Đọc truyện Xuyên Không Về Vương Triều Hoàng Đạo – Chương 12
– Yết nhi, huynh có chuyện này muốn hỏi muội? – Ma Kết vào phủ Thiên Yết nói
– Vậy mời huynh vào – Thiên Yết vẫn mặt lạnh lùng nói
Qủa nhiên ông trời không linh ứng theo ý nàng, vẫn có ý tốt muốn nàng ta sống sót. Chả là may mắn sao Ma Kết có thói quen hay cho cá ăn ở hồ trong phủ Thiên Yết, hôm nay cũng không khác nhưng chàng thấy nước hồ động mạnh, đi qua bụi cây mà xem mới thấy Kim Ngưu đang vùng vẫy kêu cứ, thế nên chàng mới nhảy xuống đưa Kim Ngưu lên, cẩn thận sơ cứu cho nàng, thậm chí còn xé vạt áo mà băng tay cho nàng. Bây giờ Kim Ngưu còn chưa đỡ nhưng nàng lại vẫn phải có mặt ở bênh cạnh Thiên yết ngay sau đó.
– Trà – Thiên Yết ra lệnh cho Kim Ngưu
Kim Ngưu nghe theo, nàng rót trà vào cốc cho Thiên Yết. Quận chúa nhấp một ngụm.
– Cái gì thế này, ngươi có biết đây là loại trà ta ghét nhất không? – Thiên Yết tức giận, nàng đổ hết tách trà nóng vào tay Kim Ngưu
– A – Kim Ngưu nhẹ kêu lên nhưng sau đó vội vàng thu dọn mà lui đi bởi tay nàng còn đang phổng rộp vì bị trầy da.
Ma Kết nhìn theo bóng Kim Ngưu cho tới khi nàng khuất dần.
-Sao thế? Đừng nói với muội đó là bóng hồng của lòng huynh.- Thiên Yết trùng mắt xuống nhếch mép cười.
Nàng đã nhìn thấy tay cô ta, quả nhiên là từ y phục của Ma Kết, là Ma Kết làm trái ý nàng. Nàng đã thật sai lầm khi dễ dàng nhận hai ả nữ đó vào cung, chẳng lẽ nàng lại để vụt mất huynh đệ và tình yêu tương tàn dễ dàng thế sao?
Nàng tiếp tục nói chuyện với Ma Kết. Vài canh sau khi cuộc trò chuyện kết thúc
– Ta xin cáo lui – Ma Kết nói, chàng từ biệt Thiên Yết
Trước khi về, chàng đã ghé lại nơi ở của tì nữ Thiên Yết, các cô tì nữ ngỡ ngàng, vì quá bất ngờ về sự xuất hiện đột xuất của Kết đại nhân tuấn tú
– Cho ta gặp Kim Ngưu đi tổng quản – Ma Kết ánh mắt đanh thép nói
– À dạ, Kim Ngưu có Kết đại nhân tới gặp ngươi kìa – Tổng quản nói đủ để cho Kim Ngưu nghe thấy. Số cô ta sao may quá vậy? Một ngày được hai người tìm đến mà họ còn đẹp trai chức vụ trong triều cũng cao quý nữa.
Kim Ngưu ngồi ôm tay mình khóc, nàng nghe gọi thì liền lau nước mắt, bước ra. Nàng kính cẩn nói
– Chào ngài, ngài gọi tì nữ có việc gì không ạ?
– Tay ngươi không sao chứ? Ta đã bôi thuốc rồi, sớm muộn sớm ngày mai ngày kia sẽ khỏi. – Ma Kết nói
– Dạ tì nữ hiểu rồi, ngài đừng lo – Kim Ngưu nghe vậy cũng đỡ buồn hơn, thật sự nàng đã có cảm tình với chàng trai đối diện mình
Ma Kết nhìn xuống bóng người có chút run sợ của Kim Ngưu làm chàng thực nhớ đến người con gái nhỏ nhắn trước kia. Ánh mắt, dáng người đều rất giống.
