Xuyên Không Ỷ Thiên

Chương 35: Cô Cô Lại muốn


Đọc truyện Xuyên Không Ỷ Thiên – Chương 35: Cô Cô Lại muốn

Xuân đi Thu đến, thời gian như thoi đưa, nháy mắt thời gian đã trôi qua sắp tới 2 năm, Trương Siêu Quần đã tu luyện xong công phu khinh thân Cổ Mộ phái, Ngọc nữ kiếm pháp, Toàn chân kiếm pháp, quyền pháp, Thiên La Địa Võng học hết toàn bộ, nhưng chiêu Tả Hữu Hỗ Bác thuật của Chu Bá Thông thì không sao học được, nhưng Trương Siêu Quần cũng không quan tâm lắm, Tả Hữu Hỗ Bác thuật tuy rằng lợi hại, thì chỉ có Quách Tĩnh, Dương Quá, Tiểu Long Nữ những người có tâm tính ngay thẳng thật thà thì mới có thể học được, còn hắn thì quá mức thông minh lanh lợi, trái lại sẽ không học được.

Ngược lại những môn võ công này cũng đủ để hắn ngang dọc giang hồ rồi, lại nói, ham nhiều nhai không hết, chờ đến lúc tập luyện được Cửu Dương Thần Công, nội lực đương nhiên sẽ tăng lên rất nhiều, hiện tại hà tất cưỡng cầu?

Thường ngày Trương Siêu Quần cùng với Tiểu Long Nữ tỷ thí, bên trong thạch thất cũng không có đao kiếm binh khí, chỉ là bẻ cành cây thay kiếm, hai người đều là thân pháp nhẹ nhàng, vạt áo phiêu phiêu, khi đánh đến nhanh thì thân hình chỉ còn thây hai bóng mờ nhìn không rõ ràng.

Hôm nay đấu hơn 100 chiêu, Trương Siêu Quần sử dụng chiêu “ Hạo Oản Ngọc Trạc ” cổ tay của Tiểu Long Nữ bị cành cây điểm trúng, nàng kinh ngạc thốt lên một tiếng, bỏ xuống trong tay nhánh cây tượng trưng là kiếm đứng chết trân một chỗ.

Bọn họ tỷ thí lẫn nhau đã có hai năm, từ khởi điểm Trương Siêu Quần luôn thua Tiểu Long nữ, đến một năm rưỡi trước, hai người đã không phân thắng bại, gần nhất mấy tháng, cũng không biết tại sao, Tiểu Long Nữ lại dễ dàng bị mệt mỏi, đã không còn là đối thủ của Trương Siêu Quần nữa, Trương Siêu Quần cho là mình tiến bộ quá nhanh, vui mừng cực điểm.

– Cô cô.. đang suy nghĩ gì nghĩ mà đến xuất thần vậy? Có phải là đang tính toán đến chuyện sau này sinh cho Qúa nhi các nhân tiểu phải không?

Trương Siêu Quần đem cành cây quăng ở mặt đất trên, hì hì cười đi rồi bước đến, đem Tiểu Long Nữ còn đứng ngây ra ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng ở trên khuôn mặt mềm mại nàng hôn qua một cái.

– Cô cô… Qúa nhi cảm thấy gần đây eo của cô cô hình như đã hơi đẫy đà ra một chút, chắc nhất định là tại vì ăn quá nhiều.

Người nói vô tâm, người nghe có ý, bất chợt Tiểu Long Nữ thân thể run lên.

Trương Siêu Quần lại nói:

– Cô cô..sau này chúng ta đi ra khỏi nơi này, sẽ sinh mấy hài tử đây này? Chúng ta sẽ sinh tám nam hài, với tám nữ hài có được hay không?


Vừa nói, lại vừa đưa hai tay lên đôi bầu vú của nàng sỗ sàng giở trò.

Tiểu Long Nữ ngã vào trong lồng ngực của hắn, đôi mắt như như lạc lối nhìn vào hư không, nhẹ giọng trách nói:

– Ngươi cho rằng Cô cô là heo sao? Làm sao có được nhiều như vậy?

