Bạn đang đọc Xuyên Không Cha Con Tôi Đâu Rồi – Chương 25
CHƯƠNG 25
Giờ phút này, Tần chưởng quầy có gì mà không rõ chứ? Tiểu nương tử này đến đây đúng là mang theo mục đích.
“Đương nhiên!” Lưu Ly không chút do dự thừa nhận: “Chính là không biết Tần chưởng quầy có nguyện ý hợp tác với ta hay không.
”
Lưu Ly cũng bày ra tư thế của người làm ăn, trong lúc nói chuyện vô cùng tự tin, làm cho người ta liếc mắt một cái đã biết cô là người lòng rõ như gương, không thể lừa dối.
Tần chưởng quầy không khỏi nhìn cô với cặp mắt khác xưa, ông ta cũng không vòng vo: “Tiểu nương tử chuẩn bị hợp tác như thế nào?”
“Ta họ Lưu, chưởng quầy gọi ta Lưu nương tử là được.
” Lưu Ly cất lời: “Về phần hợp tác, Tần chưởng quầy nghĩ thế nào?”
Lưu Ly không chủ động lên tiếng, có đôi khi chủ động mở miệng ngược lại sẽ rơi vào thế hạ phong.
Nghe vậy, Tần chưởng quầy suy tư chốc lát mới nói: “Ta bằng lòng ra giá ba lượng bạc mua công thức nấu ăn này từ tiểu nương tử, về phần nấm, hai mươi văn một cân thì sao (1 cân = nửa kg)?”
Một cái bánh bao thịt giá hai văn tiền, giá thịt cũng chỉ có hai mươi lăm văn một cân mà thôi, nấm này có thể bán được hai mươi văn một cân, Lưu Ly rất hài lòng.
Cơ mà Lưu Ly lại không lập tức đáp ứng.
Tần chưởng quầy thấy Lưu Ly chần chờ, không khỏi có chút sốt ruột: “Lưu nương tử, giá cả của ta đã công bằng lắm rồi, không thể cao hơn nữa.
”
Lúc nói ra lời này, lòng bàn tay Tần chưởng quầy còn đang đổ mồ hôi.
Chủ tử nói không tính chi phí, nếu Lưu nương tử này thật sự cảm thấy giá cả thấp thì phải tăng giá.
Song nếu làm vậy thì e rằng không kiếm được gì.
Lưu Ly nhìn về phía Tần chưởng quầy, không bàn giá cả ngược lại mở miệng hỏi: “Ta muốn hỏi chưởng quầy một người.
”
Tần chưởng quầy sửng sốt: “Ai?”
“Không biết quý tửu lâu có một quản sự họ Tiêu đúng không?” Lưu Ly nhìn chằm chằm vào ánh mắt Tần chưởng quầy, không muốn bỏ qua bất kỳ nét thay đổi nào trên mặt ông ta.
Tần chưởng quầy vừa nghe, nét mặt lập tức nặng nề.
“Lưu nương tử hỏi Tiêu Chí Sanh đúng không?” Ánh mắt Tần chưởng quầy nhìn Lưu Ly bỗng dưng lộ vẻ khác lạ.
Thấy Lưu Ly gật đầu, Tần chưởng quầy lập tức biến sắc.
Lại nói tiếp, Tiêu Chí Sanh này có chút quan hệ sâu xa với ông ta, là con rể nhà em vợ ông ta, nếu không phải có mối quan hệ này thì ông ta cũng sẽ không đồng ý với bà nhà mình, ngang ngạnh mang hắn đến Phúc Mãn Lâu làm một quản sự chuyên môn phụ trách bánh ngọt.
Mặc dù biết trước kia Tiêu Chí Sanh chính là tên lưu manh, nhưng sau này ông ta thấy Tiêu Chí Sanh làm việc cũng ổn định vậy là yên tâm.
Hiện giờ một người đàn bà dẫn theo hai hai đứa con tìm hắn tới, chẳng lẽ là…