Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 91: Lập Đội Luyện Dược


Bạn đang đọc Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim – Chương 91: Lập Đội Luyện Dược


Nghe Hoa Oánh Oánh nói như vậy, lúc này Liễu Như Băng mới phấn chấn nói: “Ngươi nói không sai, lát nữa còn có cuộc thi đấu luyện dược, trong cuộc thi đấu luyện dược ta nhất định phải tìm lại thể diện mà vừa rồi bị mất.


Chỉ là Liễu Như Băng vừa nói ra những lời này xong, nàng ta lại có chút thấp thỏm nói: “Không đúng, Tô Tử Mạch đó có bản lĩnh luyện dược vượt cấp, bây giờ tu vi của nàng ta đã là linh sư, vậy chẳng phải là nàng ta có thể luyện chế ra đan dược siêu cấp rồi, bây giờ ta cũng chỉ có thể luyện chế ra đan dược trung cấp, làm sao có thể là đối thủ của nàng ta chứ?”
“Tỷ quên rằng trước đó Tô Tử Mạch đã che giấu tu vi sao, dùng tu vi linh sư của nàng ta luyện chế ra đan dược trung cấp cũng không hiếm lạ, hơn nữa quy tắc cuộc thi đấu luyện dược lát nữa sẽ không giống như trước, đến lúc đó chúng ta liên kết lén lút làm một chút thủ đoạn, Tô Tử Mạch đó chắc chắn không so được với tỷ.


Hoa Oánh Oánh nói như vậy, bỗng nhiên ánh mắt của Liễu Như Băng sáng lên, nàng ta nói với Hoa Oánh Oánh: “Hoa sư muội, vậy lát nữa phải dựa vào ngươi rồi, lần này ta có thể rửa sạch được sự nhục nhã trước đó hay không đều tùy thuộc vào ngươi.


“Tỷ yên tâm nhé, không phải Tô Tử Mạch đó thích đánh cược sao, lát nữa tỷ nói thỏa thuận cá cược với nàng ta lần nữa, lần này chúng ta chắc chắn thắng.


Với sự khích lệ của Hoa Oánh Oánh, Liễu Như Băng đi đến trước mặt Tô Tử Mạch.

Tô Tử Mạch nhìn thấy Liễu Như Băng còn dám đến tìm mình, nàng không khỏi cười nói: “Liễu sư muội, muội làm sao vậy, còn có gì muốn nói với sư tỷ này sao?”
Liễu Như Băng hít một hơi thật sâu: “Tô sư tỷ, lát nữa sắp bắt đầu cuộc thi đấu luyện dược rồi, ta muốn cùng tỷ đánh cược một trận nữa.


Tô Tử Mạch vừa nghe những lời này thì không nhịn được cười, xem ra Liễu Như Băng rất canh cánh trong lòng về chuyện vừa rồi thua cược, muốn dựa vào cuộc thi đấu luyện dược này để gỡ lại.


Nếu Liễu Như Băng đã nói như vậy rồi, đương nhiên Tô Tử Mạch không sợ hãi, sắc mặt nàng bình tĩnh nói: “Nếu Liễu sư muội đã có hứng thú này, vậy đương nhiên ta sẽ sẵn sàng, nói đi lần này muội muốn cược cái gì?”
Liễu Như Băng cắn răng nói: “Rất đơn giản, cuộc thi đấu luyện dược lát nữa nếu như tỷ thua, vậy thì sau này tỷ vẫn phải gọi ta là sư tỷ, hơn nữa khi thấy ta thì phải cúi lạy đại lễ.


Nghe thấy điều kiện mà Liễu Như Băng đưa ra, Tô Tử Mạch không khỏi lộ ra một nụ cười lạnh, trong lòng Liễu Như Băng thật sự kìm nén cục tức này, lại còn đưa ra điều kiện quá đáng.

Nhưng Tô Tử Mạch cũng không từ chối mà hỏi ngược lại: “Liễu sư muội, điều kiện của muội ta có thể chấp nhận, nhưng nếu như muội thua thì phải làm sao?”
“Tỷ nói đi, tỷ muốn làm thế nào thì làm thế nấy.


Giọng điệu của Liễu Như Băng có vẻ rất kiên quyết, giống như nắm chắc phần thắng trong tay đối với cuộc thi đấu luyện dược tiếp theo.

Tô Tử Mạch không bị dọa trước giọng điệu này của Liễu Như Băng, nàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Bây giờ muội đã là sư muội của ta rồi, hay là sau này muội cứ gọi ta là cô nãi nãi thì được rồi, muội thấy thế nào.


“Tô Tử Mạch, tỷ đừng quá đáng.


Liễu Như Băng nghe Tô Tử Mạch nói vậy thì nhất thời sắc mặt thay đổi, khuôn mặt tức giận đến mức đỏ bừng.


Tô Tử Mạch thấy thế thì nhún vai nói: “Thế nào, không có khả năng chơi sao, Liễu sư muội nếu như muội không có khả năng chơi thì thôi vậy, ta cũng sẽ không miễn cưỡng muội.


Nhìn thấy Tô Tử Mạch không chịu chấp nhận thỏa thuận cá cược của mình, Liễu Như Băng nhất thời có chút lo lắng, đồng thời nàng ta nhìn về phía Hoa Oánh Oánh.

Ai bảo điều kiện mà Tô Tử Mạch đưa ra quá đáng như vậy chứ, gọi Tô Tử Mạch là sư tỷ đã khiến Liễu Như Băng mất hết thể diện, nếu gọi cô nãi nãi thì sợ rằng sau này nàng ta không còn mặt mũi ở điện Thần Dược rồi.