Trương Siêu Quần cười nói:

– Chúng ta mỗi một năm sinh một hài tử, trong 16 năm, là đủ rồi.

– 16 năm! 16 năm!

Tiểu Long Nữ lẩm bẩm nói:

– Lúc trước cô cô tự nghỉ rằng chắc mình bị thương sẽ chết, nên nhảy xuống Tuyệt Tình cốc, ngươi có còn nhớ lúc trước cô cô đã khắc lại ở trên vách đá những chữ gì không?

Trương Siêu Quần ngẩn người ra, hắn không phải là Dương Quá, làm sao biết được, cũng may Tiểu Long Nữ không chờ hắn trả lời, tự mình nói với mình:

“Thập lục niên hậu, tại thử tương hội, phu thê tình thâm, vật thất tín ước, Tiểu Long Nữ thư chúc phu quân Dương lang, trân trọng vạn thiên, vụ cầu tương tụ! “

– Mười sáu năm sau, ở đây gặp gỡ, phu thê tình thâm, chớ thất tín ước, Tiểu Long Nữ thư chúc phu quân Dương lang, bảo trọng vạn lần, đừng có thất tín.


Bỗng nhiên nàng khóc ròng nó:

– Ngàn lần bảo trọng! Phải gặp nhau! Phu thê tình thâm, chớ thất tín ước!

Trương Siêu Quần thấy nàng đột nhiên bi thương khóc lóc, không khỏi ngạc nhiên, ôm chặt nàng nói:

– Cô cô, sao vậy? Chúng ta đang ở cùng nhau mà? Cả đời này Qúa nhi sẽ tốt với cô cô, cô cô cả đời cũng là thê tử của Qúa nhi, vì sao cô cô khóc?

Tiểu Long Nữ nghẹn ngào gật đầu, giọt lệ rơi xuống, nhỏ xuống trên mu bàn tay Trương Siêu Quần, nói:

– Quá nhi, nếu như có một ngày, cô cô bỗng nhiên rời ngươi, ngươi… ngươi sẽ cảm thấy như thế nào?

Trương Siêu Quần trong lòng thêm kinh ngạc nhìn nàng nước mắt như mưa trên khuôn mặt tuyệt mỹ:

– Cô cô tại sao lại muốn rời khỏi Qúa nhi? Có phải là Qúa nhi đã làm điều gì sai?

Tiểu Long Nữ rưng rưng, mỉm cười nói:

– Không, cô cô chỉ là nói giả như, thật ra cô cô lớn tuổi hơn ngươi rất nhiều, có thể là sẽ chết trước ngươi, chỉ là thuận miệng hỏi một chút thôi, ngươi cũng đừng đa tâm.


Trương Siêu Quần không nhịn được cười nói:

– Cô cô đang khỏe mạnh lại so sánh như vậy làm gì? Cô cô là tiên nữ, vĩnh viễn sẽ không già, sẽ không chết, Quá nhi còn dự định, nếu sau này có chết đi, lại đầu thai chuyển kiếp, vẫn sẽ đến nơi này tìm đến cô cô, chúng ta lại làm vợ chồng, vẫn không ngừng mà làm tiếp.

Tiểu Long Nữ phù phù nở nụ cười, nói:

– Đúng là nói bậy bạ, cô cô nếu như vĩnh viễn không già bất tử, chẳng phải là thành yêu quái sao?

Trương Siêu Quần cúi đầu hôn xuống miệng nàng rồi, nói:

– Ở trong lòng Quá nhi, cô cô mãi mãi là đẹp nhất, nếu như cô cô là yêu quái, Qúa nhi cũng sẽ yêu cô côi cho đến muôn đời.

Tiểu Long Nữ sâu kín nói:

– Cô cô trước đây chưa từng không sợ chết, ngược lại còn nghỉ nếu trọn đời, trọn kiếp sống ở bên trong Cổ thì chết sớm chút, hoặc chậm chút cũng đâu có gì mà phân biệt? Thế nhưng hiện nay, nếu có thể bất tử, không chết thì tốt biết bao, cô cô sẽ bồi tiếp ngươi cả đời, vĩnh viễn cũng không muốn tách rời.

