Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế)

Chương 26


Đọc truyện Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế) – Chương 26

Thời điểm bị thiếu tướng đại nhân túm đến ghé lên trên người hắn, còn bị hắn ôm gắt gao, cộng thêm các loại động tác sờ đầu cọ mặt thân mật, Munt hơi có chút mộng bức.

Chỉ là, không đợi cậu kịp bày ra vẻ mặt mộng bức, đôi môi mỏng tiến đến bên tai cậu đã thấp thấp mà hộc ra hai chữ.

“Giả ngủ.”

Hai chữ cơ hồ là không thể nghe thấy được, phun ra từ đôi môi mỏng kia rồi nhẹ nhàng tiến vào trong tai cậu.

Thiếu niên nghiêng đầu, nhìn ánh mắt người đang ôm mình.

Tay thiếu tướng đại nhân xoa xoa cái gáy Munt, hơi hơi cúi đầu nhìn Munt, mảnh tóc đen nhánh rơi rụng xuống che dấu đi hốc mắt hắn, chỉ có Munt oa ở trong lòng ngực hắn mới nhìn thấy được ánh mắt hắn vào giờ phút này.

Phượng nhãn đơn thon dài hơi hơi híp lại, rõ ràng là đang làm động tác nhìn như thân mật, nhưng độ cung nơi khóe mắt lại dị thường sắc bén, lộ ra vài phần túc sát lạnh lẽo.

Tròng mắt Munt xoay chuyển, cậu đột nhiên hiểu ra cái gì.

Thiếu tướng đại nhân đột nhiên làm ra một loạt hành động mà bình thường sẽ không làm này, rõ ràng là đang bày cho ai đó xem.

Chỉ là trong phòng không có người thứ ba, như vậy khả năng duy nhất, chính là có người đang theo dõi căn phòng này.

…… Người có thể trang bị theo dõi ở trong phòng này, dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được là ai.

Thì ra là thế, chính là bởi vì phát hiện ra đang bị theo dõi, thiếu tướng đại nhân mới muốn biểu hiện ra dáng vẻ hoang dâm vô độ rõ ràng là đang trong thời khắc nguy cơ lại còn chỉ lo hưởng lạc ……

Phi phi phi!

Hoang cái đầu dâm cái đầu á! Hành vi hiện tại của thiếu tướng mà là hoang dâm vô độ, vậy cậu ở trong đó thì tính là nhân vật gì? Yêu phi chắc?

Phi phi phi!

Một lời không cẩn thận liền mắng luôn cả mình vào thiếu niên nhanh chóng xoay chuyển tâm tư, một đôi đồng tử đen nhánh thủy lượng nhìn vào Troell, chớp chớp mắt, tâm tư muốn giãy giụa cũng tắt ngấm.

Tự biết bản thân không phải là dân nghệ thuật, vì sợ bị người khác nhìn ra cái gì từ trong mắt mình, cậu dứt khoát nhắm mắt lại, đầu gối lên trên bả vai thiếu tướng đại nhân, cả người ngoan ngoãn tựa như một con mèo con mà oa ở trong khuỷu tay thiếu tướng đại nhân.

Có chút cộm đến phát đau.

Phối hợp với thiếu tướng đại nhân biểu diễn ra cảnh tượng hoang dâm hưởng lạc Munt nhắm hai mắt lại có chút bất mãn mà nghĩ như vậy ở trong lòng.

Không có biện pháp nào, ai bảo mật độ cơ bắp dáng người của thiếu tướng đại nhân tốt quá làm chi chớ.

Cậu đang nghĩ như vậy, đột nhiên bên tai xẹt qua một trận hơi nóng, rõ ràng là hơi thở toát ra từ môi mũi Troell đang dán bên tai cậu.

Thân thể thiếu niên đột nhiên cứng lại, chỉ cảm thấy da gà đều nổi lên hết cả rồi.

