Xuyên Không Gặp Định Mệnh

Chương 16: Món quà


Đọc truyện Xuyên Không Gặp Định Mệnh – Chương 16: Món quà

Trong phủ Cung thân vương truyền ra những tiếng nói cười vui vẻ, tiểu Yên lúc này cũng bỏ đi một chút bộ mặt lạnh lùng ngồi nói chuyện cùng Cung Minh Tường, tiểu Tuyết ngồi cạnh Vương phi Lý thị, lúc trước ở Minh Thành nàng có nghe Cung Minh Tường nói về bệnh tình của vợ mình nên nàng muốn khám thử, ở hiện đại chứng bệnh này cũng chỉ là thường, nàng bốc thuốc uống thì khoảng một hay hai tháng là sẽ mang thai được thôi.” Chắc các ngươi đi đường cũng đã mệt… ta đã chuẩn bị phòng các ngươi có thể đi nghỉ ngơi…”

Lý thị hiền hậu nói, nàng cũng như vương gia rất thích con cháu đầy nhà nhưng khổ nỗi nàng lại không thể mang thai được nữa, nay nghe có thể chữa được khiến nàng rất vui mừng.

“ Đa tạ phu nhân vậy chúng tiểu nữ xin lui xuống trước…”

“ Các ngươi đừng khách sáo như vậy… từ nay các ngươi cũng là nghĩa nữ của vương gia, là tiểu thư của Phủ Cung thân vương này…chúng ta là người một nhà không cần quá câu nệ tiểu tiết…”

“ Ân…”

“ Tiểu Yên…tiểu Tuyết… đi…ta đưa các ngươi về phòng…”

“ Được…”

Đi qua ba hành lang, hai tiểu viện thì các nàng cũng tới Thiên Linh các. Thiên Linh các là một nơi thoáng mát, trồng rất nhiều loại hoa khác nhau, có núi giả, có hồ sen…

Tiểu Linh kéo tiểu Yên và tiểu Tuyết vào phòng của nàng, ngồi xuống bàn tròn chính giữa phòng.

“ Nào các ngươi kể cho ta xem một năm nay các ngươi đã làm những gì…”

Tiểu Linh khuôn mặt hớn hở, thích thú nhìn tiểu Yên và tiểu Tuyết.


Các nàng cũng không do dự kể cho tiểu Linh rất nhiều chuyện chỉ trừ việc các nàng thành lập tứ sát… vì các nàng không muốn tiểu Linh phải lo lắng mà cứ vui vui vẻ vẻ sống qua ngày là được rồi, cứ vô ưu vô lo sống hạnh phúc chứ không suy nghĩ rồi lo đủ chuyện như các nàng.

“ Còn ngươi thì sao… tiểu Linh… ngươi cũng kể cho bọn ta chuyện của ngươi đi chứ…”

Tiểu Yên nhấp ngụm trà tiểu Tuyết vừa pha chậm rãi hỏi tiểu Linh

Tiểu Linh cũng không giấu diếm gì kể cho các nàng nào là việc nàng được phong hàm quận chúa, suốt ngày nàng học cầm kỳ thư họa nữ công gia chánh rất nhiều thứ, nàng cũng không quên kể luôn chuyện hôm trước nàng lạc đường đã có một nam nhân đưa nàng về, tuy rất lạnh lùng nhưng dù sao cũng phải cảm ơn hắn ta.

“ A… đúng rồi tiểu Linh chúng ta có quà tặng cho ngươi này…”

Tiểu Tuyết phất tay thì trên tay nàng xuất hiện một hộp quà rồi đưa cho tiểu Linh

“ Qùa sao… ta mở được chứ..”

“ Tất nhiên rồi…”

Tiểu Tuyết cũng nhấp ngụm trà nhàn nhạt đáp.

Tiểu Linh chậm rãi mở hộp quà trong tay, sao lớp giấy gói là một bộ y phục múa trắng như tuyết được may bằng loại vải thượng hàng không thấm nước thêu hoa tuyết, đường may vô cùng tỉ mỉ khéo léo nhìn sơ qua cũng biết bộ này có giá trị liên thành không hề nhỏ. Tiểu Linh vui vẻ cảm ơn tiểu Tuyết


“ Cảm ơn ngươi tiểu Tuyết…”

“ Đừng cảm ơn chỉ một mình ta… người kiếm ra loại vải này là tiểu Yên đấy… ta chỉ may thôi…”

“ Vậy sao… cảm ơn ngươi nhé tiểu Yên… ta rất thích…”

“ Không có gì… ngươi thích là tốt rồi…”

Tiểu Yên chậm rãi đáp, ý cười trong mắt nhàn nhạt nhìn nụ cười rạng rỡ của tiểu Linh.

Các nàng đến phủ Cung thân vương là vào lúc trưa, bây giờ cũng tối rồi, các nàng ăn tối trong phòng tiểu Linh rồi về phòng mình ngủ, nhưng tiểu Yên đã bị tiểu Linh kéo lại bắt ngủ cùng nàng.

Vài ngày nữa trong phủ sẽ rất bận rộn đây vì sắp tới ngày sinh thần của Cung thân vương gia Cung Minh Tường, lúc đó Cung Minh Tường sẽ công bố việc nhận tiểu Yên và tiểu Tuyết làm nghĩa nữ, vậy là trong ngày hôm đó sẽ có song hỉ lâm môn rồi.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.