Bạn đang đọc Xuyên Không Công Lược Nam Chính Là Cảnh Sát – Chương 51: Bị Cảnh Sát Mời Đi Uống Trà
Mấy tên khác nhìn Tử Du bằng ánh mắt dâm dê và thèm thuồng, có tên còn dám đưa tay lên ý đồ sàm sỡ Tử Du.
Và Tử Du đã nhanh chóng bả ngược tay của tên đó về hướng ngược lại.
Tiếng xương của tên kia nứt gãy nghe một cách giàn tan.
Mấy tên kia thấy vậy liền hận muốn không thể ăn tươi nuốt sống Tử Du nên cùng lúc xông lên.
Cô gái lúc nãy được Tử Du cứu tránh được một kiếp nạn vì lo lắng cho Tử Du liền run run gọi điện thoại báo cảnh sát m Nhưng đám lâu la đầu đường xó chợ này làm mà đã đủ trình đấu với Tử Du.
Từng tên từng tên một bị cô đánh nằm la liệt trên đất.Khi Tử Du vừa xử lí xong mấy tên kia thì cảnh sát cùng vừa đến.Thế là cảnh sát đem cả mấy tên kia cùng Tử Du về đồn cảnh sát.
Mấy tên kia ở sở cảnh sát liền giả bộ như là người bị hại khóc lóc thảm thương.
Hơn nữa có một tên trong số đó là con ông cháu cha nên mấy người cảnh sát kia có phần khó xử và kiêng dè.
Mấy tên kia đắc ý không được bao lâu.
Tử Du liền đưa cánh tay tràn đầy vết bầm tím và có một mảng da sưng đỏ lên trước mắt mấy vị cạnh sát kia, sau đó ung dung nói:
” Tôi bị bọn họ đả thương trước nên mới đáng bọn họ.
Cái này gọi là tự vệ chính đáng”
Mấy tên côn đồ nhìn vết thương trên tay của Tử Du mà trong đầu trần ngập hắc tuyến.
Bọn họ còn chưa chạm đến được một lọn tóc của ta lấy đâu ra cái khả năng làm cô ta bị thương được cơ chứ.
Có một tên không phúc liền lớn tiếng mắng Tử Du:
” Cái con điếm kia mày vu oan cho bọn tao.
Bọn tao đến chạm còn chưa thể chạm vào người mày lấy đâu ra khả năng làm mày bị thương? ”
Tử Du ngoáy ngoáy tai sau đó liền tỏ vẻ con gái nhà lành.
Còn tặng thêm combo nước mắt cá sâu vừa khóc vừa nói với mấy người cảnh sát trước mặt:
” Tôi mới chỉ đến đây du lịch.
Không quen biết gì mấy người này tự dưng bọn họ lao vào đánh tôi, hành động của tôi chỉ mang tính chất tự vệ ”
Mấy người cảnh sát biết Tử Du là người bị hại nhưng mấy tên côn đồ này không phải là lần đầu tiên bị bắt tới đây.Nhưng sau khi bắt chúng lại được một lát thì cấp trên lại đích thân ra lệnh thả người làm bọn họ cũng rất bất lực.Một vị cảnh sát lên tiếng xử lý:
” Mấy người đến điền vào biên bản sau đó gọi người thân tới nộp phạt là có thể trở về ”
Mấy tên kia hung ác nhìn Tử Du sau đó ngoan ngoãn gọi điền vào biên bản và gọi người nhà tới bảo lãnh.
Khi rời đi trên đại ca của đám côn đồ kia tỏ vẻ huênh hoang và kiêu ngạo lên mặt nói với Tử Du:
” Mày xác định rồi con điếm.Mày cứ chờ đó bọn tao sẽ cho mày ở cái thành phố A này sống không bằng chết ”
Tử Du không vội điền mà lười viếng dựa lưng vào ghế xoay xoay cổ tay.
Rồi lại ngọt ngào lên tiếng:
” Tiếc thật đấy.
Chị đây chỉ tới đây để đi du lịch thôi.
Nên chắc là chị đây lại để các chú em thất vọng rồi ”
Mấy tên côn đồ kia bị Tử Du chọc tức không nhẹ nhưng chỉ có thể mang theo một bụng tức giận bỏ đi mà không thể làm được gì Tử Du cả.
Còn Tử Du nghiêng ghế lại hỏi mấy người cảnh sát:
” Tôi ra ngoài sợ bị cướp nên không có mang theo tiền mặt.
Hơn nữa tôi chỉ tới đây du lịch nên không có người thân hay bạn bè gì đi cùng cả.
Sở cảnh sát có quẹt thẻ không?”
Mấy người cảnh sát kia lần đầu tiên gặp trường hợp như thế này không biết nên xử lí như thế nào mới được cả.
Nhưng không thể không nộp phạt nên mấy người cảnh sát sau khi suy nghĩ rồi đàm phán với Tử Du:
” Vậy thì cô có thể để lại giấy tờ tùy rồi thân làm vật thế chấp rồi đi rút tiền ”
Tử Du lục lọi trong bao áo lôi ra một đống thứ nhưng trong cái đống đồ cô mới lục ra lại không có chúng minh thư.
Cuối cùng tìm mãi mới thấy cái thẻ cảnh sát,Tử Du đàng ngượng ngùng nói với mấy người cảnh sát kia:
” Tôi quên đem theo chúng minh thư rồi.
Tôi có thể để cái này lại thế chấp không? ”
Tử Du cầm thẻ cảnh sát từ trong đống đồ tìm lum mới lấy từ trong bao áo khoác đang để thành một đống lộn xộn trên bàn.
Và mấy người cảnh sát kia sau khi nhìn thấy thứ mà Tử Du đem ra làm vật thế chấp mà tim đập chân run vội vàng xua tay nói:
” Là đồng nghiệp với nhau sao cô không nói sớm làm nãy giờ chúng tôi khó xử muốn chết.
Thôi cô về đi không cần lập biên bản và nộp phạt đâu ”
Tử Du tỏ vẻ là các người bảo không cần trước đó à nha, không phải là tôi không muốn nộp phạt đâu nhé .Sau đó cô lại mang vẻ mặt bất cần rời khỏi sở cảnh sát.
Hệ thống nhìn Tử Du đang tung ta tung tăng vui vẻ chơi lò cò trước sở cảnh sát mà trong đầu nó trần ngập dấu chấm hỏi.
Vì bị lây bệnh tò mò của Tử Du nên hệ thống lại phải từ không gian ngoi lên kiếm kí chủ nhà mình để giải đáp thắc mắc:
” Kí chủ không phải người đến sở cảnh sát nộp đơn từ chức rồi hả? Vậy lúc nãy kí chủ người lấy thẻ cảnh sát ở đâu ra vậy? Nói nhanh đi kí chủ bổn hệ thống tò mò quá đi mất!”.