Bị một người nam nhân bật hơi gì đó ở chỗ lỗ tai mẫn cảm cậu không chịu được nha a ——

Munt cố nén cái loại cảm giác nổi da gà cả người cùng cái gáy tê dại này, liều mạng chịu đựng không mở mắt ra, còn chủ động chôn mặt bên trong cổ Troell.

Cậu sợ biểu tình cứng đờ không được tự nhiên của mình bị người khác nhìn thấy, lại không nghĩ đến rằng, bản thân vừa chôn mặt vào, miệng mũi liền va chạm với da thịt của thiếu tướng.

Thời điểm cậu nhẹ nhàng hô hấp, hơi thở ấm áp kia liền từng chút một từng chút một mà xẹt qua xương quai xanh lộ ra phân nửa của Troell.

Có chút ngứa.

Thiếu tướng tóc đen nghĩ như vậy, lại không có ý định sửa lại tư thế của thiếu niên trong lòng cho đúng, ngược lại còn nhẹ nhàng xoa xoa sợi tóc mềm mại của người trong lòng kia.

Hắn nhìn thoáng qua nửa vòng kim loại đang lơ lửng trên cổ Munt kia, ánh sáng nhạt màu lam bạc chiếu sáng đồng tử hắn.

Sau đó, lông mi thon dài rũ xuống, hắn cũng nhắm mắt lại, vẫn duy trì tư thế thân mật mà ôm lấy người trong lòng ngực, như là cũng lâm vào ngủ say theo.

Cả căn phòng trở nên an tĩnh lại, chỉ có vòng kim loại trên cổ tay thiếu tướng là còn đang chớp động ánh sáng nhạt màu u lam từng chút một từng chút một ……


…………

……………………

Một giờ sau, đã là đêm khuya.

Tuy rằng ghé vào trên người thiếu tướng đại nhân bị cộm đến phát đau, nhưng nhắm hai mắt lại cùng với không thể nói chuyện, Munt vẫn mơ mơ màng màng mà ngủ mất.

Thiếu tướng trẻ tuổi ôm cậu ngồi nằm dựa vào đầu giường cũng rũ đầu, nhắm hai mắt lại, không hề nhúc nhích, chỉ phát ra tiếng hít thở vững vàng, thoạt nhìn cũng đang ngủ rất say.

Thình lình xảy ra, một chút ánh lửa sáng lên.

Cơ hồ là ngay trong giây tiếp theo khi ánh lửa sáng lên, oanh một tiếng vang lớn ——

Chỉ trong khoảnh khắc căn phòng này liền tan nát tứ phía.

Cơ hồ là chỉ trong nháy mắt nó đã bị ngọn lửa hung mãnh cực nóng cắn nuốt hoàn toàn ——

Hai người đặt mình trong căn phòng trong nháy mắt đó cũng bị thiêu đốt đến tro cũng không còn ——

Không đúng.

Cơ hồ là cùng lúc khi một chút ánh lửa mỏng manh kia sáng lên, vị thiếu tướng trẻ tuổi thoạt nhìn đang ngủ say cực kì lại đã không nhúc nhích hơn một giờ kia bỗng đột nhiên mở bừng mắt.

Đồng tử mặc lam nhiễm lên ánh lửa trong nháy mắt liền sắc bén tới cực điểm.

Trong ánh mắt đó chảy ra hàn quang lộ ra mũi nhọn khiến người run sợ kinh khiếp ——

Nháy mắt khi toàn bộ căn phòng bị phá tan nát, vòng kim loại trên cổ tay hắn đột ngột nở rộ ra ánh quang sáng ngời.

Trước đó, vòng kim loại kia vẫn luôn phát ra ánh sáng nhạt màu lam nhạt, thứ mà mọi người vẫn luôn cho rằng, đó là loại ánh sáng được phát ra bởi vì đang tiến hành tinh thần đồng điệu.

Chỉ là giờ phút này ——

Trong nháy mắt khi căn phòng nổ tung hạt ánh sáng phòng hộ đã được súc tích ước chừng hơn một giờ liền đột nhiên bị kích phát, hóa thành một quầng sáng hình tròn bao phủ lấy Troell và Munt, tránh cho bọn họ không chịu bất cứ một thương tổn gì.