Kim Ngưu ngước lên nhìn Ma Kết rồi lại cúi mặt xuống đất không dám nhìn lên.
Ma Kết thấy vậy liền kéo tay nàng, đủ để nàng không cảm thấy đau, chàng nói:
– Vết bỏng này sẽ thành sẹo đó, lại đây. – Ma Kết lấy thuốc ra bôi cho nàng. Kim Ngưu đành ngồi yên cho Ma Kết bôi.
Ước gì khoảnh khắc này sẽ dừng lại. Kim Ngưu nghĩ
– Thôi ta về – Ma Kết sau khi bôi thuốc cho Kim Ngưu xong thì liền từ biệt
– Dạ, ngài thượng lộ bình an – Kim Ngưu có đôi phần giật mình
Bóng Ma Kết đã dần mờ đi. Trái tim của Kim Ngưu cứ liên hồi đập, nàng thích Ma Kết tuấn tú, nàng thích Ma Kết giỏi giang, nàng thích Ma Kết chu đáo,…
—
Vào một buổi sáng đẹp trời
” Choang ” Kim Ngưu bị Thiên Yết gạt chân, nàng té làm cái tách trà vỡ tan
– Con ả tì nữ hậu đậu này. Người đâu đem ả này phạt mười trượng, bỏ suất cơm ngày hôm nay của ả cho ta. – Thiên Yết lạnh lùng buông lời còn Kim Ngưu thì cố gắng chịu đựng.
– Yết quận chúa sao người lại làm vậy với tỉ tỉ của tì nữ – Xử Nữ vừa mới tới cửa cung đã thấy cảnh không hay liền lên tiếng.
– Buông ả ra.- Thiên Yết mỉm cười thích thú nhìn Xử Nữ, con mồi của nàng đến rồi.
Họ thả Kim Ngưu ra, Kim Ngưu vội lui đi không dám ngoảnh mặt lại.
– Sao người lại làm vậy – Xử Nữ khó chịu ra mặt.
– Ả làm bể tách trà của ta, phải bị đánh mới chừa – Thiên Yết nói
– Nhưng…- Xử Nữ nhẫn nhịn- Người không thể hành hiếp người khác chỉ bởi vì lỗi nhỏ như thế được.
Thiên Yết bật cười, nàng cho người gọi mama tổng quản vào. Không lâu sau mama tổng quản đã có mặt, bà run sợ vội quỳ rụp.
– Tổng quản, ngươi thử nghĩ xem ta đã đắc tội với ngươi bao giờ chưa?- Thiên Yết ngồi xuống ghế, đưa tay nhấp chén trà tì nữ vừa mang lên.
-Thưa, chưa ạ.
-Vậy ngươi nhìn mà xem, nàng ta vừa nói gì? Là do ngươi đã già không thể dạy dỗ tì nữ nữa sao? Mama, nói ta nghe lí do đi nào.
-Thưa quận chúa, thần thực không biết gì hết. Là do nàng ta ngang bướng, không nghe lời. Mong quận chúa tha mạng.
Thiên Yết chỉ cười, liếc mắt sang đám quân sĩ, khẽ ra hiệu. Thế rồi mama tổng quản bị lôi đi trong vô vọng, bà khóc, tức giận lớn tiếng chửi mắng Xử Nữ.
-Ta tin ngươi.- Thiên Yết đến gần bên Xử Nữ.
Khi Xử Nữ không thể kìm chế, toan ra đánh Thiên Yết liền bị quân sĩ giữ lại, bắt nàng quỳ xuống.
