Bạn đang đọc Xuyên Đến Nữ Tôn Quốc – Chương 46: Tỷ đệ cùng vào bếp
Nói là làm, buổi trưa hôm ấy, sau khi vác tre về cho Lưu thị, Hiểu Linh đi tát cá, theo nàng còn có cái đuôi nhỏ Tiểu Hàn. Chiến tích cô thu được cũng không nhỏ, chừng ba cân cá các loại. Xách cá trở về giao cho Tiểu Đông làm thịt, Hiểu Linh lấy mấy cây măng chua ra rửa lại, xé nhỏ thành sợi rồi bắc bếp lên luộc qua hai lần để loại đi độc tố trong măng. Sau đó, cô đi tìm Lưu thị, lúc này đang vót nan làm rế. Hiểu Linh muốn làm vài cái hom để đặt ống bắt lươn. Hôm nay lúc bắt cá, cô để ý thấy có lươn ở đây, nhưng không thể tay không bắt nó được. Đan vài cái hom, làm ống trúm bắt lươn là cách đơn giản nhất mà cô biết. Nhìn đến lươn, cô lại thèm món cháo lươn rồi a.
Tiểu Hàn bưng rổ cá đã làm xong vào bếp, đặt xuống rồi ngồi cạnh Hiểu Linh, tò mò hỏi:
– Tỷ tỷ, tỷ lại làm món mới sao? Món này làm như thế nào a?
Hiểu Linh đẩy thêm rơm vào bếp cho lửa cháy to hơn, vừa nói:
– Ân. Ta định làm cá nấu măng chua. Món này cũng đơn giản thôi. Với măng chua thì phải nhớ lấy ra, rửa lại, xé nhỏ thành sợi rồi luộc đi luộc lại chừng hai lần. Nếu thích, có thể lấy ra để ăn chấm với mắm tôm chanh ớt cũng rất tuyệt rồi. Nhưng để nấu canh thì cần phi hành lên và xào qua một chút. Nêm gia vị rồi đặt cá, thêm nước vào đun cho tới khi cá ngấm gia vị là được. Thả chút rau thơm vào là xong rồi.
Tiểu Hàn chăm chú lắng nghe Hiểu Linh nói, cảm thấy món ăn này cũng rất đơn giản, cậu thực muốn động tay làm thử một chút, liền nói:
– Tỷ tỷ… ta… ta có thể… thử làm món này hay không? Ta thấy nó thực đơn giản.
Hiểu Linh hơi ngạc nhiên khi Tiểu Hàn đưa ra đề nghị như vậy:
– Nga… đệ thích nấu ăn sao?
Tiểu Hàn túm tay Hiểu Linh lắc lắc:
– Tỷ dạy ta có được hay không? Những món tỷ làm thực sự rất đặc biệt. Ta muốn được ăn nhiều nhiều. Nhưng mà nhị ca nói, tỷ là nữ nhân, cũng không thẻ thường xuyên vào bếp như thế, rất không hợp quy củ. Nên là ta nghĩ, ta nên học một chút, cả nhị ca cũng vậy. Như thế, khi cả nhà muốn ăn gì đó, tỷ cũng không phải tự thân vào bếp nữa.
Hiểu Linh cười thầm trong lòng. Nhóc này là muốn ăn ngon, nhưng lại sợ nàng không thể nấu cho hắn nên quyết đi đường vòng đây mà. Nhưng như vậy cũng rất tốt, không ỷ lại vào người khác. Mà nam nhân thời đại này, có một tay nấu ăn ngon là một lợi thế không nhỏ. Tuy rằng, sau này cô gả hai huynh đệ họ đi, cũng sẽ không để họ phải vất vả nấu nướng như vậy. Ách.. cô nghĩ hơi xa rồi.
– Hảo. Vậy lát nữa đệ gọi cả Lập Hạ vào đây, ta chỉ món này cho cả hai đệ luôn. Tiểu Đông thì để lần khác đi, bếp quá nhỏ, không thể chứa nhiều người như vậy được.
Tiểu Hàn nghe được Hiểu Linh đồng ý, cười toét miệng, gật đầu lia lịa:
– Ân… đệ đi kêu nhị ca ngay. Tỷ tỷ nhớ chờ bọn đệ nga.
Nói xong, cũng không đợi Hiểu Linh phản hồi lại, Tiểu Hàn đã rất nhanh chạy ra ngoài í ới gọi Lập Hạ.
Lập Hạ cùng Tiểu Hàn lôi lôi kéo kéo đi vào bếp. Hắn không ngờ Tiểu Hàn nói tỷ tỷ sẽ dạy bọn hắn nấu ăn. Các món ăn tỷ tỷ làm rất ngon, hắn quả thật vô cùng muốn học nấu. Nhưng xưa nay vốn không bao giờ dám đưa ra ý kiến, mong muốn của mình, Lập Hạ chỉ cố gắng để ý một chút khi tỷ tỷ nấu ăn để làm theo mà thôi.
Hiểu Linh đứng tránh sang bên cạnh, để bếp lại cho huynh đệ bọn họ. Nàng chỉ nhắc nhở nên làm cái gì từng bước, từng bước.
Cánh tay nhỏ bé của Tiểu Hàn cố gắng đảo đều số măng đang xào trên bếp. Lập Hạ phụ trách nêm nếm gia vị. Chờ cho măng bắt đầu ra xâm xấp nước thì giúp Tiểu Hàn đặt cá vào.
– Đệ cho hai con cá vào đi. Một con để nhà ăn, một con lát ta đưa sang nhà Trần bá mẫu. Có món ăn mới, ta cũng muốn đưa sang cho họ nếm thử một chút.
