Bạn đang đọc Xuyên Không Phải Lòng Vương Gia Phúc Hắc FULL – Chương 7
Tại chính điện, Hoàng thượng hôm nay dường như tâm trạng rất tốt.
Sau khi các quần thần dâng tấu sớ, hoàng thượng mĩm cười nói với các quan viên trong triều.
– “Trẫm biết các khanh muốn trẫm nhanh chóng lập thái tử để san sẻ lo âu của trẫm.
nhưng trẫm thấy còn có một việc nên làm hơn việc lập thái tử.”
Các quần thần nhìn nhau thắc mắc, có người còn bàn tán xôn xao chưa biết ý hoàng thượng muốn nói là gì thì hoàng thượng đả lên tiếng hỏi.
– ” Ta nghe nói Liễu Thừa Tướng có hai ái nử đả qua tuổi cặp kê.
không biết đả có mối hôn sự nào hay chưa?”
Liễu Đình Trung bất ngờ vội bước lên tâu.
– “Tâu hoàng thượng, ái nử vẩn chưa nhận sính lể của ai ạ.”
Hoàng thượng lại mĩm cười nói.” Vậy Liễu ái khanh thấy hai vị hoàng tử của ta như thế nào?”
Liễu Đình Trung nhất thời không hiểu ý hoàng thượng muốn nói gì.
nhưng vẩn cung kính thưa.
– “Tâu hoàng thượng, các hoàng tử đều tài mạo song toàn.Không ai sánh kịp ạ.”
Hoàng thượng mĩm cười hài lòng rồi nói tiếp.
– “Nếu Liễu ái khanh đả nói như vậy.
hôm nay trước mặt chư vị ái khanh trẫm ban hôn cho cho hai vị ái nử Liễu thừa tướng.
đại tiểu thư sẻ được ban hôn cho nhị hoàng tử Tống Vĩnh Thuần.
còn nhị tiểu thư sẻ ban hôn cho đại hoàng tử Tống Vĩnh cơ.
ngày rằm tháng này cử hành đại hôn.”
Liễu thừa tướng kinh ngạc nhưng vẩn quỳ xuống hành lể.
– “Thần đa tạ hoàng thượng ban hôn.”
Buổi Thượng triều đả xong.
Liễu thừa tướng trở về nhà trong tâm trạng rối bời.Nhớ đến lời hoàng thượng ông lại càng lo âu.
Tuy nử nhi của ông hơi ngờ nghệch.nhưng củng hiểu lể nghĩa.
lại rất hiếu thuận.ông không muốn cô chịu thiệt thòi nên từ khi mẫu thân cô mất.
ông càng yêu thương cô hơn.
Giờ đây hoàng thượng lại ban hôn cô cho nhị điện hạ.
tuy rằng nhị điện hạ rất tốt, thông minh tài giỏi.Nhưng từ nhỏ sứ khỏe lại yếu ớt,nhiều bệnh tật.
mối hôn sự này ủy khuất cho nử nhi của ông rồi.
Tô Yên Hà thấy ông sau buổi thượng triều về gương mặt âu sầu bước đến hỏi.
– “Lão gia, ông làm sao vậy? không khỏe chổ nào sao?”
– “Không có gì, ta không sao.”
– “Thiếp thấy sắc mặt người không tốt.
hay là trong cung xảy ra việc gì sao?”
Liễu Đình Trung nhìn bà,lại thở dài nói.
– “Hoàng thượng hôm nay đả phê chiếu ban hôn cho Linh nh và Liên nhi.”
Tô Yên Hà giả vờ tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi.
” Ban hôn, nhưng ban hôn cho ai?”
Liễu Đình Trung vừa định mở miệng thì bên ngoài truyền đến tiếng của tổng quản thái giám.
– “Thánh chỉ đến.
mời đại tiểu thư và nhị tiểu thư của Liễu thừa tướng típ chỉ.”
Liễu Đình Trung cùng Tô Yên Hà bước ra hành lể.” Làm phiền tổng quản công công đợi một chút.
lão thần sẻ gọi 2 lệnh ái đến ngay.
Người đâu, mau gọi đại tiểu thư và nhị tiểu thư đến đây.”.
truyện teen hay
– “Liễu thừa tướng chúc mừng ông.Cả hai lệnh ái đều được ban hôn cùng lúc cho hai vị hoàng tử.
đúng là song hỷ lâm môn.”
– ” Đa tạ công công, mời công công uống ly trà.”
Ái Linh đang ngồi ở đình hóng mát thì hạ nhân trong phủ chạy đến báo.
– “Bẩm đại tiểu thư, lão gia cho gọi người ạ.”
– “Có việc gì sao?”
– “Bẩm đại tiểu thư, có tổng quản công công mang thánh chỉ đến ạ.”
– “Thánh chỉ sao?” Ái Linh ngẩm nghỉ, tổng quản công công mang thánh chỉ đến không biết là việc tốt hay xấu đây? cô quay sang nói với gia đinh.
” Được rồi, ta đến ngay.”
Cô quay sang tiểu Trúc cười ranh ma nói.” tiểu Trúc, em mau giúp ta trang điểm.
phải xinh đẹp như trước đây nhị muội trang điểm cho ta đây.”
Tiểu Trúc như hiểu ý cô, nở nụ cười tinh quái rồi nhanh chóng đưa cô về viện trang điểm rồi đi tiếp chỉ.