Lúc này Hoa Oánh Oánh gật đầu với Liễu Như Băng, giống như đang bảo Liễu Như Băng đồng ý với Tô Tử Mạch vậy.

Nhìn thấy Hoa Oánh Oánh tỏ ra tự tin như vậy, đầu óc Liễu Như Băng nóng lên, nàng ta quay đầu lại nói với Tô Tử Mạch: “Được, ta đồng ý điều kiện này của tỷ, lát nữa trong cuộc thi đấu luyện dược, chúng ta sẽ phân cao thấp.


Sau khi nói xong, lúc này Liễu Như Sương sải bước rời đi, Tô Tử Mạch thấy thế thì nụ cười trên khóe miệng càng thêm rõ ràng.

Mọi người đứng ngoài quan sát cũng nghe rõ đoạn đối thoại của Tô Tử Mạch và Liễu Như Băng, họ cũng không ngờ rằng Tô Tử Mạch và Liễu Như Băng càng chơi càng lớn, xem ra lát nữa lại có kịch hay có thể xem rồi.

Trước ánh mắt mong chờ của mọi người, Mạnh trưởng lão mở miệng nói thêm lần nữa: “Vừa rồi lão phu đã hiểu đại khái về tu vi của các ngươi, đương nhiên đối với luyện dược sư chúng ta mà nói, tu vi chỉ là nền tảng, trọng điểm thật sự là ở luyện dược, tiếp theo phải khảo hạch về phương diện tiến hành luyện dược của các ngươi.



Lúc này sắc mặt của Tô Tử Mạch lộ ra vẻ đã tính trước mọi việc, cuộc thi đấu luyện dược này nàng cũng trải qua vài lần rồi.

Trước đây khi nàng còn là một linh giả, nàng đã có thể thành công luyện chế ra đan dược trung cấp, đừng nói đến tu vi bây giờ của mình đã tăng lên đến cấp linh sư.

Liễu Như Băng đó chẳng qua chỉ là một linh sĩ mà thôi, lần này cho dù Tô Tử Mạch không luyện dược vượt cấp, tùy ý luyện chế ra một đan dược cao cấp cũng có thể thắng được Liễu Như Băng.

Chỉ là những lời nói tiếp theo của Mạnh trưởng lão khiến Tô Tử Mạch có chút trở tay không kịp, chỉ thấy Mạnh trưởng lão cười nói: “Cuộc thi đấu luyện dược lần này không giống với trước đây, để khảo nghiệm khả năng hợp tác làm việc nhóm của các ngươi, lão phu muốn các ngươi mỗi hai người lập thành một đội để liên kết luyện dược, hy vọng các ngươi có thể thể hiện tốt.


Tô Tử Mạch nghe thấy những lời này thì nhất thời hết nói nên lời, quy tắc này cũng thái quá rồi đấy.

Ai cũng biết rằng Liễu Như Băng và Hoa Oánh Oánh hai người có quan hệ mật thiết, nếu như Hoa Oánh Oánh chạy đến lập đội với mình thì sẽ kéo mình lùi về sau, vậy chẳng phải là tiêu rồi.

Suy nghĩ này của Tô Tử Mạch vừa mới xuất hiện, quả nhiên Hoa Oánh Oánh đã đi về phía Tô Tử Mạch.

“Tô sư muội, hai người chúng ta một nhóm nhé.


Tô Tử Mạch nghe vậy thì từ chối: “Không cần đâu, ta không muốn cùng một nhóm với ngươi.


Hoa Oánh Oánh chỉ về phía sau và nói: “Tô sư muội, e rằng ngươi cũng không có sự lựa chọn khác rồi, ngươi xem những người khác đều đã chọn được đồng đội của mình rồi, bây giờ chỉ còn lại hai người chúng ta.



Tô Tử Mạch quay đầu lại nhìn, quả nhiên những người khác đều đã lập đội cả rồi.

Dù sao trước đó những người này đã cùng nhau ra ngoài từng trải và có kinh nghiệm, hai bên nhất định càng thêm quen thuộc, cũng sẽ không chủ động tìm Tô Tử Mạch để lập đội.

Lúc này Liễu Như Băng nhìn Tô Tử Mạch với vẻ mặt đắc ý, trước đó nàng ta cũng không biết quy tắc cuộc thi đấu lần này là như thế, may mà nàng ta nghe Hoa Oánh Oánh, lần này Tô Tử Mạch thua chắc rồi.

Lúc này Tô Tử Mạch cũng chấp nhận thực tế, ngoài lập nhóm với Hoa Oánh Oánh ra, Tô Tử Mạch cũng không còn lựa chọn nào khác.

“Tô sư muội, lát nữa ngươi định luyện chế đan dược gì đấy, ta nhất định sẽ phối hợp với ngươi hết sức.


Lúc này Hoa Oánh Oánh đã đi đến cạnh lò luyện dược trước, trên khuôn mặt là nụ cười đầy nhiệt tình.

Chỉ là Tô Tử Mạch rất rõ Hoa Oánh Oánh này là khẩu Phật tâm xà, lát nữa khi bắt đầu luyện dược, nàng ta nhất định sẽ lén lút giở trò, cho dù mình luyện chế đan dược gì thì cuối cùng cũng chỉ có kết thúc thất bại.

Điều quan trọng hơn là luyện chế đan dược rất tinh vi, chỉ cần Hoa Oánh Oánh tùy tiện dùng một chút thủ đoạn thì được rồi, cho dù là Mạnh trưởng lão cũng nhất định không thể nhìn ra được.

Một khi luyện dược thất bại, người khác sẽ không quan tâm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, họ chỉ nghĩ rằng trong cuộc thi đấu lần này Tô Tử Mạch đã thua Liễu Như Băng rồi.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.