Bạn đang đọc Xuyên Nhanh Các Nam Chủ Hình Như Đều Quấn Lấy Ta – Chương 77: Ngăn Cản Vị Hôn Phu Trở Thành Sát Nhân 1
Truyện được đăng tại !…Tại ko gian hệ thống, Khuynh Hạ đang nhìn kết quả báo cáo về các thế giới trước.”Tự nhiên phục mình quá! Thế giới nào cũng hoàn thành xuất sắc >:)”Tiểu Niệm: “Vâng! Kí chủ là giỏi nhất!””Được rồi! Tiếp tục thế giới tiếp theo đi!”…[Đang tải dữ liệu…Tinh~ Đã tải xong! Thế giới tiếp theo là hiện đại]Thế giới lần này là 1 tiểu thuyết lãng mạn nhưng cũng đan xen nhiều tình tiết máu me.
Cốt truyện xoay quanh nữ chính Tử Yên, đang còn học Đại học năm cuối, gia cảnh cũng khá giả.
Trong một lần, đi quán bar do vui quá nên uống say mới đi nhầm sang phòng nam chủ?Nam chủ là Tần Quân Niệm, là người đứng đầu của cả một tập đoàn lớn.
Tĩnh cách ko chỉ ưa sạch sẽ quá mức mà còn rất tàn nhẫn, chỉ cần ai ko vừa mắt hắn thì giết ko tha.Chuyện gì đến thì nó cũng sẽ đến.
Cả hai người đều là bạn học cùng chung cấp 3 cũ và nữ chính cũng thích nam chủ từ lần gặp đầu tiên.
Sau đó là một loạt tình tiết ngược lên ngược xuống, nữ chính còn bị ép kí hợp đồng làm nhân tình của nam chủ.
Vẫn là cái mô típ quen thuộc, nam chủ sau nhiều lần bảo vệ nữ chính thì cả hai yêu nhau rồi có một cuộc sống hạnh phúc…Còn nguyên chủ- tiểu thư của nhà họ Triệu- là vị hôn phu của nam chủ.
Tuy vậy nhưng số lần cô lên sóng rất hiếm vì nguyên chủ vốn sức khỏe rất yếu, rất ít khi ra khỏi nhà một mình.
Ngay sau đó nguyên chủ bị hủy hôn rồi ko còn xuất hiện nữa.
Ko rõ nguyên chủ sau đó ra sao, chỉ thấy miêu tả sơ qua là cô chết yểu vì bệnh….Tiểu Niệm nói thêm: “Nhiệm vụ lần này của kí chủ rất đơn giản.
Ngăn cản nam chủ giết người và sống một cuộc sống khỏe mạnh.
Chỉ vậy thôi!”Khuynh Hạ thắc mắc hỏi lại: “Ngăn cản là sao? Bộ hắn giết nhiều người sao?””Rất nhiều là đằng khác! Những người mà hắn giết nào là bắt cóc nữ chính, hãm hại nữ chính, chửi bới nữ chính,…!Nói chung cứ ai làm gì nữ chính là hắn giết :v”Thật sự…!cạn cmn lời luôn! Người ta thì làm nhiệm vụ công lược, còn mình thì phải ngăn cản ko cho đi giết người…??Không biết nên khóc hay nên cười nữa đây?Cô xoa xoa trán: “Được rồi! Bắt đầu đi!”[Nhiệm vụ bắt đầu….!Chúc kí chủ hoàn thành tốt!]….Khuynh Hạ từ từ tỉnh dậy, trước mắt cô là một căn phòng màu hồng xinh xắn với rất nhiều gấu bông.
Trên tường, đồ đạc, rèm cửa thậm chí là giường cũng phủ một màu hồng mộng mơ?Cái gì đây? Nguyên chủ thích màu hồng đến vậy ư? Nhìn đâu cũng toàn thấy màu hồng?! Ớn quá!Bỗng ngoài cửa có tiếng gõ cửa kèm với tiếng gọi: “Tiểu thư ơi? Người dậy chưa? Ông bà chủ đang ở dưới đợi người đấy ạ!”Nghe hệ thống nhắc đấy là vú nuôi của nguyên chủ nên cô liền đáp lại: “Con dậy rồi ạ! Con xuống ngay đây!”Dù sao vú nuôi cũng đối xử rất tốt với nguyên chủ từ khi còn nhỏ và nguyên chủ cũng rất quý trọng bà đấy.