Sau tiếng nổ mạnh mang tính phá hủy, ngọn lửa độc ác cũng theo sát phía sau, hung mãnh đánh tới.

Trong tiếng nổ vang cùng chấn động thật lớn kia thiếu niên lập tức bừng tỉnh, cậu vừa chuyển đầu, tức khắc mắt choáng váng.

Cậu trợn to mắt ngây ngốc mà nhìn ngọn lửa oi bức chỉ trong giây tiếp theo liền sẽ bổ nhào lên trên người mình, mắt thấy ngọn lửa kia sắp liếm láp đến chóp mũi cậu ——

Đột nhiên trời đất quay cuồng ——

Thiếu tướng trẻ tuổi ôm lấy cậu đột nhiên thả người nhảy trước khi ngọn lửa sắp cắn nuốt lấy hai người bọn họ.

Munt há miệng còn chưa kịp hô lên thành tiếng, Troell đã mang theo cậu nhảy xuống từ chỗ vòng eo tòa tháp nhọn cao tận vài trăm thước.

Tiếng gió gào thét vút qua bên tai, cơn gió điên cuồng từ dưới lên trên thổi tung tóc mai hắn đến hỗn độn bất kham.

Cái loại cảm giác không trọng lực rơi thẳng từ trên cao xuống làm cho Munt cảm thấy trái tim của mình thiếu chút nữa là phun ra khỏi cổ họng.

Cậu giống như người chết đuối mà gắt gao ôm lấy Troell theo bản năng, nước mắt cũng tuôn ra.

Cái loại cảm giác sợ hãi vì hoàn toàn không có trọng lực làm cậu há mồm muốn hét to, nhưng một chút lý trí cuối cùng lại đang nói với cậu rằng nếu hét lên thì sẽ kinh động tới kẻ địch ——

Chỉ là cái loại cảm giác hoảng sợ đến độ trái tim cũng phải nhảy ra này đã làm cậu sắp không thể áp lực được nữa mà hét lên rồi, cậu vừa mở mắt, liền nhìn thấy phần cổ trắng nõn sạch sẽ của thiếu tướng mà mình đang gắt gao bám lấy đang ở ngay trước mắt.

Cơ hồ là không hề nghĩ ngợi.


Cậu liền cắn xuống một ngụm!

Hung hăng, dùng sức, cậu cơ hồ có thể cảm giác được trong khoang miệng mình đang lan tràn mùi máu tươi.

Nhưng một cái cắn này, lại đã giúp cậu cuối cùng cũng không hét lên.

Thiếu tướng mang theo Munt thả người nhảy xuống từ trên không trung cao vài trăm thước vốn đã định duỗi tay đi bịt lại miệng người trong lòng mình rồi, chỉ là tay còn chưa kịp che lại, nhóc con trong lòng ngực đã chôn mặt vào trong hõm cổ hắn.

Một trận đau đớn truyền đến từ chỗ cổ, đứa nhỏ kia đang hung hăng cắn cổ hắn.

Cái loại cảm giác đau đớn bất thình lình này khiến Troell nhíu nhíu mày, chỉ là, hắn không có thời gian để túm nhóc con cắn người kia ra.

Bờ cát màu vàng kim đã ở ngay bên dưới, nếu chứ chiếu theo tốc độ này mà rơi xuống, hai người bọn họ nhất định sẽ bị rớt thành một bãi thịt nát.

Cuồng phong gào thét mà vút qua bên má thiếu tướng trẻ tuổi, sợi tóc màu đen nhánh bị thổi đến bay múa cuồng loạn ở phía sau.

Hắn một tay ôm lấy thiếu niên trong lòng ngực, mắt lạnh lùng mà nhìn chằm chằm bờ cát sắp đập xuống, thần sắc không có bất cứ một biến hóa gì, cả trong mắt cũng không hề có chút sợ hãi nào.

