Đọc truyện Xuyên Không Nữ Phụ Pk Nữ Chính – Chương 35: Nghi ngờ
Khi Amy bước vào lớp thì một bầu không khí kỳ lạ bao trùm lấy cô. Có thăm dò, ghen tỵ, nghi ngờ, có một số ít tán thưởng đặc biệt còn có những ánh mắt như muốn giết người của các học bá trong lớp. Cô nhớ rõ là mình không có gây ra tội lỗi gì quá lớn à nha.( tg bà cô của tui ơi cái thành tích của cô chính là tội lỗi lớn nhất nha. Amy ngơ ngác vẻ mặt vô tội nhìn tg. Tg bó tay)
Amy ung dung ngồi vào chỗ của mình mặc kệ mọi ánh nhìn. Cô đang tự tưởng tượng mình là người ngoài hành tinh không phải người trái đất là được rồi. Chuyện của trái đất không liên quan gì đến cô, cứ an an ổn ổn không quan tâm là được. ( tg sư phụ Amy quả không phải là người thường. Tội nghiệp con ta, ai trả cái đĩa bay cho nó về hành tinh của nó đi.)
Bầu không khí ngột ngạc chỉ kết thúc khi giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp. Cô vui vẻ công bố thành tích của cả lớp và đặc biệt tán dương Amy. Những ánh mắt giất người lại một lần nữa đổ dồn vào cô. Mọi người bắt đầu bầy tỏ sự bất bình của mình.
Nữ sinh đeo một cặp kính dày cộm đoán chừng là một con mọt sách lên tiếng đầu tiên: “ Cô ơi tụi em không phụt. Có lẽ trong lúc làm bài thi có người đã cố tình gian lận. Như vậy thật là không công bằng với những người chăm chỉ học tập như bọn em mà.”
Mọi người nháo nhào hùa theo “ Đúng rồi đó ai không biết trước đây cô ta luôn luôn đứng cuối lớp chứ. Bây giờ đùng một cái đứng thứ 5 toàn trường. Dù dạo gần đây cô ta có tiến bộ rất nhiều. Nhưng chuyện này thật khó tin. Nhất định có gian lận ở đây rồi. “
“ Đúng vậy nhất định là cô ta giả vờ gian lận.”
“ Chúng em không tin. Chúng em cần công đạo.”
Nam sinh B vốn là thần tượng Amy sau khi cô thây đổi thấy vậy bèn lên tiếng bên vực thần tượng của mình: “Tôi tin vào nhân phẩm và trình độ của cô ấy sẽ không làm ra những chuyện như vậy. Dạo gần đây cô ấy rất cố gắng các người không thấy sao? “
“ Tôi cũng tin Amy.”
“ Tôi cũng nguyện tin tưởng cô ấy.”
Nữ sinh Q hất cằm không cho là đúng: “ Dạo gần đây không biết tại sao lại có một số người bị tẩy não bị cô ta mê hoặc mới bên vực cô ta như vậy.”
Mọi người cãi nhau không ngừng làm cô giáo nhứt cả đầu. Lúc đầu sau khi có kết quả thi các giáo viên cũng có sự nghi ngờ. Nhưng có sự đảm bảo của nhóm học sinh giỏi của trường nói các em tự mình phụ đạo cho Amy. Nên em ấy mới có tiến bộ vượt bậc như vậy. Còn đem cả thế lực gia tộc ra đảm bảo lời nói của mình. Cộng với một số giáo viên bộ môn đánh giá năng lực của Amy quả thật tiến bộ ượt bậc từng ngày qua. Hội đồng thi lại canh phòng cẩn mật không thể có trường hợp vi phạm quy tắc hay gian lận được. Nên mới công bố kết quả ra ngoài nhưng không ngoài dự liệu vẫn gây ra một ít phong ba. Nhưng học sinh trong lớp cãi nhau như thế này còn ra thể thống gì nữa.
Cô giáo quát lớn “ Các em im lặng cho ngay cho cô. Trong mắt các em còn có gaio1 viên chủ nhiệm như tui nữa không hả.”
