Bạn đang đọc Xuyên Đến Tinh Tế Thành Đan Pháp Thần – Chương 35: Đánh Nhau Trên Phi Thuyền
Đã ba ngày trôi qua trong vũ trụ, dưới sự sắp xếp của quân đội, mọi người cũng dần ổn định lại.
Phi thuyền rất lớn, có 1 vạn phòng ngủ cho khách, một phòng ăn có thể chứa 5000 người, thư viện, khu giải trí và phòng kính ngắm biển vũ trụ.
Cả nhà Châu Thanh đang ăn tại nhà ăn, đồ ăn xem như cũng được, ít nhất tốt hơn cái loại dịch dinh dưỡng gì đó nhiều lắm.
Đối diện là gia đình ba người Trần Dương Linh, sau ba ngày điều trị Trần Dương Linh và Roy đã hoàn toàn khôi phục.
“Cậu có dự tính gì khi tới hành tinh Kamia chưa?” Trần Dương Linh hỏi Châu Thanh.
Châu Thanh lắc đầu.
Cậu chỉ mới tới đây gần hai tháng, nguyên chủ thì suốt ngày trong nhà, cậu cũng không quá hiểu về thế giới này.
Đôi mắt Trần Dương Linh sáng lên, hắn nhìn Châu Thanh cười nói: “Tôi thấy kỹ thuật luyện đan của cậu không tồi, lại chưa 30 tuổi, có thể vào học viện quân đội.”
“Học viện quân đội?” Châu Thanh hồ nghi nhìn Trần Dương Linh.
Trần Dương Linh gật đầu: “Thời gian vừa khớp, sắp đến kỳ tuyển sinh của học viên quân đội Magnus, yêu cầu dưới 30 tuổi và ma phấp cấp 2 có thể trúng tuyển.” Đây chính là dự định trước khi có Roy của hai người Trần Dương Linh.
Trần Dương Linh năm nay 28 tuổi, Ryze thì 29 tuổi, vừa đủ tiêu chuẩn.
Về Châu Thanh, hắn nhìn cậu cũng còn trẻ, hẳn là cũng chưa 30.
“Nếu cậu muốn tiến lên đan pháp sư cấp 4 thì có thể suy nghĩ.” Trần Dương Linh nói.
Bởi vì cấp 4 đã là trung cấp rồi, đan thảo rất khó trồng, đan pháp cũng rất được giá, bên ngoài sẽ không có bán đơn thuốc cấp 4, nếu muốn trở thành đan pháp sư cấp 4 thì phải gia nhập quân đội, vào học viên quân đội học tập, sau khi tốt nghiệp thì trở thành quân nhân.
Châu Thanh cảm thấy ý tưởng này không tồi, chỉ là ba người Thiên Tử Dật thì phải làm sao?
Dựa theo ký ức của nguyên chủ thì cậu cũng biết được nếu như vào học viện rồi thì phải ở trong ký túc xá cho đến khi tốt nghiệp.
Như nhìn ra suy nghĩ của Châu Thanh, Trần Dương Linh cười nói: “Yên tâm, cậu có thể mang theo ba người Thiên thiếu với tư cách là người hầu.”
Học viện quân đội Magnus không cấm đem theo người hầu và người bảo vệ, chỉ cần ngươi đủ tiền để lo chỗ ở cho họ.
Học viện quân đội Magnus là một trong năm mươi học viện quân đội đáng để vào, năm ngoái trong cuộc thi xếp hạng học viện dành được thứ hạng 30.
Châu Thanh gật đầu, như có điều suy nghĩ cậu hỏi: “Khi nào thì bắt đầu kỳ tuyển sinh?”
“Ba tháng nữa.”
“Anh bao nhiêu rồi?” Châu Thanh đột nhiên quay qua hỏi Thiên Tử Dật.
Thiên Tử Dật cũng hiểu ý của Châu Thanh, đôi mắt hắn lập loè: “Chưa 30.”
Châu Thanh gật đầu đã hiểu.
Cậu có thời gian ba tháng, trong ba tháng này cũng đủ để cậu luyện Kinh Mạch đan chữa trị kinh mạch cho Thiên Tử Dật và hai tiểu bảo bối.
Chỉ là trong vòng ba tháng không biết ba người có lên nổi cấp 2 hay không.
Trần Dương Linh khó hiểu nhìn Châu Thanh và Thiên Tử Dật.
Hai người là bạn đời vì sao lại không biết tuổi của nhau? Ngoài ra Thiên Tử Dật có đủ tuổi hay không thì cũng đâu đủ tiêu chuẩn nhập học, hắn chỉ là người bình thường không có ma pháp.
Đúng lúc này phía sau vang lên giọng nói châm chọc: “Đừng mơ nữa, luật năm nay thay đổi rồi, không phải cấp 2 là đủ tiêu chuẩn.”
Trần Tiểu Phương, Tịnh Nhã và Cát Hải Phong bước tới, ngoài ra còn có Cát Hải Thịnh.
Cát Hải Thịnh vui vẻ chào hỏi đám Châu Thanh sau đó tự nhiên mà ngồi xuống một chỗ trống bên cạnh Roy.
Cát Hải Phong thấy vậy thì hừ một tiếng đầy chán ghét: “Đúng là vật họp theo loài.”
Cát Hải Thịnh và Cát Hải Phong có khuôn mặt giống nhau năm sáu phần, chỉ là Cát Hải Phong nam tính mạnh mẽ, Cát Hải Thịnh thì ôn nhu trời cho của ca nhi.
Cát Hải Thịnh nghe vậy sắc mặt tối sầm lại.
Ryze nhìn Trần Tiểu Phương, lạnh nhạt lên tiếng: “Có ý gì?”