Giống như người sắp bị rớt thành thịt vụn không phải là bản thân hắn, tựa như người đang rơi tự do trong không trung gào thét không phải là chính mình, biểu tình trên gương mặt tuấn mỹ kia bình tĩnh tới cực điểm.

Một giây cuối cùng khi sắp phải rơi xuống đất ——

Troell đột nhiên vươn tay trái.

Trang bị kim loại vờn quanh trên cánh tay trái hắn theo động tác của hắn mà khởi động trong chớp mắt, đột nhiên nóng lên.

Một dòng khí hung mãnh bất ngờ phun ra từ trong trang bị kim loại đột ngột nóng lên, dòng khí hung mãnh đến mức lập tức xé tan ống tay áo bên trái của hắn.

Nhưng cũng nhờ vào cổ dòng khí hung mãnh này mang đến lực phản, đã lập tức triệt tiêu tốc độ rơi xuống của hắn, còn giúp hắn lơ lửng về hướng phía sau một chút.

Sau đó, tay hắn chuyển qua, biến thành tư thế đôi tay ôm vòng lấy Munt, thân ảnh nhanh nhẹn quay vòng một cái ở không trung, giày bó màu đen nhánh nặng nề dẫm đạp lên trên bờ cát màu vàng.

Lực đạo hắn rơi xuống đất rất nặng, cơ hồ đã làm nửa đôi giày lún sâu vào trong cát.

……

Từ khi phát sinh nổ mạnh cho đến khi rơi xuống đất, khoảng cách thậm chí còn chưa tới một phút đồng hồ, nhưng đối với Munt mà nói, đó quả thực như là thời gian thiên trường địa cửu sông cạn đá mòn.

Thời điểm bị thiếu tướng buông xuống, cả người cậu toàn là mộng bức, đầu óc cũng trống rỗng.

Đậu má nhảy bungee thế này cũng kích thích quá rồi đấy nhé!

Trực tiếp nhảy từ trên mấy trăm thước nha ——

Cậu bị dọa đến nước mắt cũng tuôn trào rồi đó!

Thiếu niên kẽo kẹt kẽo kẹt vặn vẹo cổ mà chuyển hướng sang người bên cạnh, nước mắt lưng tròng nhìn về phía Troell.

Thiếu tướng các hạ ngài thiên phú dị bẩm ngài hùng tráng uy vũ ngài chơi như vậy cũng không có vấn đề gì, chỉ là tôi đây tay nhỏ chân nhỏ, đi theo ngài chơi như vậy hai lượt là mạng nhỏ liền sẽ không còn nữa đó có được không ——

Cậu rất muốn nói ra một bụng phun tào, chỉ là cậu không thể phát ra thanh âm được, đôi môi bởi vì bị dọa đến trắng bệch mà vẫn còn run run, căn bản là không thể phun ra một chữ rõ ràng.

Thiếu niên chỉ có thể dùng một đôi mắt đen nhánh tràn đầy nước mắt, nhìn thiếu tướng đại nhân mà lên án.

Chỉ tiếc đối tượng mà cậu muốn lên án căn bản là không hề nhìn cậu, mà ngửa đầu nhìn lỗ thủng bị nổ tan trên tòa tháp cao, còn có ngọn lửa toát ra từ lỗ thủng.

Thiếu tướng trẻ tuổi hơi hơi nheo lại đôi phượng nhãn đơn tỏa ra hàn quang khiếp người.


Không chỉ có mỗi chỗ này, đồng thời còn có vài ngọn tháp nhọn đã xảy ra nổ mạnh, hiển nhiên người xuống tay không muốn để cho người khác nhìn ra được, trận nổ mạnh này là chuyên môn nhằm vào hắn.

Troell không hề chần chờ, quay người lại, túm lấy Munt tiến nhập vào trong bóng tối.