Cả lớp im bặt cô giáo lại nói tiếp: “ Chuyện này cũng do em mà ra không biết Amy có cách nào giải quyết cho thoải đáng không? “
Tâm hồn đang lơ lửng ở một hành tinh ngoài trái đất đột nhiên bị gọi tên Amy nhanh chóng hoàn hồn. Cô nở một một cưới thật tươi và vô cùng thân thiện với tất cả mọi người: “ Nếu các bạn đã không tin năng lực của mình vậy thì bây giờ mình sẽ chứng minh cho mọi người thấy. Bây giờ trong lớp có những bạn nào nghi ngờ năng lực của mình thì xin cứ việc đặt những câu hỏi có trong phạm trù ra đề thi. Mình sẽ trả lời tất cả những câu hỏi. Nếu mình trả lời sai dù chỉ một câu thì kết quả lần này mình sẽ tự nhận mình gian lận và hủy bỏ nó. Còn nếu mình đã trả lời đúng toàn bộ từ nay về sau mình không muốn nghe một lời nói khó nghe nào nữa về mình. Các bạn có ý kiến gì nữa không nếu không có thì ta bắt đầu đặt câu hỏi đi.”
Mọi người đều rất đồng tình với cách giải quyết này thế là từng người từng người một đặt câu hỏi cho cô. Có một số câu khá khó và nâng cao nhưng cũng được cô trả lời chính xác ngắn gọn, xúc tích. Từ một đám người hậm hực, tức tối và ghen tỵ đều lần lượt bị những câu trả lời xúc xuất của cô thu phục. Cho đền câu hỏi cuối cùng thật sự là làm cho Amy mệt đến không còn hơi sức. Vốn dĩ kiếp trước mặc dù cô là một diễn viên thiên tài thật sự nhưng diễn viên thì ít khi nào phải sử dụng IQ. Từ khi đến thế giới này cô phải không ngừng sử dụng IQ học thật nhiều kiến thức thật sự quá mệt rồi. Nhưng vì kế hoạch theo đuổi hạnh phúc và tương lai tươi sáng nên đành phải chấp nhận vậy.
Giáo viên chủ nhiệm thì gật đầu lia lịa ngày càng thưởng thức trình độ của Amy. Thật đúng là một nhân tài tiềm ẩn mà, người ta nói rất đúng ngọc phải qua mài dũa mới sáng được. Trước kia em ấy giống như một viên đá thô sau không ngừng tự chà đạp chính bản thân mình. Nhưng sau một hồi thông suốt viên đá được mài dũa sáng đẹp lóa mắt mọi người. Cô phải bảo các giáo viên khác tích cực đào tạo cô hơn mới được. (tg cô giáo hiểu sai rồi nha tại bã có các nam thần nên mới có nhiều động lực học hơn đó chứ. Cô giáo mà biết chắc té xỉu quá. Amy tức giận xách dép tg ngươi suốt ngày bêu xấu ta. Ta rượt chết ngươi tg đứng lại. Tg ta chạy trước cái đã.)
Một ngày học vất vả cứ thế trôi qua cô vui vẻ được Tầ Vũ chở về nhà. Anh còn nhân lúc cô lơ đãng hôn trộm cô một cái. Vừa vào nhà cô đã nghe được tiếng của mẹ con Lý Ngọc.
“ Anh xem ông xã Ngọc Nhi của chúng ta thật sự học rất giỏi. Con bé lúc nào cũng đứng đầu lớp, em lúc nào cũng tự hào về nó hết. Em cũng biết thành tích chủa Amy vẫn luôn không tốt. Làm hại anh mất mặt nhiều năm trời như vậy. Nhưng anh yên tâm bây giờ đã có Ngọc Nhi làm cho anh tự hào” Lý Ngọc thì ở bên cười e thẹn. Khi nhìn thấy cô đứng từ xa thì vẻ mặt khiêu khích đắc ý
Ông Dương thì lại nghiêm mặt: “ Tôi nói cho cô biết Lý Lợi, tôi chấp nhận đón mẹ con cô về nhà là vì thương con gái. Không có nghĩa là cô được tự ý cho mình là vợ của tôi. Người vợ tôi yêu thương đã mãi mãi ra đi rồi. Nhưng cô ấy mãi mãi là trái tim là người vợ duy nhất của tôi không ai có thể thay thế được. Còn nữa chuyện Lý Ngọc học giỏi tôi cũng hết sức vui mừng nhưng cũng không vì vậy mà trách cứ hay xấu hổ gì về Amy. Con bé vốn dĩ rất tốt, dạo gần đây rất cố gắng học tập. Dù có thế nào tôi vẫn luôn tự hào về con gái mình. Tôi cấm cô nói những lời đó với con bé nghe không hả.”
