Xuyên Không Level 999 (Max Level - Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể)

Chương 65: Thiên Diệu Thánh Linh bỏ chạy


Đọc truyện Xuyên Không Level 999 (Max Level – Tiên Hiệp Cửu Giới Chúa Tể) – Chương 65: Thiên Diệu Thánh Linh bỏ chạy

“Trần Phong, ngươi liền Level 320 lại không đánh lại một cái nữ nhân cấp 300. Thật sự là mất mặt” – Thiên Diệu Thánh Linh vừa xuất hiện, nhìn sơ qua tàn cuộc bên dưới, vết thương Trần Phong liền hiểu được hắn dĩ nhiên lại bại dưới tay một tiểu cô nương thấp level hơn, thất vọng, thất vọng a

Nghe được Thiên Diệu Thánh Linh nói một câu, Trần Phong khóe miệng không khỏi giật một cái. Ngươi cái này không thấy nàng không đơn giản như vậy sau?

“Thánh Sứ, không phải là ta đánh không lại, mà là nàng có Bất tử Buff”

“Bất tử Buff?” – Thiên Diệu Thánh Linh nghe xong, khuôn mặt không khỏi liếc 1 vòng qua Kim linh nhi, sau đó gật đầu

“Đích thực một cái nha đầu không đơn giản. Thân thể là thuần Kim nguyên tố, lại như vậy có khả năng chiến đấu. Thích hợp làm sủng vật của ta”

“Ngươi…” – Kim linh nhi đứng một bên, nghe Thiên Diệu Thánh Linh muốn thu nàng làm sủng vật, trong lòng không khỏi tức giận. Nàng thế nhưng đã là người của Phá Thiên, nay lại bị hắn sỉ nhục là muốn thu làm sủng vật

– – Thiên Diệu Thánh Linh lại muốn nói gì đó, liền bị cắt ngang bởi một giọng nói

“Ngươi một cái Level 600, muốn thu nàng làm sủng vật?”

“Ngươi – còn chưa có tư cách đó”

Phá Thiên nói xong, liền chớp mắt một cái, xuất hiện trước mặt Thiên Diệu Thánh Linh, nhấc lên một trận gió lớn

Chưa khỏi bất ngờ vì có người lại xem được Level của hắn? Thiên Diệu Thánh Linh trong lòng càng hoảng sợ hơn. Xem được Level của người khác, không hẳn là không thể, nhưng hai người phải chênh lệch ít nhất với nhau 50 level. Cái Thần Giới này, từ lâu đã không có người Level quá 500 xuất hiện qua đi? Làm sao bây giờ lại lòi ra một tên không rõ lai lịch?

“Ngươi.. ngươi đến từ Tiên Hiệp Cửu Giới?” – Thiên Diệu Thánh Linh kinh hãi, vội bước vào tư thế chiến đấu, nói

“Chà chà, ngươi có vẻ cũng biết nhiều đấy” – Phá Thiên trên mặt không khỏi kéo ra một nụ cười. Đúng như hắn dự định, cái tên Thiên sứ này nhất định là đến từ Thế giới bên ngoài, không thuộc Cửu Giới


Nói xong, Phá Thiên một bước, rồi lại một bước đạp trên hư không, tiến đến gần Thiên Diệu Thánh Linh

Thiên Diệu Thánh Linh lúc này cũng kinh hãi rồi, thanh niên kia mỗi một bước đến gần. Áp lực hắn gặp càng lúc càng lớn, phảng phất như bị trọng lực nghiền ép, không cách nào vùng vẫy

“Thần Tộc Chi Thân”

Thiên Diệu Thánh Linh trong cấp tốc la lên một tiếng. Liền không gian xung quanh ba động bắt đầu có xu thế dừng lại,

ẦMMMMMMMMMMM

Áp lực không gian trọng lực xung quanh hắn liền bị phá nát, Thiên Diệu Thánh Linh nương theo đó cấp tốc bước ra phía sau một bước.

