Xuyên Không Về Làm Tam Vương Phi

Chương 18: Kế Hoạch Của Bọn Họ


Bạn đang đọc Xuyên Không Về Làm Tam Vương Phi FULL – Chương 18: Kế Hoạch Của Bọn Họ


…Chương 18…
…( Kế hoạch của bọn họ)…
Sao ngươi lại tặng nó cho ta chứ?
Nàng là vương phi của Bổn vương, không tặng cho nàng thì tặng cho ai chứ.


Lãnh Thiên Vũ dõng dạc nói khi thấy cô cứ nhìn chằm chiếc vòng.

Nhưng thấy cô cứ nhìn vào chiếc vòng như thế thì anh lại cảm thấy lạ lạ mà hỏi.
Sao vậy, nàng không thích à?
Thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào cái vòng mà không trả lời mình thì anh lại có chút lo lắng
Tiểu Linh…….!
Lãnh Thiên Vũ.


Cô đột nhiên gọi tên anh làm anh cảm thấy có chút hơi lo lắng
Bổn vương đây.


Sao ngươi lại đối xử với ta tốt như vậy chứ?
Cô vô thứ mà thốt ra câu hỏi này.

Cũng đúng thôi từ bé đến giờ cô có được ai quan tâm, lo lắng như vậy đâu nên giờ cảm thấy bỡ ngỡ cũng là chuyện đương nhiên.
Ngươi không nên đối xử với ta tốt như vậy đâu, nó sẽ khiến ta ỷ lại vào ngươi mất.


Cô tiếp tục nói bằng giọng nói chất đầy phiền muộn, đôi mắt của cô bây giờ cũng đã ánh lên màu đo đỏ.
Lãnh Thiên Vũ thấy cô như vậy thì không khỏi đau lòng.

Rốt cuộc trước đây cô đã phải chịu ấm ức đến như thế nào cơ chứ.

Không kiềm được lòng anh liền tiến đến ôm cô vào lòng mà nói
Tiểu Linh, Bổn vương đã nói là cả đời sẽ đối tốt với nàng cơ mà nên nàng cứ yên tâm mà ỷ lại vào Bổn vương đi.

Dù có xảy ra chuyện gì thì Bổn vương cũng sẽ đỡ thay cho nàng được chứ.


Vì vậy đừng có khóc nữa nhé.


Ngươi nói thật chứ, ta thật sự có thể ỷ lại vào ngươi sao?
Cô dường như không tin mà hỏi lại.
Tất nhiên rồi, Bổn vương nhất định sẽ làm chỗ dựa cho nàng cả đời nên cứ yên tâm đi.


Lần này cô cũng đáp lại cái ôm của anh, vùi mặt vào trong ngực anh mà nói
Cảm ơn ngươi Lãnh Thiên Vũ, cảm ơn ngươi A Vũ.


Anh cũng thuận thế mà ôm cô chặt hơn, thầm tự nhủ sẽ không bao giờ để cô phải chịu bất cứ ấm ức nào nữa.

Nếu ai dám khiến cô chịu uất ức thì chính là muốn đối đầu với Lãnh Thiên Vũ anh.
……………………..
Ngươi nói cái gì cơ.

Vương gia cho người trồng một vườn hoa hồng cho cô ta?
Vân Như Tuyết như là nghe thấy tin động trời mà nói với giọng hết sức bất ngờ.
Sao có thể như vậy được chứ, ngươi có chắc chắn như vậy không.


Nô tì dám chắc là như vậy đó trắc phi, ban nãy chính nô tì còn thấy vương gia dẫn vương phi tới đó mà.


Sao có thể như vậy được cơ chứ, nếu cô ta mà đắc sủng thì không phải địa vị của bổn cung sẽ bị lung lay sao.


Tuyệt đối không thể để như vậy được.

Cô ta khó khăn lắm mới có được ngày hôm nay, nhất định không thể để bị Tuyết Thanh Linh lấn át được.
Đi, ngươi mau đi gọi ba vị mĩ nhân kia đến đây cho bổn cung.

Đi nhanh đi.


Vâng trắc phi.


……………………
Trắc phi tỷ tỷ, tỷ cho gọi chúng thần thiếp là có chuyện gì vây.


Vị Điệp mĩ nhân kia đến nơi thì liền nhanh chóng hỏi thăm tình hình.
Gọi ba vị muội muội tới đây thực sự ta có chuyện gấp cần nói.