Lúc cô đến thì Liễu Ái Liên đả đến.
thấy gương mặt cô trang điểm lòe loẹt thì liếc mắt cùng Tô Yên Hà hài lòng.
Ái Linh cười ngốc chạy vào hỏi.
– “Phụ thân, người gọi nử nhi có việc gì sao?”
Liễu Đình Trung nhìn gương mặt đầy màu mè của cô không khỏi tứt giận gằn từng chử.
– ” Con lại làm gì với gương mặt con thế này.
chẳng ra sao cả.”
– “Phụ thân, như vậy rất đẹp mà.
Đại điện hạ thích nử nhân như vậy ạ.”
Liễu Đình Trung tứt muốn phát hỏa nhưng củng đành nhịn lại.
Tổng quản công công từ khi cô bước vào thì ông mồm chử 0 mắt chử A.
không nghỉ đại tiểu thư của Liễu thừa tướng lại xấu xí đến mức này.
lại còn trong khá ngốc nghếch.Ông lấy lại tinh thần bước đến cầm thánh chỉ nói.
– “Mời Đại tiểu thư và nhị tiểu thư Liễu thừa tướng tiếp chỉ.
Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết.
Lệnh ái Liễu Ái Linh và Liễu Ái Liên nhu mì đứt hạnh, hiểu lể nghĩa.
nay trẫm phê chiếu tứ hôn cho Liễu Ái Linh cùng Nhị hoàng tử Tống Vĩnh Thuần, phong làm vương phi.
Liễu Ái Liên tứ hôn cùng Tống Vĩnh Cơ.
phong làm trác phi.
ngày rầm tháng này cử hành đại hôn.
khâm thử.”
Liễu Ái Linh bất ngờ đến mứt quên mất tạ ơn.
cứ ngơ ra không hiểu chuyện gì.
còn Liễu Ái Liên thì nghe chỉ phong Trác Phi thì tứt giận.
hậm hực hai tay xiếc thành nấm đấm.
Tổng quản thái giám nhìn hai người hỏi.
– “Hai vị tiểu thư còn không mau lĩnh chỉ tạ ơn?”
Cả hai hoàng hồn cuối đầu tạ ân nhận chỉ.
Liễu thừa tướng nhét vào tay ông ít bạc rồi nói.
– “Làm phiền công công rồi.”
– “Tổng quản công công mĩm cười nhận bạc rồi nhanh chóng ra về.Ái Linh vẩn còn quỳ ở đó.
cô không tin được vừa xuyên đến đây không bao lâu đả phải lấy chồng.
chẳng những thế mà còn không biết mặt chồng minh là ai.
số cô thật khổ mà.Liễu Ái Liên thì gương mặt không giấu được tứt giận nhìn mẫu thân mình nói.
– “Mẫu thân, sao đại tỷ được phong phi, còn con thì chỉ là trác phi chứ? tỷ ấy chỉ là một kẻ ngốc nghếch còn được phong phi.
còn con vừa xinh đẹp lại tinh thông cầm kì thi họa.
tại sao lại phải ủy khuất làm trác phi chứ.?”
Liễu Đình Trung sau khi nghe được lời chua ngoa của Ái Liên thì tứt giận quát.
– “Hổn sượt, sao con lại nói đại tỷ mình như thế hả?”
– “Con nói không đúng sao? tỷ ấy vừa ngốc nghếch lại xấu xí.một phế vật suốt ngày chỉ biết gây họa…..”
Ái Liên còn chưa nói hết câu đả nghe một tiếng chát chói tai làm không gian im bặt.Liễu Ái Liên ôm mặt nhìn chằm chằm Liễu Đình Trung.
ánh mắt nổi đầy tơ máu tứt giận nói.
– “Người đánh con? người vì ả ngốc nghếch này mà đánh con.”
Liễu Đình Trung trong ánh mắt có chút ái náy nhưng vẩn gằn giọng.”Ta đả cấm con không được nói đại tỷ con ngốc, nghe rỏ chưa?”
– “Người không cho con nói thì ả ta hết ngốc được sao?Còn vẩn cứ nói.
Trong mắt con ả ta chỉ là một con ngốc, một phế vật.”
Ái Liên nói xong ôm mặt chạy đi.
Tô Yên Hà bước đến nói.” Lão gia,ông bớt giận.
Con bé còn nhỏ không hiểu chuyện nhất thời nóng nãy chứ không có ý gì đâu.”
Liễu Đình Trung tứt giận ngồi xuống bàn.”Bà xem nử nhi của bà, nuông chiều riếc sinh hư rồi.”
Ái Linh từ nãy đến giờ vẩn đứng một bên xem kịch.
Nhị muội của cô diễn hiền muội lâu như vậy giờ củng ló đuôi hồ ly ra rồi.
đúng là màn kịch hay.
Hết vui rồi, rút lui thôi.
– “Phụ thân, vậy nử nhi xin cáo lui trước.”
– “Được rồi, con lui đi.”
Tô Yên Hà nhì theo bóng lưng Ái Linh mà thầm mắng.”ả tiện nhân chết tiệc, vương phi thì sao chứ, củng chỉ là vương phi của một tên phế vật thôi.kẻ bệnh tật, kẻ ngốc nghếch thật xứng đôi mà.”.