Thời điểm ánh mắt của mọi người đều tập trung vào ngọn lửa trên tháp nhọn, là thời cơ tốt nhất để bọn họ biến mất. Hắn không cho rằng mình bày ra một màn như vậy, người muốn mạng hắn liền sẽ thật sự cho rằng hắn đã chết trong nổ mạnh.

Có lẽ trong lúc nhất thời còn chưa thể phản ứng lại được, nhưng hình ảnh hắn nhảy xuống từ trong không trung chỉ sợ sẽ bị tra ra được rất nhanh, cho nên kế tiếp phải làm chính là……

Tìm một chỗ ẩn thân cỗ an toàn tạm thời, thiếu tướng tóc đen ẩn bên trong bóng tối, hắn giơ tay, vòng kim loại trên cổ tay phát ra ánh sáng, một quầng sáng hình lập thể nhỏ hiện lên ở trước mắt hắn.

Hắn cũng không phải là đang liên lạc với Via, hiện tại chỉ sợ bất cứ một tin tức nào phát ra từ Mia tinh gửi vào bên trong sao trời đều đã bị theo dõi nghiêm mật, một khi hắn tiến hành thông tin với Ishtar, vị trí của hắn sẽ lập tức bị bại lộ.

Hơn nữa, chuyện hắn có khả năng bị lọt vào tập kích, hắn đã thông báo cho Via rồi.

……

“Tình huống của ‘ Ishtar ’ như thế nào rồi?”

“Hết thảy đều bình thường, Troell đại nhân.”

“Ân, ngày kia ta sẽ về hạm.”

“Đã rõ, Troell đại nhân, tôi sẽ an bài người đi nghênh đón ngài.”

…………

Troell không phải người thích nói mấy lời vô nghĩa, cho nên, nếu như không có tình huống đặc thù, hắn sẽ không cố ý thêm ‘Ishtar’ vào trong mấy chữ ‘tình huống như thế nào’.

Nói ra ‘Ishtar’, đó là ám chỉ yêu cầu toàn bộ hạm bí mật làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu bậc một.

Hiển nhiên, tuy rằng lúc ấy biểu tình của Via không thay đổi chút nào, nhưng cũng đã hiểu rõ ý tứ của hắn, cho nên, mới không có xưng hô hắn là ‘thiếu tướng các hạ’ như thói quen bình thường, mà sửa thành xưng hô ‘Troell đại nhân’.

Đồng thời, ‘ngày kia về hạm’, ám chỉ trong đó chính là, người tập kích hắn sẽ động thủ muộn nhất là vào ngày mai.

Thời điểm Troell đối thoại với Via, ngay từ đầu Robin còn có chút không phục, nhưng sau đó liền thành thật.

Hiển nhiên gã cũng đã hiểu được hàm nghĩa trong lời nói của Boss nhà mình, lúc này mới cố ý trêu chọc quan hệ của Boss nhà mình và Munt, nói vài câu thô tục, cũng là vì khiến cho kẻ tập kích thả lỏng cảnh giác.

Lấy thân thủ của Robin, hẳn là cũng có thể thoát khỏi căn phòng trước khi nổ mạnh được.

Mà nguyên nhân khiến cho Troell phải mạo hiểm bị phát hiện ra tung tích để mở thông tin là……

【 Tôi sẽ an bài người đi nghênh đón ngài. 】

Điểm bông tuyết trên quầng sáng chớp động, đường cong vặn vẹo vài cái, một thanh âm đứt quãng truyền tới.

“Thiếu…… Các…… Các hạ…… Thiếu tướng các hạ?”

Đó là một thanh âm máy móc nghe không ra là nam tính hay là nữ tính rõ ràng đã được trải qua xử lý, đứt quãng, như là bị quấy nhiễu.

Troell ừ một tiếng, trầm giọng nói.

“Truyền tới.”

“Rõ.”

Bên kia truyền đến thanh âm nói xong, thông tin liền tách ra, nhưng quầng sáng lại không có biến mất, mà nhanh chóng xoay tròn lên, hình thành một hình thoi lập thể, điểm ánh sáng bắt đầu tuôn ra từ phía dưới hình thoi, rồi nhanh chóng tràn ngập cả hình thoi lập thể.