Chắc hẳn mọi người cũng biết dạo gần đây Vương gia rất hay qua chỗ Vương phi đúng chứ.


Chuyện này bọn muội thật sự có biết, nhưng như vậy thì có vấn đề gì sao.


Lầm này thì đến lượt Tiêu mĩ nhân tiếp lời.
Ta ban đầu cũng chỉ cho rằng là vương gia chỉ thấy hứng thú nhất thời nên không sao.

Nhưng mà vương gia bây giờ còn không quan tâm đến ta nữa nên ta cũng bắt đầu hoài nghi, cho đến hôm qua ta mới nghe nói là do Vương phi bôi nhọ ta nên vương gia mới hắt hủi ta như vậy.

Không chỉ bôi nhọ ta mà ta còn nghe nói vương phi còn nói xấu cả ba bọn muội nên mới gọi ba người đến đây.

Vân Như Tuyết vừa nói vừa diễn dáng vẻ hết sức đau lòng làm cho ba người kia đều tin răm rắp.
Bình thường bọn muội còn không đụng đến cô ta mà không ngờ cô ta lại là người như vậy.

Thật sự là quá đáng mà.


Kiều mĩ nhân cũng không nhịn nổi nữa mà nói.
Hôm trước cô ta còn cho người vả mặt thần thiếp, hôm nay lại còn bôi nhọ thần thiếp với vương gia.

Mối nhục này thần thiếp nhất định phải trả.


Điệp mĩ nhân đập bàn đầy tức giận mà nói.

Vân Như Tuyết thấy mục đích của mình đã đạt được thì liền mừng thầm trong lòng.
Bổn cung chỉ muốn nhắc nhở các muội thôi, cũng không hi vọng các muội sẽ làm điều gì dại dột.

Bây giờ cũng không còn sớm nữa, các muội cũng mau về nghỉ ngơi đi.


Vậy thần thiếp xin cáo lui.


Ba vị mĩ nhân kia cáo lui rồi rời khỏi.
Vậy là sẽ có người thay bổn cung giải quyết cô ta rồi.

Dám đe dọa đến địa vị của ta thì đừng mong có thể sống sót.


…………………..
Tiêu mĩ nhân, Kiều mĩ nhân, ta có một kế này cần các ngươi giúp đỡ.


Điệp mĩ nhân vừa đi được một đoạn thì lên tiếng
Kế gì chứ?
Tiêu mĩ nhân và Kiều mĩ nhân cùng nhau nhìn mà nói
Chính là thế này……..!
Ba người bọn họ đứng chụm lại với nhau mà nói
Được thôi, chỉ cần có thể lật đổ cô ta thì đều được.

Bọn ta sẽ giúp ngươi.


Hai người kia nghe xong kế hoạch của Điệp mĩ nhân thì đều đồng ý.


Dù sao bọn họ cũng cùng chung một mục đích là lật đổ Tuyết Thanh Linh.

Quyết định như vậy, bây giờ các ngươi trở về đi, đừng để người khác nghi ngờ.


Ba người bọn họ mỗi người một hướng mà trở về.

Trong lòng ai cũng đang thầm vu mừng vì sắp loại bỏ được cô.
Tiểu thư, vậy bây giờ chúng ta cần làm gì đây.


Ở một gốc cây gần đó Tiểu Nguyệt cất tiếng lên hỏi.

Chẳng là vừa nãy đang đi dạo thì Lãnh Thiên Vũ có việc phải đi trước nên cô đi dạo một mình.

Ai biết được đi đến đây lại nghe được một chuyện đặc sắc như vậy cơ chứ.
Nếu bọn họ đã có kế hoach kĩ lưỡng như vậy rồi mà Bổn cung phá thì cũng hơi phí.

Trái lại ta lại muốn xem xem bọn họ có thể bày ra cái trò gì đó.


Cô nở một nụ cười đầy ma mị mà trả lời Tiểu Nguyệt.

Au bảo hôm nay tâm trạng cô tốt cơ chứ nên cứ cho bọn họ thoải mái một chút đã.
Đi thôi Tiểu Nguyệt, về cung thôi.

Ban nãy Lãnh Thiên Vũ nói sẽ ăn tối cùng ta nên là mau về chuẩn bị thôi.


Cô vừa sờ vào chiếc vòng tay ban nãy được vừa nói với Tiểu Nguyệt.
Vâng, Tiểu thư.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.