Trương Siêu Quần mỉm cười nói:

– Giả như cô cô chết rồi, Qúa nhi cũng không sống, chúng ta cùng nhau đi xuống Hoàng Tuyền làm bạn, trong lòng Qúa nhi có cô cô, trong lòng cô cô chứa Qúa nhi, đời sau cũng sẽ không quên, chúng ta cùng lúc đầu thai, cô cô vẫn xinh đẹp mỹ lệ như thế, Qúa nhi vẫn là anh tuấn như xưa, chúng ta từ từ lớn lên, rồi tiếp tục làm vợ chồng.

Tiểu Long Nữ nước mắt lần thứ hai lại chảy xuống, bỗng nhiên nói:

– Nhưng cô cô vẫn lo lắng, cô cô tuổi lớn hơn ngươi quá nhiều, có một ngày cô cô đột nhiên già đi, ngươi còn có thể cứ ôm cô cô như bây giờ không?


Trương Siêu Quần trịnh trọng nói:

– Bất luận như thế nào thì Qúa nhi cũng yêu cô cô, một đời một kiếp vĩnh viễn!

Tiểu Long Nữ lệ như suối trào, nhào vào trong lòng Trương Siêu Quần, hai vai rung động, khóc lớn thành tiếng, Trương Siêu Quần ôm chặt thân thể nàng run run không ngừng, nhẹ nhàng vuốt ve đôi gò má trắng mịn ngọc, một lúc lâu, Tiểu Long Nữ bỗng nhiên ngẩng đầu, trên khuôn mặt long lanh như tuyết nổi lên màu hồng nhàn nhạt, nhẹ nói:

– Quá nhi, ngay bây giờ cô cô lại…. muốn …!

Thời gian hai năm nay, bởi vì phải tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, hai người đều phải khắc chế nhục dục, rất muốn…nhưng chưa từng vượt qua ranh giới dục vọng nửa bước, tuy là cùng nhau trên một cái giường cộng tẩm, tuy là hôn môi ôm nhau sờ soạng, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có tiến hành tạo ra nhân tiểu nhân theo như kế hoạch của Trương Siêu Quần, lúc này Trương Siêu Quần đã đại công cáo thành, buổi tối hôm nay hắn muốn kết hợp âm dương một phen, vậy mà khi nghe Tiểu Long Nữ nói ra trước, hắn kinh ngạc như là từ trên trời rơi xuống.

Tiểu Long Nữ tuy rằng đối với hắn cực yêu, nhưng cũng bảo thủ giống như những cô nương cổ xưa truyền thống không khác nhau chút nào, buổi tối thì tùy ý Trương Siêu Quần động tay động chân muốn làm gì thì làm, còn ban ngày thì là nhiều nhất chỉ để hắn hôn lên mặt một cái, nghiêm cẩm hắn làm chuyện bậy bạ ban ngày, tuyệt đối phải tuân thủ theo đúng như quy củ.

Nhìn thấy nàng bây giờ hai mắt như sóng nước dập dờn, trong lòng hắn lập tức ngứa ngáy chẳng khác nào có hàng vạn ngàn con sâu nhỏ bò, hắn ôm lấy bờ eo nàng hân hoan reo lên:

– Qúa nhi muốn dốc hết sức mình để yêu cô cô!

Tiểu Long Nữ bên trong đôi mắt đẹp lóe qua một tia thống khổ, hắn không nhận thấy, nàng vùi đầu trước ngực hắn..

– Quá nhi, ngươi nằm xuống!

Trương Siêu Quần giơ cánh tay muốn ôm nàng đè xuống, nào ngờ Tiểu Long Nữ phân hai cánh tay hắn ra cản lại, trên khuôn mặt đẹp tỏ vẻ xấu hổ dịu dàng, hắn còn chưa hiểu, thì Tiểu Long Nữ nhẹ nhàng cỡi ra y phục của hắn, hạ thấp thân xuống, nằm lên mé trên, đôi môi trơn bóng hôn lên trên trán hắn.

Trương Siêu Quần một tiếng sét nổ trong đầu, trong lòng vừa mừng vừa sợ, nàng… nàng sẽ không phải là muốn…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.