– Đương nhiên cần phải rót đầy bụng ngươi.
Hoàng đế ngồi ở ghế thái sư cười ngâm ngâm nói.
– Chẳng lẽ phải nuốt xuống ư?
– Đương nhiên. Editor: Cừu ăn thịt
– Sẽ chảy ra rất nhiều chất dịch sao?
Lạc Anh tò mò nhìn cúc cu của phụ thân, tiếp tục hỏi hoàng đế.
– Ngươi thử thì biết.
Hoàng đế cười ngâm ngâm nói, trong lòng cảm thấy sung sướng cực kỳ.
Vẻ mặt Lạc Anh khó hiểu, miệng bị dương vật của Mộ Dung Dược quất qua quất lại, quay đầu thấy sự khác thường của hắn, cô hoảng sợ, vội nói:
– Cha, chắc người đau đớn lắm! Xin lỗi, nữ nhi sẽ hút dịch bên trong ra cho cha.
– Ưm ưm……
Đôi mắt Mộ Dung Dược trợn lên, dùng sức gật đầu, miệng bị nhét đầu gỗ không thể khép lại, khóe miệng chảy ra nước bọt, hắn bất chấp chật vật như vậy, ra sức dùng đại dương vật thô dài dưới háng đụng chạm khuôn mặt nữ nhi, chỉ có như vậy mới có thể làm hắn đỡ một chút. Khi cái miệng nhỏ của cô ngậm lấy đại quy đầu, hắn dùng sức đĩnh xương hông, hận không thể đút cả nguyên cây dương cụ vào.
Cái miệng nhỏ đi tiểu trên sinh thực khí của nam nhân tản mát ra dòng khí trăng trắng, phảng phất như nó đang hô hấp, đang chờ đợi nữ nhân dùng miệng hầu hạ nó.
Mộ Dung Dược hơi khép mắt, khóe mắt đuôi lông mày nhiễm tình dục, cúi đầu nhìn chằm chằm nữ hài mỹ lệ liếm bảo bối của mình. Quy đầu đỏ đậm dữ tợn hoặc ẩn hoặc hiện trong cái miệng anh đào, nước bọt trong suốt phủ kín môi đỏ, thỉnh thoảng lôi kéo ra chỉ bạc dính dính, hội tụ thành một dòng suối ở dưới cằm nhỏ xinh, lại chậm rãi nhỏ giọt lên vú cô.
Cô có đôi vai tuyết trắng, eo thon lả lướt, vú to rung rinh, núm vú mỹ diễm, cặp mắt to long lanh trong suốt, mỹ lệ kinh người.
– A…a Editor: Cừu ăn thịt
Miệng phát ra mơ hồ rên rỉ, Mộ Dung Dược cực kỳ thống khổ, trong lòng hò hét, lại nuốt sâu một chút, nha đầu, ngậm sâu một chút, ta chịu không nổi.
Hiện tại hắn đã không nhớ đến cô gái đang quỳ trên mặt đất, dùng miệng ngậm lấy dương vật lớn chính là con gái ruột thịt của hắn.
Hắn chỉ chịch cái miệng nhỏ kia, cắm dương cụ vào sâu trong yết hầu cô, nhưng vì sao cô chỉ ngậm lấy quy đầu thôi, Mộ Dung Dược nhìn dương cụ thô dài gân xanh vờn quanh dưới háng, là do yết hầu cô quá nhỏ ngậm không được sao? Hắn không ngại cắm vào giúp cô khuếch trương đâu.
Ánh mắt Mộ Dung Dược vội vàng, cực lực đẩy hạ thân về phía trước, muốn đâm gốc rễ dục vọng của mình vào khoang miệng cô. Càng muốn đè cô ở dưới thân cuồng chịch. Muốn xoa bóp vú to của cô, muốn mút núm vú cô, hắn thậm chí ảo tưởng bộ dáng tiểu âm hộ của cô, chịch vào nhất định rất sướng.
Làn da trong lúc giãy giụa bị xích sắt thít chặt ra vết máu, nhưng đều thua xa tính dục sắp bức điên. Tất cả cảm quan đều tập trung ở mảnh đất cảm thấy thẹn giữa hai chân, ở dâm căn được nữ nhi liếm tới liếm lui, mỗi liếm một chút, hắn sẽ giật mình như bị sốt rét.