Cẩn thận nửa quỳ ở phía sau Troell nhìn một hồi Munt mới kịp phản ứng lại, đây còn không phải là thanh tiến độ à.

Quả nhiên, sau khi hình thoi lập thể bị điểm ánh sáng tràn ngập, liền lập tức vỡ vụn ra, sau đó lại nhanh chóng hợp lại, hình thành một cái bản đồ lập thể ở trong không trung.

“Các hạ…… Đi đến…… Điểm dấu hiệu màu đỏ…… Tàu xuyên qua ……… Xin mau chóng……… Mau…………… Quân phòng thủ thành phố …… Bắt đầu điều động…… Mau……”

Thanh âm đứt quãng đột nhiên im bặt, sau đó liền hoàn toàn cắt đứt liên hệ.

Tay Troell hơi hơi động, bản đồ lập thể kia trong nháy mắt liền thu nhỏ lại thành bằng một bàn tay, trôi nổi trên mu bàn tay hắn, chớp động ánh sáng màu lam nhạt.

Lúc trước thời điểm liên hệ với Via hắn đã ám chỉ qua nguy cơ trước mắt rồi, mà cái Via gọi là ‘an bài người đi nghênh đón’ chính là có nghĩa, Via đã điều động những người ẩn núp ở trên Mia tinh thậm chí còn bao gồm những người đã lẻn vào bên trong Mia gia tộc nữa.

Vì không để bại lộ vị trí, hắn không có cách nào tiến hành thông tin với thuyền hạm Ishtar, nhưng là, mật thám ẩn núp trên Mia tinh lại có thể tìm được thời cơ để thông tin với hắn.


Vừa rồi tin tức mà mật thám truyền tới rất rõ ràng, bọn họ đã đặt tàu xuyên qua tại một vị trí bí ẩn nào đó…… Ân, trong thời gian chưa đến hai giờ, đây chỉ sợ đã là cực hạn mà bọn họ có thể làm được rồi …… Có lẽ là bởi vì sự kiện lần này mà phần lớn bộ phận mật thám đều đã bị bại lộ.

Mà một khi những mật thám đó bị bắt giữ, như vậy địa điểm đặt tàu xuyên qua cũng rất có thể sẽ bị bại lộ theo, cho nên kế tiếp hắn nhất định phải giành giật từng giây, đuổi tới điểm đặt tàu xuyên qua trở lại Ishtar trước khi vị trí bị bại lộ.

Lần thứ hai liếc mắt quét điểm ánh sáng màu đỏ đang chớp động trên bản đồ mini một cái, môi hắn hơi hơi mím chặt.

“Theo sát tôi.”

Hắn quay đầu nói với người bên cạnh, muốn đứng dậy chuẩn bị xuất phát, chỉ là vừa chuyển đầu, liền thấy được đỉnh đầu đen nhánh lông xù xù của thiếu niên kia gần ngay trước mắt.

Đứa bé kia nửa ngồi xổm bên người hắn, bận rộn.

Không lâu trước đây bởi vì triệt tiêu xung lượng khi rơi xuống từ trên trời, hắn đã trực tiếp dùng trang bị trên cánh tay trái để tuôn ra áp khí.

Cái loại áp khí hung mãnh gần giống như lưỡi dao gió này trong nháy mắt đã xé nát ống tay áo hắn, đồng thời cũng cắt đứt làn da trên cánh tay hắn đến máu tươi đầm đìa, nhưng vì thời gian quá căng, hắn căn bản là không có thời gian để đi quản cánh tay trái đang đổ máu của mình.

Nhưng mà vào giờ phút này, phần lớn vết thương bị cắt nứt cực sâu đến độ chảy máu đầm đìa lỏa lồ trên cánh tay trái hắn đều đã được một mảnh vải băng bó lại gắt gao.

