Xuyên Không Tu Tiên Tiểu Thuyết Ma Đế Là Ta

Chương 11: Tìm Thấy Thiên Xích Bích


Đọc truyện Xuyên Không Tu Tiên Tiểu Thuyết Ma Đế Là Ta – Chương 11: Tìm Thấy Thiên Xích Bích


Cô đã bất tỉnh được một thời gian rồi, nàng luôn kề sát bên cô không rời khiến Băng Quỳnh cũng nhận ra nàng có tình cảm với cô, hằng ngày nhìn hai người đó phát cẩu lương xong liền nhớ tới người tình, cô ta muốn gặp là Hỏa Oa, không biết nàng ta có nhớ cô ta không!.

Thiên Quang bỗng nhiên chạy vào kéo ba người rời khỏi đó, nàng nhăn mặt nhưng vẫn chạy theo, lạnh lùng mở miệng hỏi “Đệ làm gì gấp vậy?”, y nhanh chóng nói “Đệ thấy mấy đệ tử tông môn khác tìm thấy pháp khí rồi!”
Cô trong tay nàng đang nhăn mày khó chịu, đó là lần đầu sau khi cô bất tỉnh chịu cử động, nàng gật đầu có lệ rồi chỉnh lại tư thế thoải mái cho cô, y chạy đến vách núi có rất nhiều đệ tử khác đứng dưới đó, chỉ lên đỉnh núi “Đó là pháp khí đấy!”
Nàng liếc mắt nhìn chút rồi ngồi xuống, y cạn ngôn với sư tỷ rồi! Có cần bảo vệ chặt chẽ tiểu sư muội vậy không? Nàng đương nhiên chú ý đến bọn đệ tử khác nhưng vẫn ngoài mặt không quan tâm, cô được ngồi trong lòng nàng và đang được Băng Quỳnh chữa trị
Cô ta nhìn nàng nói “Sư muội ngươi thành công tấn cấp Nguyên Anh tầng thứ 2 rồi, chỉ cần tỉnh dậy thì sẽ không sao”, nàng thấy Băng Quỳnh nói như không nói nên bỏ mặc cô ta luôn, một mực ôm lấy tiểu sư muội không buông
Có một tên đệ tử tông môn khác dùng linh lực nhảy lên núi nhưng chưa được bao nhiêu thì bị đè ép xuống dưới, tiếng động quá lớn truyền vào tai nàng và cô, nàng nheo mày nhìn hắn, cô thì tỉnh dậy, mặt như bực bội lắm đấy! Nàng thấy cô tỉnh rồi thì cười, nụ cười của nàng làm nhiều người nổi lên ý xấu nhưng thấy nàng hôn lên má cô thì liền im bặt không dám mở miệng, họ biết hai người này là ai rồi

Cô vươn vai hỏi nàng “Sư tỷ, đây là đâu vậy?” cô còn làm hành động dụi dụi người vào nàng nữa a~, đáng yêu!
Nàng cười “Đỉnh núi kia có pháp khí, ta tới tìm nó”, nàng cùng cô nhìn lên đỉnh núi.

Cô chỉ cười trừ”Sao tỷ không lên, ở đây có trận pháp nào mạnh đâu?”
Nàng cùng Băng Quỳnh hỏi cùng một câu “Trận pháp? Muội / ngươi biết trận pháp?”, cô thản nhiên gật đầu “Biết a~”
Cô nhìn xung quanh, biết ngay mà! Nếu cô lấy nó xuống sẽ bị mấy người này giành giật đây~ nhưng cô là ai? Cô nhìn đỉnh núi đó nghĩ “Phải lấy cho sư tỷ mới được”
Thế rồi cô dùng linh lực bật cao vượt qua 1/3 ngọn núi, áp lực ở đó ép cô xuống nhưng cô lại không cảm thấy nặng nề mà bước nhảy tiếp, chỉ trong 1 khác thì cô đã tới được gần đỉnh núi, cô đứng đó chứ không bước gần
Nàng và bọn người khác nhìn cô không biết cô làm gì, cô đứng ở đó cầm một vải lụa rồi múa, nhảy múa một hồi thì bỗng nhiên ngọn núi rung động mãnh liệt, tất cả đều bị kinh động, các chưởng môn bay tới nơi đó, pháp khí tự bay lại chỗ cô, bọn đệ tử kia thấy ngọn núi ầm đổ xuống rồi hiện ra một cái bảng đá lớn
Cô nhìn lên trời thấy các vị trưởng lão và chưởng môn nhìn mình, họ nói “Đưa pháp khí cho bọn ta!”
Cô chỉ bỏ lơ họ, cô nhảy xuống từ bảng đá đó rơi chuẩn xác vào vòng tay của nàng, hai người cười với nhau rồi đồng thời thả sát khí ra, sát khí của hai người chồng lên nhau làm họ sợ hãi, có kẻ ngất xỉu, có kẻ tè ra quần trông thật bẩn thỉu!
Cô đưa pháp khí này cho nàng nói “Tỷ mau kí khế ước với nó đi!”, nàng nghe lời, để cô kí khế ước cho mình, các vị trưởng lão muốn lao đến nhưng bị Băng Quỳnh đánh lùi “Cút!, cô ta lạnh lùng thả ra một từ
Làm ơn bỏ cái cục sạc ra giúp tác
Nàng ôm lấy cô đến bên Hoàn Tinh- sư phụ nàng, cô cười hì hì nói “Chưởng môn, người giận ta hả?”, Hoàn Tinh muốn đánh cô nhưng nhìn đệ tử nhà mình đang liếc mình đáng sợ nên không ra tay, Liễu Thương đến bên Hoàn Tinh cười nói “Về là tốt! Còn về pháp khí này là gì?”
Cô thản nhiên trả lời “Thiên cấp pháp khí – Thiên Xích Bích”, cô còn tốt bụng nới về lịch sử của nó “Nó được một vị tiên tôn gọi là Ngọc Bích tiên tôn, chính là chưởng môn đầu tiên của Ngọc Bích tông sáng tạo ra, nó có công dụng khóa linh lực và chân nguyên của kẻ khác.


