Bạn đang đọc Xuyên Không Về Làm Tam Vương Phi FULL – Chương 14: Ám Sát
…Chương 14…
…( Ám sát)…
Lãnh Thiên Vũ, hôm nay cảm ơn ngươi đã đẩy xích đu cho ta.
Cô và anh vừa chơi xích đu xong thì lại đang đi dạo.
Cô nghĩ dù sao hôm nay cũng nhờ có anh mà vui như vậy thì cũng nên cảm ơn một tiếng đi.
Nói cái gì mà cảm ơn chứ, Bổn vương chỉ cần nàng thấy vui là được rồi.
Nhưng mà ta vẫn phải cảm ơn với cả ta muốn xin lỗi vì hôm nọ có chút nổi nóng với ngươi.
Nhớ lại hôm nọ nổi nóng với anh thì cô có chút áy náy nên không nhịn được mà nói xin lỗi.
Tiểu Linh, chuyện hôm nọ nàng không sai, tất cả đều là do Bổn vương đối xử với nàng không tốt nên nàng không cần phải xin lỗi.
Nhưng cũng như hôm nọ Bổn vương đã nói là sẽ tuyệt đối không có chuyện như vậy nữa nên nàng cũng đừng cố tránh mặt Bổn vương.
Vậy có được không?
Lãnh Thiên Vũ nói với cô bằng giọng điệu hết sức chân thành khiến cô không khỏi cảm động.
Vậy được thôi, ta với ngươi coi như hòa, những chuyện trước kia thì quên đi vậy.
Cô nói một cách hết sức vui vẻ.
Anh nghe cô nói vậy thì trong lòng không khỏi vui mừng.
Cuối cùng cô đã tha thứ cho anh rồi.
Loạt xoạt…….
Anh bỗng nhiên nghe thấy có tiếng động nhẹ liền kéo cô nấp sau lưng mình.
Có chuyện gì vậy?
Cô lo lắng lên tiếng hỏi
Không sao, cứ nấp ở sau lưng Bổn vương.
Anh nói với giọng trấn an làm cô bớt lo lắng hơn
Còn không mau ra đây đi, nấp ở đấy để làm gì.
Khác với chất giọng ban nãy, anh dường như trở về với bản chất của mình mà lạnh nhạt lên tiếng.
Quả không hổ danh là Tam vương gia, chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể nhận ra bọn ta.
Tên cầm đầu bước ra với vẻ nghạo nghễ không biết sợ mà nói
Chủ nhân của các ngươi rốt cuộc không biết chán là gì hay sao.
Ám sát bao nhiêu lần đèu thất bại mà xem ra vẫn chưa biết bỏ cuộc là gì nhỉ.
Chất giọng của anh vừa lạnh nhạt vừa đầy châm biếm mà nói.
Nếu Tam vương gia đã nói vậy thì hẳn cũng biết mục đích của bọn ta khi đến đây là gì rồi.
Nếu vậy thì cũng không cần vòng vo nữa, lên đi.
Tên cầm đầu vừa nói vừa ra lệnh cho đồng bọn.
Kiếm Vân.
Anh vừa gọi Kiếm Vân đã lập tức xuất hiện
Nên làm gì thì làm đi, đánh chết cũng được nhưng nhớ để lại một tên để cảnh báo hắn ta.
Tuân lệnh vương gia.
Kiếm Vân nhận lệnh xong liền thực hiện nhiệm vụ của mình còn anh thì đứng đấy bao lấy cô để bảo vệ cho cô không bị thương.
Tam ca huynh đưa Thanh Linh tỷ đi trước đi, chỗ này để bọn muội lo cho.
Lãnh Hi thấy tình hình như vậy thì không núp nữa mà liền ra mặt.
Tiểu Hi sao muội lại ở đây vậy?
Cô nghe thấy giọng nói quen thuộc liền ló đầu ra xem thì không ngờ lại là Tiểu Hi cùng Tiểu Nguyệt và Lãnh Phong.
Không phải ban nãy bọn họ đi lấy điểm tâm sao, sao giờ lại ở đây rồi.
À muội nghe thấy tiếng ồn nên qua đây xem thử thôi, không ngờ lại gặp cảnh tượng như vậy.
Lãnh Hi chột dạ trước câu hỏi của cô, chẳng nhẽ bây giờ lại nói là bám theo hai người bọn họ từ nãy tới giờ thì Tam ca có mà đánh chết cô mất.
Mà không nói nữa tỷ mau đi vào trong với Tam ca đi để chuyện ở đây muội xử lý cho.
Tiểu Nguyệt ngươi cũng đi vào luôn đi.
Nhưng mà…….!
Cô lưỡng lự không muốn đi vào
Đi thôi, Tiểu Hi có thể xử lí mà, nàng cứ tin ở con bé đi.
Lãnh Thiên Vũ lên tiếng an ủi.
Tam ca nói đúng đó, tỷ mau đi đi.
Vậy được thôi, muội nhớ cẩn thận đó.
Muội biết rồi tỷ cứ yên tâm đi.
Nói xong cô cùng Lãnh Thiên Vũ và Tiểu Nguyệt rời đi trước để lại Lãnh Hi, Lãnh Phong cùng Kiếm Vân ở lại.
Bây giờ thì bắt đầu tính sổ thôi nhỉ.
Dám tới phủ của bổn công chúa để ám sát Tam ca của ta, thật sự là rất có bản lĩnh đó.
Thấy cả ba người đi rồi Lãnh Hi liền cất cái gương mặt tươi cười khi nãy mà thay vào đó bằng một gương mặt bừng bừng sát khí.
Khó khăn lắm cô mới tạo được cơ hội cho Tam ca với Thanh Linh tỷ thế mà đều bị bọn họ hủy hết rồi.
Tiểu Hi muội nói nhiều như vậy với lũ hạ đẳng này làm gì cho tốn công tốn sức.
Cứ để Tứ ca của muội cùng Kiếm Vân thay muội đòi lại công đạo.
Lãnh Phong vừa nói dứt lời liền cùng Kiếm Vân lao vào xử lí đám người kia.
Do thực lực chênh lệch khiến bọn họ đều bị đánh bại chỉ còn tên cầm đầu còn có chút sức lực nhưng cũng đang khó khăn mà ngồi dậy.
Lãnh Hi thấy thế liền đi đấy dẵm lên người hắn mà nói
Về nói với chủ nhân của ngươi hôm nay chỉ là cảnh cáo.
Nếu hắn còn dám quá phận đừng trách bổn công chúa máu lạnh vô tình.
Còn bây giờ thì cút.
Lãnh Hi nói xong liền đạp hắn ra xa rồi lấy khăn lau tay mà ra lệnh
Mau dọn dẹp chỗ này đi
rồi cả ba người liền rời đi đến chỗ của Lãnh Thiên Vũ cùng Tuyết Thanh Linh.
Ngày vui như vậy mà tự nhiên lại có đám thích khách, thật là mất hết cả hứng thú mà..