Hư không phía sau hắn liền tạo thành một vết rách, Thiên Diệu Thánh Linh liền không nói một lời, lùi vào trong hư không, biến mất trong tầm mắt của mọi người

VÙUUUUUUUUUUUUUUU

“Cái này…”

Một trận gió qua đi, liền Thiên Diệu Thánh Linh vừa được gọi ra, không quá một nén nhang, liền đi mất như vậy?

Trần Phong trong lòng không khỏi phun một ngụm máu to, tình huống gì đây?

Level 600, cấp độ Thánh Sứ, liền như vậy bị dọa chạy? ảo mộng?

“Chủ Nhân, vậy bây giờ…?” – Kim linh nhi truyền âm cho Phá Thiên, Thiên Diệu Thánh Linh đi mất, chỉ còn lại một mình Trần Phong. Muốn hỏi Phá Thiên làm sao xử lý hắn


“Ừm, trước không vội. Các ngươi ở tại chỗ này đợi một lát là được” – Phá Thiên dứt lời, cũng liền biết mất trong tầm mắt của đám người

“Định”

Lúc này, giữa hư không, truyền đến một đạo âm thanh nhỏ nhẹ, nhưng sau đó. Liền tất cả mọi người đều sửng sốt

“Ta, tại sao lại không cử động được thế này?”

“Đúng vậy, tại sao lại không thể di chuyển?”

“Chuyện gì, chuyện gì xảy ra”

“Không thể vận chân khí, đây là chuyện gì?”

“Cứu mạng, cứu mạng a”

“Ai có thể nói cho ta biết, chuyện gì đang xảy ra không?

“Đây, là Thiên khiển sao?”

“Tông chủ, cứu mạng”

“Lão tổ, cứu mạng, cứu mạng a”


Liền tất cả mọi người của Bắc Thần Cung, đều nhao nhao một mảnh la hét, tất cả đều tại thế, ngũ quan dĩ nhiên có thể động. Nhưng thân thể, chân khí, liền một mực không thể di chuyển

“Xong, lần này.. Bắc Thần Cung muốn xong” – Hồng Quân Thiên Tôn âm thanh thấp thỏm, nhìn tình cảnh trước mắt, hắn hận không thể tát mình một cái. Nhưng dĩ nhiên, hắn cũng không thể di chuyển

Hắn vốn dĩ, là ỷ lại vào Trần Phong, đại năng siêu cấp cường giả, cùng một vị đại năng siêu cấp cường giả khác chưa từng lộ diện.

Nhưng hắn vạn vạn vạn nhất không ngờ được, tùy tiện một cô gái lúc trước mình tùy ý cha đạp. Nay lại có thể đánh hộc máu vị đại năng siêu cấp cường giả kia. Chưa kể, một người chưa lộ diện, bất quá cũng xuất hiện được mười lăm phút, lại bỏ trốn?

Cái thiếu niên kia, đến cùng là cái gì lai lịch?

“Đại tỷ, chủ nhân thật lợi hại, liền như thế phong ấn tất cả bọn hắn tại một chỗ” – Hỏa linh nhi cùng nhị nữ bên cạnh, bay đến bên cạnh Kim linh nhi, hưng phấn nói ra

“Chủ nhân lợi hại, các ngươi còn chưa tưởng tượng được đâu” – Kim linh nhi lắc đầu cười khổ, chữ lợi hại trong mắt càng nàng, thực sự còn chưa thể nói được một phần vạn sự lợi hại của Phá Thiên

“Đại tỷ, thế liền những người này, giải quyết thế nào?” – Mộc linh nhi một thân lục bào váy xanh, hai tay hộ uyển lấp lánh sinh lực của Mộc nguyên tố. Xuất hiện bên cạnh Kim linh nhi, nói

“Chủ nhân nói, rất nhanh liền trở lại. Đợi chủ nhân trở lại rồi tính tiếp”- Kim linh nhi đáp