Amy xúc động tiến tới ôm ba mình: “ Ba con thật sự rất yêu ba. Amy hứa nhất định sẽ làm cho ba tự hào về con.”
Dương Lịch xoay người ôm cô vào lòng cưng chiều: “ Con bé ngốc này vốn dĩ ba rất tự hào vì con. Mãi mãi là như vậy.”
Khi cô định lấy phiếu điểm của mình cho ba cô xem thì đã bị mẹ của Lý Ngọc giật lấy: “ Để tôi xem nào không phải lại là vị trí cuối lớp chứ. Vừa nhìn đã biết không có tiền đồ gì rồi.”
Lý Ngọc vội giả bạch liên hoa vô tội kéo áo mẹ mình: “ Mẹ đừng như vậy chị ấy sẽ buồn lắm đó.”
Mẹ Lý khinh thường: “ Vốn dĩ mọi chuyện là như vậy có gì phải buồn chứ. Bao nhiêu năm đứng vị trí đó cũng quen rồi nhỉ.”
Ông Dương nổi giận đùng đùng: “ Đủ rồi Lý Lợi cô đừng quá phận nữa. Nếu không muốn ngày mai cuốn gói ra đường thì câm miệng cho tôi.”
Bà ta còn đang dương dương đắc ý đã bị phiếu điểm trên tay và lời nói của Dương Lịch dọa cho phát ngốc rồi. Bà ta không thể ngờ được con tiện nhân đó cư nhiên đứng thứ 5 của trường. Chết tiệt như vậy Ngọc Nhi của bà ta không phải là không còn gì nổi bật nữa sao.
Nhận thấy thái độ kỳ lạ của bà ta ba Dương vội giật lấy phiếu điểm. Ông kinh ngạc không tin vào mắt mình nữa còn có một tia xúc động lan tới. Con gái ông cư nhiên từ vị trí cuối lớp vươn lên thứ 5 của trường. Niềm vui đến quá bất ngờ con gái ông đã trưởng thành rồi lại còn trở nên thật giỏi giang. Mẹ của Amy có phải em cũng thấy rồi không, con của chúng ta thật sự rất giỏi.
Dương Lịch vui mừng ôm chặt lấy con: “ Amy của ba thật giỏi, ba ngày càng tự hào về con.Ba nhất định sẽ thưởng cho con một phần quà đặc biệt.”
Đến lúc này Lý Ngọc vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Không phải ba khi nhìn thấy phiếu điểm của chị ta nên mắn chửi tức giận sao. Không phải vẻ mặt tràn đầy tự hào và còn muốn thưởng cho chị ta nữa. Không phải người nên được thưởng là cô sao. Thật là quá thiên vị không công bằng chút nào mà. Đứa học giỏi thì không thưởng lại thưởng cho đứa học ngu. Cô không tin chị ta có thể học giỏi hơn cô. ( tg bà cô này càng ngày càng ảo tưởng nhỉ)
Nhưng khi nhìn thấy phiếu điểm thì cô ta hóa đá ngay lập tức. Sao có thể như vậy chứ. Đều này thật không khoa học nhất định là cô nhìn lầm rồi. Cô ta tự nhéo chính mình một cái thật đau rồi nhìn lại một lần nữa. Cô ta như muốn tức điên lên sao có thể, sao có thể như vậy. Cô mới là người học giỏi nhất, cô mới là người ưu tú nhất. Chị ta chỉ là đồ ngu ngốc đứng cuối lớp không phải sao. Nhất định là chị ta gian lận sử dụng mánh khóe. Được rồi lần này xem như chị may mắn nhưng lần sau tôi nhất định sẽ là người đoạt lại hết tất cả chị chờ đó. ( tg bệnh ảo tưởng quá nặng tg bó tay lâu rồi he he.)
Hai bầu không khí hoàn toàn khác nhau trong căn nhà ba con Amy thì vui vẻ đầm ấm. Mẹ con Lý Ngọc thì đầy giận dữ và tính toán.
Tg ta đã thật sự trở lại rồi đây. Một thời gian không viết thật sự khó vào mạch và hơi lũng cũng mọi người tha thứ cho ta cái nha. Hứa không drop nên cứ tiếp tục ủng hộ ta nhé.