Dù sao cũng lên lễ phép chút!Bỗng cô nhận ra hình như có gì đó ko đúng? Sao giọng nói của nguyên chủ lại giống trẻ con như vậy?Cô ngay lập tức nhảy xuống gường rồi chạy đến chiếc gương bên cạnh để soi.
Trong gương mà một bé gái với mái tóc vàng nhạt, đôi mắt xanh dương với cặp má hơi phúng phích.
Làn da trắng như sứ với miệng nhỏ nhỏ đang chu lên, hồng hồng rất dễ thương.Uầy! Sao mình đáng yêu thế? À đây ko phải là trọng điểm…!quan trọng là nguyên chủ vẫn đang là trẻ con!!Tiểu Niệm xuất hiện: “Quên chưa nói với kí chủ, thời điểm xuyên qua nguyên chủ mới đang 11 tuổi!”Cô quay lườm nó: “Mới 11 tuổi? Vậy…!vậy còn nam chủ thì sao?””À! Lớn hơn nguyên chủ 7 tuổi!”Đùa nhau với cô à? Với cái ngoại hình này cộng thêm độ tuổi này thì cố hết mức nam chủ chỉ coi cô như em gái là kịch…Nhưng mà em gái khuyên ngăn chắc…!anh trai sẽ ko giết người đâu nhỉ? Dù sao hệ thống bảo cô ngăn hắn giết người chứ đâu bảo công lược? May quá! May quá!”Còn nữa! Kí chủ phải giữ nguyên bộ dạng ngốc ngốc, bạch ngọt của nguyên chủ.
Vi phạm sẽ bị phạt!””Không ngốc ngốc, đáng yêu chứ ngươi nghĩ với dáng vẻ này có thể ngầu, lạnh lùng được sao?”Cũng…!đúng đúng?”Cô nghĩ ngợi rồi hỏi: “Vậy thời điểm kí chủ bị bệnh là khi nào?””Là 14 tuổi!”vẫn còn 3 năm nữa để cô cố gắng, ko sao! Còn thở là còn…!sống!Ko nghĩ ngợi miên man nữa, cô đi ra vệ sinh cá nhân rồi chạy xuống dưới lầu.”Con chào ba mẹ!”Ba cô đang đọc báo liền hạ xuống ôm lấy cô vào lòng: “Khuynh Nhi nhà ta ngoan quá! Con mau ăn sáng đi rồi chút nữa ba mẹ dẫn con đến một nơi!”Mẹ cô cũng vui vẻ hôn lên trán cô: “Hạ Hạ~ Tí nữa đi chơi nhớ phải ngoan ngoãn nha!”Cô cầm lấy bát gắp đồ ăn đáp: “Vâng ạ!”….Sau khi ăn xong, cô được thay một bộ váy trắng dài với chiếc nơ cũng màu trắng được buộc sau tóc.Ui! Sao mình xinh thế ko biết? Sau này mà cô đi thi chắc chắn đoạt giải hoa hậu mất thôi.
Phấn khích quá!Mẹ cô thấy cô phấn khích nên nghĩ là cô được đi chơi nên mới vui vẻ đến vậy liền nói: “Hạ Hạ vui đến vậy sao? Tí nữa ba mẹ đưa con đến gặp vi hôn phu của con đó! Con có tò mò ko?””Vâng?” Mẹ cô vừa nói gì cơ? Cô ko nghe nhầm chứ? Vị hôn phu của cô?Không!!! Cô ko muốn gặp tên nam chủ kia đâu! Không chịu đâu, giãy đành đạch…Mẹ cô thấy mặt cô nhăn nhó, khó xử có chút buồn cười: “Hạ Hạ của chúng ta lo lắng hả? Không sao đâu, anh đấy dễ gần, thân thiện lắm!”Hắn mà thân thiệt, dễ gần chắc cô chết liền á! Cô ko muốn gặp hắn, ko muốn, ko muốn, ko muốn,…..Điều quan trọng nhắc lại nghìn lần cũng ko đủ!……