“Ý trên mặt chữ.” Trần Tiểu Phương hất tóc nói.
“Bởi vì những năm gần đây dị tộc và trùng tộc liên tục tấn công, người quân đội chết rất nhiều.
Đa số đều là những người dùng tinh hạch thúc đẩy, căn cơ không vững, không phát huy được toàn bộ uy lực vốn có.” Cát Hải Thịnh giải thích.
“Vì tránh trường hợp này tiếp tục xảy ra, các học viện đã thay đổi luật tuyển sinh, trước khi nhập học phải đấu với nhau, không cần biết thắng thua, chỉ cần phát huy đủ uy lực vốn có của cấp bậc ma pháp là có thể thông qua.”
“Đan pháp sư thì thế nào?” Châu Thanh hỏi.
“Đan pháp sư thì đơn giản hơn, chỉ cần luyện được một đan pháp bằng cấp là được.” Cát Hải Thịnh nói.
Châu Thanh gật đầu, như vậy cũng không có gì khó cả, chỉ là cậu khá lo lắng cho ba người Thiên Tử Dật.
Dựa theo ký ức của nguyên chủ, cậu biết Thiên Sinh Đông là cận chiến pháp sư ba hệ, Thiên Sinh Tây là ma pháp sư hai hệ.
Như vậy hai nhóc muốn nhập học phải đạt đủ hai điều kiện, đạt cấp 2 trong ba tháng và phải phát huy đúng uy lực vốn có của cấp 2.
Ngoài ra còn có Thiên Tử Dật, cậu không biết Thiên Tử Dật là loại pháp sư gì nữa.
Đột nhiên một bàn tay to lớn đặt lên đầu Châu Thanh xoa xoa, giọng nói trầm ổn quen thuộc của Thiên Tử Dật vang lên: “Yên tâm.”
Châu Thanh không biết, trước khi bị huỷ kinh mạch, cấp bậc của Thiên Tử Dật rất cao, nếu có thể khôi phục kinh mạch, tiến cấp 2 trong 3 tháng là chuyện rất dễ dàng.
Chưa nói đến hắn cũng đã từng là cấp 2, cấp 2 phát ra uy lực bao nhiêu hắn vẫn biết.
Cát Hải Phong nhìn hành động của Thiên Tử Dật hừ một tiếng khinh thường, hắn chán ghét nói: “Đúng là phế vật, nói chuyện mọi thứ đều dễ dàng như vậy.”
Cát Hải Phong cho rằng Thiên Tử Dật đang an ủi Châu Thanh về chuyện luyện đan cấp 3.
Gã nhìn ra Châu Thanh đã cấp 3, dựa theo lời Tịnh Nhã nói, trước đó Châu Thanh không hề có ma pháp, hai tháng gần đây đột nhiên ma pháp tăng mạnh trở thành pháp sư cấp 3.
Cát Hải Phong cho rằng trước đó ma pháp của Châu Thanh quá yếu, đến mức mọi người cho rằng cậu không có ma pháp.
Hai tháng gần đây ma pháp đột nhiên tiến triển là do tinh hạch thúc đẩy, chưa chắc cậu có thể luyện đan cấp 1 thành công.
Thiên Tử Dật nhàn nhạt liếc gã một cái, gã hất cằm khinh thường nói: “Mày nhìn cái gì?”
Thiên Tử Dật không đáp lời gã, hắn lấy khăn giấy chùi miệng cho Châu Thanh, Châu Thanh ăn thịt gà, cả miệng cậu đầy dầu mỡ.
Châu Thanh ngơ ngác để Thiên Tử Dật chùi miệng cho mình, hai tai cậu ửng đỏ.
Cát Hải Phong thấy Thiên Tử Dật bơ mình, gã tức giận đập bàn, chiếc bàn lập tức gãy đôi, đồ ăn chén dĩa đều rơi xuống mặt đất phát ra tiếng vỡ chói tai.
Mọi người trong phòng ăn giật mình nhìn về phía bọn họ.
“Chỉ là một tên phế vật không có ma pháp, một ngón tay tao cũng đủ giết chết mày.” Cát Hải Phong tung nắm đấm về phía Thiên Tử Dật, nấm đấm của gã được bao bọc trong ngọn lửa cấp 4, người bình thường nếu trúng phải có thể chết tại chỗ.
Châu Thanh lập tức gọi Huyết Đằng ra, đang muốn đỡ lấy Ryze đột nhiên chắn trước hai người đỡ lấy cú đấm của Cát Hải Phong.
Ryze và Cát Hải Phong đều là pháp sư cấp 4, có thể dễ dàng đỡ lấy công kích của gã, hơn nữa Ryze là cấp 4 bảy sao, Cát Hải Phong chỉ mới cấp 4 sáu sao.
Thiên Tử Dật nhìn Ryze, hắn lặng lẽ thu con dao găm lại.
Đây là vũ khí cấp 5, nếu Ryze không cản lại chỉ sợ Cát Hải Phong đã thành người tàn tật.
Hắn không có ma pháp nhưng nếu bảo hắn bất ngờ đánh lén một pháp sư như Cát Hải Phong thì vẫn có thể.
Cát Hải Phong thấy công kích của mình bị chặn, gã tức giận nhào lên đánh với Ryze, Ryze không phản công, anh chỉ đỡ công kích của gã, không để gã phá huỷ phi thuyền.
Một phút sau người quân đội tới, Ryze và Cát Hải Phong bị người quân đội đưa đi.
Một tiếng sau hai người được thả ra, Ryze bình an vô sự, anh còn vui vẻ ôm hôn Trần Dương Linh, Cát Hải Phong thì mặt cực xấu, gã tức giận bỏ đi, đến cả Tịnh Nhã gã cũng không để ý.