Theo tương truyền thì nó tạo ra vì chưởng môn của Ngọc Bích tông thầm thích đệ tử của mình nhưng vì sợ hãi bản thân và nàng đều là nữ nhân còn là sư – đồ nên mới tạo ra thứ này để bảo vệ nàng ta nhưng rồi nàng ta biết và những chuyện sau đó chính là bí mật của Ngọc Bích tông”
Chưởng môn của Ngọc Bích tông kinh ngạc “Cả ta cũng không ngờ tới có chuyện này”, nàng nhìn cô, mắt của cô hiện rõ ý cười “Ta đương nhiên biết tất cả, kể cả! người trong lòng của ngươi đấy a~”
Cô vừa nói liền nhận một kiếm vào tay trái nhưng bị nàng cản lại, sức ép của Hóa Thần kỳ đúng là mạnh mẽ, nàng nhăn mày hất nàng ta ra.

Nàng ta liếc cô rồi nói “Câm miệng đi!”
Cô cười “Ngươi không đánh ta được đâu a~”, vừa dứt câu có một kẻ không tự lượng sức tấn công cô, cô ngồi trên vai nàng nên không né được, nhưng nàng biết cô sẽ không né nên đánh bay hắn ra ngoài, nhưng hắn chưa chạm vào được cô liền bị 15 ám vệ xung quanh cô xuất hiện giết chết
15 người đều ngay lập tức quỳ xuống báo cáo “Tham kiến thành chủ! Xin thành chủ tha lỗi vì cứu giá chậm trễ!”, cô chỉ bắt chéo chân ngồi trên vai nàng lười biếng hất tay “Không gì cả, đứng dậy đi”
Mọi người ở đây kể cả nàng đều đơ ra, 15 người đó cấp thấp nhất của là Nguyên Anh tầng thứ 8, cao nhất là Đại Thừa kỳ tầng 5, họ chú ý tới lệnh bài mà 15 người đeo liền kinh ngạc “Trí Tiên các!”
15 người đó chỉ liếc họ nói “Có chuyện gì?”, chưởng môn Minh Khánh tông chính là tông môn của kẻ lúc nãy đi ra cười nịnh bợ “Thì ra là các vị tiền bối trưởng lão, các chủ của Trí Tiên các, tôi là Minh Khách của Minh Khánh tông”

Một nữ nhân mặc đồ đỏ lạnh lùng nói “Thì ra là ngươi, đó là đệ tử của ngươi sao?”, ông ta chỉ cười “Dạ không phải đâu, hắn chỉ là tạp dịch thôi thưa Hỏa trưởng lão”
Băng Quỳnh không tin vào mắt mình, là nàng ấy! Băng Quỳnh muốn đi tới nhưng thấy nàng ta tiến trước rồi, nàng ấy cười với cô ta “Băng, lâu rồi không gặp~”
Băng Quỳnh muốn khóc rồi, nàng ấy xoa đầu cô ta nói “khoan khóc a~, đợi ta xử lí chuyện này xong sẽ nói chuyện với ngươi”, cô ta gật đầu, tay nắm lấy áo nàng ấy khiến Hỏa Oa phải nhịn cười
Vũ Y nhìn hai người rồi nhìn 14 vị khác đang khinh bỉ nàng ta “Nàng ta biết cười nữa kìa”, “Coi bộ không có bị lấy mất cảm xúc”, “Đúng đúng”, cô cười “Ngài ấy không có bị lấy đi cảm xúc a~ chỉ là gặp lại người xưa thôi~”
Cô ta liếc xéo cô bị nàng cầm kiếm chém một phát ôm lấy Hỏa Oa, nàng ấy cười quay qua Minh Khách lạnh lùng nói “Ta không cần biết hắn là ai, chỉ cần đụng vào thành chủ của ta cũng đều phải chết!”
Ông ta gật đầu liên tục, sau đó cô nói lại với họ vì sao cô là thành chủ của 15 người này và lí do sao có Hỏa Oa ở đây


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.