Xuyên Không Gặp Định Mệnh

Chương 21: Tứ bảo thư pháp


Đọc truyện Xuyên Không Gặp Định Mệnh – Chương 21: Tứ bảo thư pháp

Tiểu Yên đưa hộp gỗ lên trước mặt Cung Minh Tường nói… Nghĩa phụ… đây là quà mừng thọ của chúng con dành cho người…”

Cung Minh Tường nhận lấy Hộp gỗ trên tay tiểu Yên mở ra là một bộ Tứ bảo thư pháp gồm: bút lông, nghiên mực, mực tàu, gác bút… làm từ ngọc Vân Diệp vô cùng quý giá, ngọc Vân Diệp là loại ngọc hiếm có nhất Thiên Vương quốc… có được một khối ngọc bội Vân Diệp đã vô cùng quý giá chứ đừng nói đến một bộ Tứ bảo làm từ Vân Diệp… Cung Minh Tường vô cùng ưng ý lễ vật này… quả là quý giá… quý giá…

“ Ha ha ha… nghĩa phụ vô cùng thích…”

“ Không có gì ạ…”

Tiểu Yên thi lễ sẵn hơi cuối đầu nhìn biểu hiện của tiểu Tuyết…

Lúc tiểu Yên cầm hộp gỗ tới phòng khách nàng đã thấy hơi tò mò… trông hơi quen mắt nhưng nàng cũng không quan tâm lắm… khi Cung Minh Tương mở hộp nàng đã thấy rất bất ngờ khi trong đó là bộ Tứ bảo thư pháp mà nàng thích nhất… nàng luôn rất ít khi dùng nó chỉ trừ những trường hợp đặc biệt… lúc trước khi viết tên cho tổ chức Tứ sát nàng mới lấy ra dùng rồi tiểu Yên thấy thuận mắt nên mượn nàng dùng mấy hôm… thật không ngờ bộ Tứ bảo mà nàng thích nhất bây giờ nó lại trở thành món quà sinh thần tặng cho Cung Minh Tường…. tiểu Yên…. ngươi… ngươi giỏi lắm… nàng nhìn tiểu Yên bằng ánh mắt tràn ngập lửa giận…


Các nàng ngồi vào chỗ của mình…

“ Tiểu Tuyết ngươi đừng tiếc của nữa… lần khác ta sẽ đền bù cho ngươi cái khác…”

Tiểu Yên nhỏ giọng an ủi tiểu Tuyết… nàng lấy Tứ bảo mà tiểu Tuyết yêu thích nhất đem tặng cho nghĩa phụ chắc nàng rất giận… nàng cũng đâu có muốn chứ… món quà đầu tiên các nàng tặng cho nghĩa phụ sao có thể là những đồ vật bình thường được chứ… nàng cũng có rất nhiều viên trân châu tượng ngọc quý giá nhưng nàng thấy vẫn không bằng bộ tứ bảo của tiểu Tuyết nên mới… tiểu Tuyết tha lỗi cho ta a…

“ Đền bù… ngươi nghĩ còn thứ nào đáng giá hơn bộ Tứ bảo của ta sao…

Tiểu Tuyết giận đến nghiến răng nghiến lợi nói… thật nực cười… bộ tứ bảo của nàng là độc nhất vô nhị đó… đảm bảo không có cái thứ hai…phải biết nàng đã trả một

Sao vậy tiểu Tuyết… ta thấy ngươi lần đầu tiên giận như vậy… có chuyện gì sao…”

Tiểu Linh tò mò hỏi… đừng nói là tiểu Yên có bộ Tứ bảo Vân Diệp kia không tặng cho tiểu Tuyết nên nàng đâm ra giận nha… nàng chưa thấy tiểu Tuyết tranh chấp với ai bao giờ… Nếu tiểu Linh biết bộ Tứ bảo kia là con cưng của tiểu Tuyết không biết nàng sẽ nghĩ sao đây…

Tiểu Yên khẽ nhìn tất cả mọi người trong phòng… các khách mời đều ở trước sân nên trong phòng cũng không có quá nhiều người… Cung Minh Tường, Lý thị, Cung Minh Duệ và… bỗng nhiên ánh mắt nàng dừng trên người ngồi đối diện nàng… ánh mắt của hắn ta nhìn rất quen… chẳng lẽ là người có ánh mắt lạnh như băng lúc đó…