Vừa rồi thời điểm hắn đang liên hệ với mật thám hơn nữa còn chuyên chú xem xét bản đồ, hắn có cảm giác được đứa bé bên cạnh đang không ngừng nhéo cánh tay hắn, nhưng hắn chỉ cho rằng đứa bé kia là bởi vì bị dọa tới nên mới giật mình hoảng sợ mà không ngừng bắt lấy mình, cho nên cũng không quá để ý, không nghĩ tới đứa nhỏ kia vậy mà lại nhân lúc hắn đang chuyên chú liên lạc với mật thám mà vội vàng băng bó lại miệng vết thương trên cánh tay trái của hắn ……

Ân, tuy rằng thủ pháp băng bó miệng vết thương kia thật sự là vụng về hết sức.

Thời điểm Munt còn đang vội vàng muốn tiếp tục xé mảnh vải từ trên vạt áo của mình, một bàn tay đã duỗi tới, bắt lấy tay cậu.

Cậu vừa nhấc đầu, liền đối diện với ánh mắt của thiếu tướng trẻ tuổi.

Cặp đồng tử màu mặc lam kia như là hội tụ vũ trụ sao trời thâm thúy, rõ ràng mà ánh lại gương mặt cậu.

“Đừng lo lắng.”

Sợi tóc màu đen nhánh nhỏ vụn rơi rụng trên da thịt tuyết trắng, lây dính tro bụi cùng vết máu lại không hề tổn hao gì vẻ mỹ mạo tựa như tinh linh trong truyền thuyết của thiếu tướng trẻ tuổi.

Nói xong câu đó, hắn liền quay đầu đi, đứng dậy.

Mà tay hắn lại đang nắm chặt thiếu niên bên người, cho nên thời điểm đứng dậy cũng túm cả Munt dậy luôn.

Hắn cất bước đi về phía trước, bởi vì đã quay đầu đi, cho nên chỉ có thể thấy được một chút sườn má rơi rụng vài sợi tóc đen nhánh, nhìn không tới thần sắc giờ phút này của hắn, chỉ có thể nghe được thanh âm nói chuyện rất thấp của hắn, thanh tuyến trước sau như một quạnh quẽ mà không nghe ra cảm tình gì.

Chỉ là, giờ này khắc này, lại cất dấu một chút mềm nhẹ làm người ta không phát hiện được.

Hắn nói: “Có tôi ở đây.”

Nga…… Nếu thiếu tướng đại nhân ngài đã nói như vậy rồi, vậy tôi liền không lo lắng nữa……

…………

Từ từ, hình như có chỗ nào không đúng ấy……

Cũng theo bước mà ngoan ngoãn bị nắm tay đi theo thiếu tướng đại nhân, Munt bắt đầu cân nhắc.

Lời này nghe ra rất quen tai nha.

Hình như cậu thường xuyên nghe qua hai câu này đó……

……

…………………………

………… Đệch đệch đệch đệch! Loại lời thế này trước nay đều là do nam chính nói với nữ chính trong phim truyền hình điện ảnh mà!

Cho dù thiếu tướng đại nhân anh có mang theo vầng hào quang nam chính đi nữa, thì tôi cũng có phải nữ chính đâu chứ?!

Hơn nữa quan trọng nhất chính là ——

Bình thường nói ra loại lời này nam chính khẳng định sẽ sống đến kết cục cuối cùng, nhưng người bị nói với lại cơ hồ đều sẽ chết vào vài phút cuối khi sắp kết thúc điện ảnh nha ——

Cho nên thiếu tướng đại nhân ngài dựng cái loại flag bản thân nhất định sẽ tồn tại mà tôi lại hẳn phải chết này thật sự không có vấn đề à?!

Editor: Cứ ngây thơ ngọt ngào thế lày, bảo sao thiếu tướng người ta không yêu cho được? Ngay cả hủ như tuôi cũng muốn hóa thân thành sói cơ mà…(〜 ̄▽ ̄)〜


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.