“Nhưng đại tỷ, vạn nhất bọn hắn kêu người tới cầu cứu thì sao?” – Thủy linh nhi lúc này, khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành, đôi môi đỏ mọng, mới mở miệng nói ra một câu

“Không sao, theo ta cảm ứng. Chủ nhân hẳn là đã phong ấn cả tinh cầu này rồi, sẽ không có bất luận kẻ nào bước vào được” – Kim linh nhi nói ra, trong mắt liền lóe lên một tia sợ hãi đã chuyển thành kính ý sâu đạm

“Cả.. cả tinh cầu.?” – Trần Phong thụ thương bên cạnh, hiển nhiên cũng không thể cử động được. Ngay sau khi chữ “Định” vừa buông xuống, hắn hiển nhiên cũng đã thi triển hết cấp tốc thủ đoạn, nhưng vẫn như cũ không thể di chuyển.

Bây giờ nghe được từ trong miệng cái kia thiếu nữ, chủ nhân bọn hắn đã phong ấn.. cả tinh cầu?


Thiếu niên áo đen kia, đến cùng là cái gì thực lực? Dọa chạy Thánh sứ level 600, phong ấn cả tinh cầu? đây là năng lực con người có thể làm đến sao? hay hắn, là Thần?

Ngàn vạn kết quả, khiến Trần Phong gần như suy nghĩ nát óc. Nhưng hắn lại không nghĩ đến, một cái truyền thuyết tại Tiên Hiệp Cửu Giới từng lưu truyền qua. Có một thiếu niên thân áo hắc bào, tay cầm trọng kiếm. Đánh qua khắp Cửu Giới, Phật Tổ cũng chiến bại, Tu La Vương cũng quy hàng, thậm chí các Đại năng viễn cổ từ thởi Hồng hoang, cũng đều bại dưới tay hắn.

Là hắn, danh xưng Đệ nhất Sever – Thần Pk Phá Thiên

Trần Phong cấp độ 320, bất quá tại Tiên Hiệp Cửu Giới cũng chỉ là tầng lớp trung cấp, cấp độ 300, thậm chí 400, có hàng ngàn, hàng vạn người.

Hắn làm sao nghĩ đến, hắn lại chọc đến vị “Đệ nhất Sever – Thần Pk” trong truyền thuyết kia…

Lúc này, bên ngoài hư không đen tối. Thiên Diệu Thánh Linh gấp gáp thở ra, bắt đầu cũng dần bình tĩnh lại, lẩm bẩm

“Thiếu niên kia, thực sự không biết xuất hiện từ đâu? Đáng lẽ, nếu thực lực hắn mạnh như vậy, tại sao trận chiến 100,000 năm trước lại không thấy hắn?”

“Cũng may ta có Thần Tộc Chi Thân, nháy mắt đem cảnh giới tăng lên, nếu không lần này.. thực sự xong”

Thiên Diệu Thánh Linh vừa cấp tốc hồi phục chân khí tiêu hao, vừa suy nghĩ, lẩm bẩm. Cái thiếu niên vừa rồi, đến cùng là cảnh giới gì? lại có thể bất động khiến hắn cảm nhận vô số áp lực, thậm chí thân thể còn kém chút bị khóa lại giữa không trung?

Cũng may, hắn thoát được a. Nơi này là Thế giới bản nguyên của hắn, chỉ một mình hắn có thể bước vào, cũng như chưởng khống tất cả mọi thứ. Nghĩ đến đây, Thiên Diệu Thánh Linh liền thở phào một hơi, nơi này đối với hắn chắc định là siêu cấp an toàn nhất rồi

Đúng lúc đó, một giọng nói vang lên phía sau lưng của Thiên Diệu Thánh Linh, khiến hắn không khỏi run rẩy

“Ah, ngươi trốn vào Thế giới bản nguyên, cũng thông minh đấy”

“Nếu ta thực sự không có Thập Giới, hẳn liền không thể truy theo ngươi rồi… Chậc, tiếc quá”

Tác giả: Các đạo hữu, buff gì đi cho bần đạo có động lực ra chương tiếp nè.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.