Nàng đã nhận ra hắn rồi… từ lúc nàng bước vào hắn đã luôn chú ý đến nàng… một nữ nhân lạnh lùng, cao ngạo với mọi người nhưng nàng không như thế với người thân… hình như nàng làm sai gì thì phải… hắn thấy nàng đưa ánh mắt hối lỗi nhìn nữ tử bên cạnh… không hiểu sao hắn thấy nàng thật đáng yêu…không phải chứ hắn lại thấy đáng yêu ư… chiến thần Hàn vương như hắn… lãnh huyết vô tình như hắn chưa từng động tâm với nữ tử nào lại động tâm với nàng… một nữ nhân lạnh lùng giống như hắn… thật không thể tin được Thiên vương Lãnh Hàn hắn lại có ngày rung động trước một nữ nhân chỉ bằng một ánh mắt


Tiểu Linh lấy một miếng điểm tâm trên đĩa bỏ vào miệng… mùi vị rất ngọt vừ bỏ vào miệng đã tan ngay, nếu uống kèm với trà của tiểu Tuyết pha thì không gì sánh bằng… nàng ngẩn mặt lên thì đã thấy một khuôn mặt mà nàng rất quen… Lãnh Phong… hắn đến dự yến tiệc sao… thật không nghĩ đến người lạnh lùng băng đã như hắn lại nhận lờ nàng… sắp tới nàng có thêm một bằng hữu nữa rồi…

Thì ra nàng là nghĩa nữ của Hoàng thúc… thật bất ngờ… sau này hắn và nàng có thể gặp mặt thường xuyên rồi… nghĩ đến đây hắn cảm thấy rất vui… Hôm nay nàng thật xinh đẹp… hắn thấy khó chịu khi có nhiều ánh mắt nam nhân thèm muốn nhìn nàng… có lẽ hắn phải khiến nàng trở thành của hắn càng nhanh càng tốt nếu không nàng sẽ là của người khác mất… nàng sẽ không trốn thoát khỏi ta đâu Ngọc Linh…

Nhị vương gia ngồi nói chính sự với Cung Minh Tường nên cũng không quan tâm tới sự khác thường của hai Hoàng đệ của mình…

Tiểu Tuyết thấy tiểu Yên cứ nhìn theo một hướng tò mò nhìn theo thì thấy đối diện có một nam tử cũng đang nhìn tiểu Yên… nàng chưa thấy tiểu Yên nhìn một nam tử mà lâu đến như vậy… không lẽ người này là lí do vì sao mấy ngày nay tiểu Yên hay thất thần sao… nàng giật mình trước phát hiện này… nàng cuối đầu nhìn tay tiểu Yên… sợi chỉ đỏ lần trước càng đậm hơn.. hình như sợi chỉ này đang kéo dài thì phải… kéo dài đến… quả không sai trên tay nam tử kia cũng có một sợi chỉ đỏ nối với tiểu Yên… sao lại như vậy được…

Nàng quay đầu nhìn tiểu Linh bên cạnh cũng thấy nàng nhìn một nam tử đối diện kế bên nam tử kia… mà nam tử đó cũng mỉm cười với tiểu Linh… chẳng lẽ hai người họ cũng… nàng nhìn tay tiểu Linh rồi nhìn tay nam tử đó cũng có sợi chỉ đỏ giữa hai bọn họ… sao lại nhanh như vậy… các nàng chỉ mới đến đây hơn một năm thôi mà… sao lại rơi vào lưới tình nhanh như vậy… từ khi nào… từ khi nào mọi chuyện đã không còn nằm trong dự tính của nàng nữa… rốt cuộc là từ khi nào… Dù sao đi nữa nàng cũng sẽ đưa mọi chuyện vào đúng quỹ đạo của nó… sẽ sớm thôi…

Cung Minh Tường nay giờ mải nói chuyện chính sự với nhị vương gia mà quên giới thiệu ba nghĩa nữ của hắn..

“ Bổn vương in giới thiệu ba nghĩa nữ của bổn vương… đầu tiên đại nghĩa nữ Phượng Tử Yên… tiếp theo nhị nghĩa nữ Đông Phương Tuyết… cuối cùng tam nghĩa nữ Bạch ngọc linh…”

Ba người tiểu Yên lần lượt đứng lên.. tiểu Yên hơi lạnh lùng cuối đầu… tiểu Tuyết lạnh nhạt thi lễ… tiểu Linh vui vẻ khom người…




Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.