-Gương mặt xinh đẹp này, đôi bàn tay nhỏ nhắn này, thân hình mảnh mai này, quả thực rất hơp để bị làm dơ bẩn.- Thiên Yết nâng mặt Xử Nữ lên, mỉm cười nanh độc nói.- Cứ thử nói một câu nữa xem, ta không ngại bán ngươi cho lũ thèm người dơ bẩn trong ngục đâu. Ngày mai, cư xử thật tốt nhé, Xử Nữ.. à không, con bán thân rẻ mạt.
—
Xử Nữ nàng mới đi khoảng một tuần mà Kim Ngưu đã phải hứng chịu nhiều như thế. Nàng đã hỏi Ngưu tỉ, Thiên Yết đã cố tình muốn đánh đập Kim Ngưu. Thật không thể chấp nhận được mà. Thể ngày mai nàng ta sẽ hại Xử Nữ không chừng.
—
Đúng như thế, sáng hôm sau. Khi Xử Nữ đang lau nhà thì
– A – Xử Nữ bị Thiên Yết đạp tay
– Ủa ngươi ở đây hả? Ta không thấy – Thiên Yết cười nói, nàng tiếp tục dẫm, thậm chí đạp vào tay Xử Nữ
Quá lắm rồi, ta chịu hết nổi rồi. Xử Nữ tức giận. Nhìn khuôn mặt đau đớn cùng với tức giận của Xử Nữ khiến nàng rất thích mắt
-Mong Quận chúa hãy tôn trọng những tì nữ chúng tôi, dù sao chúng tôi cũng là người – Xử Nữ lên tiếng- Nếu còn nữa, ta sẽ báo hoàng thượng
Thiên Yết bật cười, nàng đá Xử Nữ nằm ra đất.
-Vậy làm đi. Dù gì ta cũng muốn xem kẻ bội nghĩa tình đó sẽ làm thế nào với kẻ hắn vừa đem lòng đem dạ gửi trao. Hai người các người chỉ là đống bỏ đi. -Thiên Yết nói rồi tức giận bỏ đi. Nàng đã gạt bỏ hình ảnh đó rồi. Vốn hồi xưa đã hứa một lòng một dạ gửi nàng, mai sau sẽ cưới nàng. Cuối cùng cũng chỉ mình nàng mong chờ đợi mong. Là nàng bao nhiêu năm qua giữ tình cho riêng mình, tưởng chàng biết hóa ra chàng đã chẳng còn bận tâm. Nàng mỉm cười trong nước mắt, rốt cuộc nàng đã sai từ đâu? Rốt cuộc nàng đã làm gì sai mà để bây giờ mọi thứ đều đang dần quay lưng với nàng? Huynh đệ kết nghĩa thì dần phản nàng, còn tình hương thì đã bỏ rơi nàng mà đi. Nàng sẽ không thể để thế. Vốn dĩ nàng phải có tất cả, là hai ả tì nữ khốn khiếp đó; nàng đau sẽ không đau một mình, nàng chết, bọn họ cũng sẽ phải tư mã phanh thây.
—-
– Thưa Hoàng thượng, mong ngài hãy suy xét – Xử Nữ sau khi kể chuyện cho Cự Giải nghe
– Có lẽ nàng đã lầm rồi, Thiên Yết từ xưa đến nay rất hiền lành – Cự Giải tin tưởng biểu tỉ của mình
– Không đâu, đó chính là lớp bọc của nàng ta – Xử Nữ nghĩ lại chuyện mà Thiên Yết đã làm
– Thôi được để ta xử lý việc đó – Cự Giải đành chiều Xử Nữ. – Thái giám cho gọi Yết quận chúa cùng các tì nữ tới đây, Gọi Ma Kết tới luôn, chàng ta tới phủ Thiên Yết nhiều nhất, ắt hẳn cũng biết chút ít.
—
– Thiên Yết, có phải tỉ đã đánh thương các tì nữ? – Cự Giải hỏi
Thiên Yết, nàng chỉ im lặng, khuôn mặt bờ phờ, ánh mắt mông lung. Cự Giải thấy vậy liền hỏi các tì nữ của Thiên Yết. Thì họ lại lắc đầu ngay cả Kim Ngưu.
