Bạn đang đọc Xuyên Không, Ta Kết Duyên Cùng Tổ Tiên! – Chương 6: Ta Là Lý Triển Phong!!! (3)
– Đó là tên thật của nàng sao? Hắn hỏi vì nàng ngay cả tên và khuôn mặt đều giống hoàng thượng đệ đệ của hắn. Không lẽ. . người mà đệ đệ nhắc tới. . là nàng!
– À. . ta đã giải độc kia cho ngươi, còn độc cổ thì ta chưa giải được, ngươi đã tái phát được mấy năm rồi? Gì? Sao ngươi biết đó là tên giả? Khoan, ngươi sao biết ta là nữ.
– Đã 7 năm rồi, có cách nào chữa được không thưa tiểu thư. 1 thuộc hạ là nữ hỏi cô
– Ngươi cũng biết ta là nữ sao? OMG! Ta cải trang tệ thế sao? . . chậc… phải tìm ra cố chủ là ai rồi phải giết kẻ hạ độc ngươi mới được giải được độc, 1 ngày được ấn định trong tháng khi đó ngươi sẽ tái phát độc, có đúng không?
– Đúng, vậy tên của nàng là gì? Hắn vẫn không quên truy hỏi tên thật của cô
– Ta là Lăng Sảnh Nhi. Từ giờ ngươi phải nuôi ta và Ngọc Đàm cho đến khi ngươi trả hết. . uhm… 21 lần ngươi nợ ta nữa. Vì lúc chiều ngươi không cho ta đi nhờ nên ngươi nợ ta 1 lần, lần này là 1 viên thuốc trân quý của ta giúp ngươi từ nay vạn độc bất xâm nên ngươi nợ ta 20 lần nữa
– Được. Không thành vấn đề. Hắn vui vẻ trả lời nàng tuy rằng có hơi bất lực trước sự tính toán của nàng, nhưng trước mắt để giữ nàng lại đó là cách tốt nhất.
– Tiểu thư, thuộc hạ là Hiên Tước. 1 tên thuộc hạ là nữ cung kính cúi chào giới thiệu cho cô biết.
– Thuộc hạ Hiên Minh. Người im lặng từ nãy giờ là Hiên Minh cũng lên tiếng, có chút cảm thán, lạnh lùng đến ít nói luôn sao? Chậc.
– Thuộc hạ là Hiên Triết. Lúc chiều đã gặp tiểu thư rồi ạ.
– Các ngươi sao cùng họ hết vậy, anh em rủ nhau đi làm vệ sĩ sao?
Vệ sĩ là gì nữa? Từ ngữ thật lạ nha.
– Haha. . ngươi có giới thiệu mình đã gặp tỷ tỷ thì tỷ tỷ cũng không nhớ ra ngươi là ai đâu. Ngươi phải có thù với tỷ tỷ may ra tỷ tỷ mới nhớ được các ngươi. Liễu Ngọc Đàm im lặng nãy giờ cũng lên tiếng nói, xong nàng lại quay qua nam nhân đeo mặt na nói với hắn: – chủ thượng, chuyện ngươi trúng độc cho ta xin lỗi nhé, tuy không phải là ý của ta cũng không phải ta hạ độc, nhưng vì nhiệm vụ ta đành phải giả vờ đi xem ngươi như thế nào mới hoàn thành vai diễn cho ả rắn độc xem. Thật xin lỗi!
– Ngươi là nội gián sao? . Hiên Triết xen vào hỏi Ngọc Đàm.
– Sao ta phải nói cho ngươi. . hứ!
– Cái gì? Ngươi…
Lăng Sảnh Nhi nhìn 2 người có chút cảm thán, lại có 1 đôi nữa ra đời, nãy giờ thấy được lòng người cũa tất cả nhưng trừ hắn. Tại sao vậy nhỉ? Nam nhân đeo mặt nạ nhìn cô suy nghĩ cái gì đó.
– Tại sao các ngươi gọi môn chủ của Độc cốc là rắn độc, các ngươi biết ai là vị môn chủ đó sao? . Hắn nhìn cô hỏi thắc mắc của hắn. – Hiện nay trên giang hồ chỉ có môn chủ Độc cốc và Liễu Y môn là che giấu hành tung của chính mình. Môn chủ của Liễu Y môn chỉ mới lên kế nhiệm được hơn 1 năm thì đã lên tiếng chống đối với Độc cốc, còn tuyên bố là chỉ cần người của Liễu Y môn thấy người của Độc cốc ở đâu là giết ở đó. Theo lời của 2 người thì có vẻ 2 người là người của Liễu Y môn, không biết ta nói có đúng không?
Sảnh Nhi nhìn hắn 1 lúc lâu rồi nhào tới ôm cách tay hắn lắc lắc, còn thừa cơ ăn đậu hủ của hắn nữa, trôm nựng cái má của hắn a: – Ngươi tài thật nha, biết rõ như vậy, ta càng ngày càng có hứng thú với ngươi nha, ngươi vừa được ta cứu tính ra ngươi cũng lời rồi, không cần phải tới Liễu Y môn để giải độc nữa, mà cho dù ngươi có tới chắc gì họ đã giải độc cho ngươi, ta nói có đúng không hả tên nô lệ này. Mà nô lệ này, ta chưa biết tên của ngươi nha?
Hắn ngoài mặt tuy không biểu lộ nhưng sâu trong mắt thì đầy ý cười…mãn nguyện.
Mọi người nhìn thấy cảnh này có chút buồn cười vì như nhìn thấy 2 tên nam nhân đoạn tụ đang âu yếm nhau, nhưng không ai dám cười vì biết rõ thân phận của mình nha, cười là chết nên đành nhìn sang hướng khác.
– Tên của ta là Lý Triển Phong!