Xuyên Không Gặp Định Mệnh

Chương 33: Bằng hữu đầu tiên


Đọc truyện Xuyên Không Gặp Định Mệnh – Chương 33: Bằng hữu đầu tiên

* VẠN HOA CÁC*Người kéo đến xem trận tranh tài của hai tiểu thư phủ Thượng Thư và Ngự Sử ngày càng đông… mọi người vô cùng hứng thú đón chờ cuộc tỉ thí…Tiểu Linh gọi một vài món điểm tâm nhẹ và một bình trà Nhĩ Hoa nổi tiếng của Vạn Hoa Các… nàng đi dạo từ sáng đến giờ còn chưa có gì lót dạ a…

Trên đài, Tôn Như Ngọc cười nham hiểm nhìn Đàm Chiêu Nguyệt…

Đàm tiểu thư… hôm nay chúng ta không tỉ thí như bình thường… chỉ so một lần quyết định thắng bại có được không…

Đàm Chiêu Nguyệt cũng không chút do dự đáp ứng…

Được… vậy ngươi nói một chút thử xem chúng ta so tài như thế nào…

Bình thường chúng ta chỉ lấy một chọi một hôm nay chúng ta thi đồng đội như thế nào… đề tài tự do cầm kỳ thi họa… nhưng mỗi người trong một đội phải phối hợp ăn ý với nhau dù một chút sơ hở cũng sẽ bại… không biết Đàm tiểu thư có dám chơi không…

Lần này Đàm Chiêu Nguyệt có hơi do dự… nàng mấy năm gần đây đều không ở kinh thành nên không có nhiều bằng hữu cho lắm còn Tôn Như Ngọc thì khác… cô ta cùng một số tiểu thư trong kinh thành thường xuyên cùng nhau ở cùng một chỗ… nói gì thì giữa họ ít nhất cũng sẽ rất hợp ý với nhau còn nàng….

Tiểu Linh lấy ly trà mà Ngân Tước vừa mới rót đưa lên nhấp một ngụm… quả không hổ danh là loại trà nổi tiếng nhất Vạn Hoa Các mùi vị thực không tệ…. vừa nghe đến Tôn Như Ngọc đưa ra luật chơi mới nàng liền chú ý đến sắc mặt của Đàm Chiêu Nguyệt có một chút khó xử… thi đồng đội… chẳng lẽ nàng ta không có bằng hữu sao… nàng nhìn qua Tôn Như Ngọc đang nở nụ cười đắc thắng thì bỗng thấy khó chịu… là nàng ta cố ý … thật đáng ghét…

Tôn Như Ngọc thấy Đàm Chiêu Nguyệt không trả lời… mở miệng khiêu khích…

Chẳng lẽ Đàm tiểu thư không có bẳng hữu để cùng thi đấu sao… hay là ngươi sợ thua…


Đàm Chiêu Nguyệt đang định mở miệng nói thì đột nhiên có một giọng nói cắt ngang lời nàng…

Đàm tiểu thư… không biết ta có thể cùng tham gia hay không…

Tức thì mọi người trong các đều hướng mắt đến người vừa nói, cả Tôn Như Ngọc cũng không ngoại lệ… nàng muốn nhìn xem ai to gan dám phá hỏng chuyện tốt của bản tiểu thư… Nhất thời mọi người trong các ngạc nhiên… là Thiên Linh Quận Chúa…

Quận chúa… tốt nhất chuyện này quận chúa đừng can dự… vào nếu là hỏng danh tiếng của quận chúa thì ta không chịu trách nhiệm được đâu…

Nhận được cái liếc mắt xem thường của Tôn Như Ngọc nàng cũng coi như không khí… đừng đánh giá ta thấp như vậy nếu không ngươi sẽ hối hận… Đàm Chiêu Nguyệt cũng khó xử nhìn nàng…

Quận chúa… người không nên…

Đàm tiểu thư… không phải ngươi ép ta tham gia cùng ngươi mà là ta tự nguyện muốn tham gia… nếu có chuyện gì ta cũng không trách cứ ngươi…

Nhìn qua Tôn Như Ngọc…

Tôn tiểu thư… chúng ta có thể so tài được chưa..

