Bạn đang đọc Xuyên Không Công Lược Nam Chính Là Cảnh Sát – Chương 17: Liêm Sỉ Là Cái Gì Bổn Bảo Bảo Không Cần!
Tử Du sau khi làm chuyện xấu bị Quân Thiên bắt được liền ngại ngùng nhưng sau đó lại chuyển thành thẹn quá hóa giận.
Trên đường về Tử Du chỉ độc thoại nội tâm với hệ thống mà chẳng thèm cho Quân Thiên lấy một cái liếc mắt.
Quân Thiên thấy hành động giận dỗi của Tử Du cũng tỏ ra rất oan ức anh đã làm gì sai đâu.
Không khí trong xe trở nên im lặng đến nỗi hai người còn có thể nghe được tiếng hít thở và từng nhịp tim đang đập của đối phương.
” Hệ thống hắn có cơ bụng 8 múi.
Hắn là cái đồ ki bo.
Bổn bảo bảo cho hắn ôm lâu vậy mà bổn bảo bảo sờ chút xíu cũng không cho.” Híc híc sờ rất thích tay.
Bổn bảo bảo muốn sờ sờ múi.
” Kí chủ lượm liêm sỉ lên nhanh đi cấp tốc.” Không nhanh là cô lao công đem hốt nó quăng zô thùng rác đó.
Bổn hệ thống không có từ gì có thể dùng để miêu tả kí chủ cả.
Bổn hệ thống nên chim cút sang chơi với hệ thống nhà bên.
” Đúng là cái đồ thống sắt vụn.
Bổn bảo bảo làm gì có liêm sỉ mà rớt.Liêm sỉ của bổn bảo bảo đã dùng để đổi thành đồ ăn hết rồi.” Liêm sỉ rất vô dụng.
Nên bổn bảo bảo đã vứt nó cả ngàn năm rồi.
Liêm sỉ gì tầm này nhà bao việc.
Có liêm sỉ để bổn bảo bảo sớm chết đói hả?
” Bổn hệ thống từ chối hiểu cái trường hợp này.” Bổn hệ thống xin lỗi được chưa! Là lỗi do bổn hệ thống sơ sài nên nhầm lẫn.
Nếu như kí chỉ có miếng duyên với chút xíu liêm sỉ nào bổn hệ thống sẽ đi đầu xuống đất luôn.
” Cút đi! ” Cái đồ hệ thống rách nát không biết cái gì cả! Đúng là cái đồ sắt vụn lạc hậu.
Mi sê xa bổn bảo bảo ra đi bổn bảo bảo không chơi với mấy đứa lạc hậu âu.
Tử Du cãi nhau với hệ thống chán chê thì lăn ra ngủ trên xe luôn.
Quân Thiên thấy Tử Du ngủ ngon quá không nỡ đánh thức cô dậy.
Tử Du thì lần nào chả giống như lần nào một khi đã ngủ với ăn thì có cháy nhà cũng không biết cái gì hết.
Quân Thiên muốn đưa cô về nhà nghỉ ngơi nhưng lại không thể nào làm được.Mà anh lại không biết địa chỉ nhà của Tử Du nên đành đưa cô về nhà mình.
Quân Thiên lái xe đem theo Tử Du về nhà nhưng trong lòng vẫn rất không an tâm.Vì anh sợ Tử Du sẽ nghĩ là anh có ý đồ xấu gì đó với cô mà từ đó trở nên xa lánh và bỏ mặc anh.
Sau khi đấu tranh tư tưởng một lúc lâu thì Quân Thiên quyết định đánh thức Tử Du.
Quân Thiên cuối cùng đành phải nhìn xuống cảm giác bất an trong lòng mà cất giọng gọi Tử Du.
” Cảnh sát Du! Du Du! ” Mong là Du Du cô ấy sẽ không hiểu lầm ý của anh.
Quân Thiên anh cũng rất yêu cô nhưng anh không hồ đồ tới mức ép buộc trói buộc Du Du ở bên cạnh mình.
Tình yêu là đôi bên cùng có tình cảm.
Chứ không phải bắt đầu từ một phía đơn phương ép buộc.
Anh muốn người mình yêu cũng yêu mình để cả hai cùng nhau xây dựng tổ ấm hạnh phúc.
Sau khi cố gắng đánh thức Tử Du bất thành thì Quân Thiên cũng đành từ bỏ.
Anh xuống xe đi vòng qua ghế lái phụ sau đó cởi gây án toàn và nhẹ nhàng bế cô vào nhà.
Nhưng anh không biết Tử Du đã tỉnh từ lâu nãy giờ chỉ đang giả vờ ngủ.
Thế là Tử Du nhân cơ hội được Quân Thiên bế vào phòng sờ sờ thật nhiều múi trên người của Quân Thiên.
Sau đó Tử Du trong vô thức đã chìm vào giấc ngủ thật và tay cô thì đang vòng qua hông của Quân Thiên ôm lấy eo của anh rất chặt.
Quân Thiên lúc bế Tử Du vào phòng thì không thể nào gỡ được cánh tay của Tử Du ra.
Vì cô ôm rất chặt mà Quân Thiên lại lưu luyến vòng tay của Tử Du nên trong lòng của anh cũng rất vui vẻ hưởng thụ.
Quân Thiên vì không nỡ rời xa vòng tay nên sau khi đặt Tử Du xuống giường thì anh cũng tựa lưng vào thành giường ngắm nhìn khuôn mặt đang say ngủ của Tử Du.
Quân Thiên ngắm một lát thì cũng mang theo nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện chìm vào giấc ngủ.
Mà khi Quân Thiên vừa chìm vào giấc ngủ thì một kì tích đã xảy ra.
Tử Du của chúng ta mới nãy còn ngủ say như chết bây đang mở mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào cơ bụng của Quân Thiên nuốt nước miếng.
” Kí chủ coi chừng chảy nước miếng ra ngoài đó.” Đến bây giờ bổn hệ thống mới biết thêm về kí chủ.
Kí chủ không những tham ăn đã thế còn vô cùng háo sắc.
” Mi đừng có mà nói thế bổn bảo bảo chỉ có tâm tư đơn thuần là yêu thích cái đẹp mà thôi.
” Mi chưa từng nghe qua câu Mê trai có đầu thai cũng không hết à.” Đúng là cái đồ hệ thống cổ lỗ sĩ lạc hậu mà.
” Hừ.
Bổn hệ thống không thèm so đo với kí chủ làm gì! ” Bây giờ mà nam chính tỉnh lại cái là hình tượng ngây thơ vô số tội vút kí chủ sẽ bị vạch trần.
Bổn hệ thống sẽ chống mắt lên xem kí chủ còn cười được nữa không!
” Bổn bảo bảo thì làm sao? ” Bổn bảo bảo suy nghĩ rất trong sáng và lành mạnh.
Chỉ có cái thứ hệ thống rách nát như mi luôn suy nghĩ đen tối đã thế còn hay suy bụng ta ra bụng người.
Bổn bảo bảo cóc thèm nói chuyện với đồ thiểu năng như mi nữa..