Lập Hạ vâng nhỏ một tiếng rồi thả thêm một con cá vào nồi. Giờ chỉ cần đun nhỏ lửa là được.
Tiểu Hàn thì hứng trí bừng bừng. Đây là lần đầu tiên hắn được nấu ăn a. Quả nhiên là vô cùng thú vị. Nhìn thấy số cá còn chưa làm gì kia, hắn đột nhiên nghĩ đến món cháo cá mà tỷ tỷ từng làm. Đó là món cháo ngon nhất hắn từng ăn. Từ lần đó, tỷ tỷ cũng không nấu món này nữa. Tiểu Hàn quay qua nhìn Hiểu Linh, ánh mắt tràn đầy mong đợi, nói:
– Tỷ tỷ… còn nhiều cá như vậy. Tỷ có thể nấu cháo cá được không? Đã thật lâu, tỷ không nấu món đó rồi.
Hiểu Linh cười cười:
– Làm cháo cá có chút phức tạp, ta một người làm có chút lâu. Cơm trưa cũng sắp đến bữa rồi.
Nghe thấy ý tứ từ chối trong lời nói của Hiểu Linh, Tiểu Hàn cũng không nhắc thêm lần nữa. Ở cùng với tỷ tỷ thời gian này, hắn luôn rõ ràng. Tỷ tỷ một khi đã quyết định cái gì, sẽ không thay đổi quyết định của mình.
– Nhưng mà… nếu là chỉ cho hai đệ làm cùng thì hẳn là kịp nhỉ.
Tiểu Hàn cùng Lập Hạ tròn mắt nhìn Hiểu Linh mong chờ, đồng thanh hỏi:
– A… tỷ nói thực?
– Thôi nào… Lập Hạ, đệ chọn 2 con cá to cho vào nồi, thả chút muối vào luộc đi, thời gian bóc thịt cá và nấu cháo là lâu nhất đấy. Còn Tiểu Hàn, đệ lấy chừng nửa bát gạo đi ra nhờ Tiểu Đông vo hộ cho, để chuẩn bị bắc lên nấu cháo trước, nếu thích thì có thể gọt một, hai củ khoai lang bỏ vào nấu cùng cũng được.
Lời nói của Hiểu Linh kéo hai huynh đệ đang ngạc nhiên lăng lăng nhìn nàng về thực tại, lập tức làm theo lời nàng phân phó.
Trong khi chờ cá luộc tới, Hiểu Linh lấy hành khô ra bóc. Món cháo cá càng nhiều hành phi ăn càng thơm. Lần này nấu nhiều như vậy nên Hiểu Linh lấy phải đến nửa lạng hành củ ra bóc. Cũng may, hành do nhà trồng được. Bóc xong hành, xắt miếng mỏng xong thì cá cũng vừa vặn được. Hiểu Linh bắc cá ra ngoài, rồi thả gạo vào nồi nước luộc cá bắc lên. Vừa làm cô vừa nói:
– Cá luộc chỉ cần chín tới liền bắc ra, để nguội rồi bóc lấy thịt. Nếu để chín quá, thịt cá sẽ bị nát. Cá gỡ ra xong, còn rất nhiều phần thịt nhỏ bám trên xương, nên chúng ta sẽ đem xương giã nát một lần, lọc lấy nước rồi cho vào cháo cá tiếp. Vừa tận dụng triệt để, lại làm cháo ngọt nước hơn.
Để cá nguội một chút, ba tỷ đệ bắt đầu bóc cá. Hiểu Linh cũng không để Tiểu Hàn bóc thịt ở phần khó. Cô lấy phần thịt chỗ xương sườn đưa Tiểu Hàn để hắn xé nhỏ ra một chút. Những phần còn lại, cô cùng Lập Hạ tỉ mỉ loại bỏ từng chút xương một..
Xương cá sau khi bóc được Hiểu Linh cho vào chiếc cối đá để giã dập. Cô lấy nước nóng trên bếp cẩn thận lọc lấy nước thịt cá rồi cho vào nồi cháo đang sôi trên bếp. Sau đó tiếp tục đứng một bên chỉ cách cho Lập Hạ tao hành và cá.
– Đệ chú ý một chút, tao hành đừng tiếc mỡ. Nhiều mỡ món ăn mới ngon. Chờ mỡ nóng già thì thả hành vào, đảo đều, tới khi thấy hành xăn lại, hơi vàng thì vớt hành ra ngoài luôn. Nếu để lâu hơn khi vớt ra, hành sẽ cháy.
Lập Hạ vừa nhìn chảo mỡ trên bếp, vừa chăm chú lắng nghe Hiểu Linh nói. Cách nói chuyện, hướng dẫn của tỷ tỷ rất rõ ràng, tỉ mỉ. Vừa nghe cũng biết là người vô cùng am hiểu. Rốt cuộc, những thứ này tỷ tỷ học ở đâu.
Hành phi xao vàng vừa tới, Hiểu Linh thay Lập Hạ vớt ra, tránh cho hắn bị bỏng, rồi đổ thịt cá vào.
– Thịt cá đệ cho vào, để một lát, đừng đảo. Cho tới khi thịt cá xăn lại thì cho chút nước mắm vào, đảo nhẹ là được. Cẩn thận khi nêm cháo, đừng nêm vừa, vì còn nhân cháo nữa.
Cháo cá làm xong. Hiểu Linh múc một phần cháo, một phần canh chua rồi để gọi Tiểu Đông cùng huynh đệ bọn họ nấu ăn, bản thân thì sang nhà Trần bá mẫu.