– Sao vậy mọi người đã bị Yết quận chúa hành hạ mà – Xử Nữ nói
– Vậy Ma Kết ngươi thì thấy sao? – Cự Giải tiếp tục hỏi
– Không thưa Hoàng thượng – Ma Kết nhìn Thiên Yết nói
– Thưa hoàng thượng, là các tì nữ bị nàng ta hành hạ, bịt miệng không cho nói. Thậm chí mới hôm qua nàng ta còn dọa sẽ làm nhục tì nữ, mới canh trước còn đánh tì nữ; hoàng thượng xem, tay vẫn còn vết. Người xem thử tay của nghĩa tỷ thần đi, tay đã phổng rộp lên vì bị hại. Người có uy quyền duy nhất dám hại tất cả các cung nữ chỉ có Thiên Yết. Ả ta là con rắn nanh độc, không biết coi trọng tính mạng con người. Người vẫn để nàng ta yên quả là làm vấy bẩn triều đình này. Thiên Yết, ta nói cho ngươi biết, là quận chúa hiền thục đoan trang ư? Có mà là loại cặn bã xã hội, nhưng người như ngươi chỉ đáng bỏ đi. Ngươi không xứng đáng làm quận chúa. Ngươi quả là con nhà nòi, sách sử đã ghi rõ mẹ ngươi ác độc vì muốn chiếm đoạt vương sản mà giết hại chính phu quân của mình. Ngươi cũng không khác gì mẹ ngươi cả, giết người không gớm tay. Làm người ta bị thương ngươi vui lắm hả? Nói đi, sao mới canh trước ngươi còn mạnh mồm thách thức ta mà. Nói đi!! – Xử Nữ thật sự rất tức giận mà tuôn hết bao điều trong lòng ra. Khi nàng ngừng lại đã nhận trọn cái tát của Ma Kết.
-Nói hay lắm.-Thiên yết mỉm cười khi giọt nước mắt nàng đã rơi trên gò má hồng. Mẹ nàng là kẻ giết người không gớm tay ư? Mẹ nàng vì chiếm đoạt vương sản mà hại phụ thân nàng sao? Thiên Yết ngoài mông lung để lệ rơi không thể làm gì hơn. Thân thể nàng rã rời và rồi nàng ngất đi.
Tì nữ hốt hoảng đưa Thiên Yết về cung gọi thái y, giờ chỉ còn Xử Nữ, Ma Kết, Cự Giải cùng các quan trong phòng.
– Sao ngươi dám nói vậy hả? Ngươi chẳng khác một thân nữ chốn lầu xanh, vì Thiên Yết thương mới đem người cùng tỉ ngươi về đây. Mà giờ ngươi lại nói là đồ bỏ đi sao? Đừng nghĩ ngươi cứu được hoàng thượng mà muốn làm gì thì làm. – Ma Kết không ngại mà rút kiếm từ một tên quan gần đó ra kề sát cổ Xử Nữ.
-Ma Kết!!!- Cự Giải đứng bật dậy.- Giờ Xử Nữ là người trong cung ta, ta sẽ trừng trị nàng ấy thật thích đáng. Ngươi nên bình tĩnh lại.
Ma Kết không nói thêm gì liền buông kiếm rồi toan bỏ đi. Cự Giải buông tiếng thở dài rồi kêu binh lính lôi Xử Nữ ra đánh phạt. Xử Nữ chỉ im lặng nhận đòn, là Thiên Yết có lỗi nhưng nàng nói thế cũng là không phải.
Cự Giải thật sự không muốn làm vậy nhưng là vua của một nước thì phải công bằng xét xử.
– Đem nàng ấy phạt năm mươi trượng cho ta
Năm mươi trượng cứ thế mà dồn vào thân hình nhỏ bé của Xử Nữ.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!! ^_^