Thiên Linh quận chúa… là người tự rước họa vào thân… nếu có thua cũng đừng trách ta không nể mặt phủ Cung Thân Vương…

Sẽ không….

Chưởng sự thấy có quận chúa tham gia cũng không trì hoãn thêm nói…

Vậy không biết bên quận chúa thi trước hay bên Tôn tiểu thư sẽ thi trước…

Tiểu Linh nở nụ cười nhìn chưởng sự nhẹ nhàng nói…

Tôn tiểu thư sẽ không phiền nếu thi trước chứ…

Vậy ta không khách khí…

Tôn Như Ngọc Nở nụ cười đắc thắng… cứ chờ đó ta sẽ cho các ngươi thua tâm phục khẩu phục… nàng ta quay đầu hướng phía sau tức thì có hai nữ tử cũng tiến lên kháng đài… hai nữ tử không ai khác là tiểu thư phủ Lễ bộ thượng thư Thi Vũ và Thi Sương


Tưởng nhiều người là có thể thắng sao… nàng không cần số lượng mà chỉ cần chất lượng là đủ…Tiểu Linh nàng muốn nhìn xem cô ta có tài cán gì mà dám khinh thường nàng… Nhìn hai nữ nhi phủ Lễ bộ thượng thư cũng tham gia Đàm Chiêu Nguyệt lo lắng vậy bên đội Tôn Như Ngọc có ba người trong khi bên nàng chỉ có hai người… nàng lo lắng kéo tay tiểu Linh…

Quận chúa… bọn họ ba người như vậy liệu chúng ta có thể thắng không… ta không muốn quận chúa chịu thiệt theo ta…

Thấy Đàm Chiêu Nguyệt lo lắng tiểu Linh nhỏ giọng an ủi…

Tin tưởng ta… chúng ta nhất định sẽ thắng…

Ta tin quận chúa…

Tiểu Linh nàng chợt có cảm giác muốn buồn cười vị tiểu thư này… lúc nãy nàng còn thấy nàng ta vô cùng tự tin cả ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống của Tôn Như Ngọc cũng không sợ vậy mà bây giờ nàng ta lại lo lắng nàng chịu thiệt sao… vị tiểu thư này cũng quá đáng yêu đi a… nàng nở nụ cười hiền nắm chặt tay Đàm Chiêu Nguyệt…

Chỉ cần ngươi không chê ta là quận chúa… thì từ nay về sau ngươi chính là bằng hữu của ta…

Ta là sao có thể chê bai quận chúa chứ… chúng ta sẽ là bằng hữu…

Đàm Chiêu Nguyệt nở nụ cười hạnh phúc… quận chúa không lánh xa nàng còn quyết định là bằng hữu của nàng… thật tốt… ở kinh thành này quận chúa chính là bằng hữu đầu tiên của nàng…. dù phải trả giá ra sao nàng cũng nhất định bảo vệ người bằng hữu đầu tiên này thật tốt… nhất định….


* THÀNH UNG CHÂU*

Tiểu Thuyết đứng bên bờ sông Vạn Tuyền…. những cơn gió nhè nhẹ thổi qua tóc nhàng tung bay tựa như đang nhảy múa… nàng hướng mặt về chân trời đang nhuộm đỏ bởi hoàng hôn… khuôn mặt nữ thần điềm tĩnh lạnh lùng nhưng mắt nàng lại mang một vẻ u buồn khó tả…. môi nàng khẽ chuyển động một câu rất nhỏ dường như không thành tiếng… chỉ mình nàng mới hiểu…

Tịch dương như máu nhuộm đỏ chân trời….

Trên chín tầng mây buông xuống từng đợt lông vũ trắng muốt…

Cành hoa trắng rung rinh hiện hữu…

Giống như thay người nào đó thủ hộ trọn đời….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.