Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế)

Chương 2


Đọc truyện Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế) – Chương 2

【 Ishtar 】chậm rãi đi trong sao trời.

Làm kỳ hạm tân tinh trẻ tuổi nhất từ trước tới nay của đế quốc, nó khác hoàn toàn so với những kỳ hạm trang nghiêm đại khí dưới tòa các tướng lãnh thành danh đã lâu, ngược lại cực có tính công kích, nhuệ khí mười phần.

Thân hạm đen nhánh, hoa văn kim loại màu lam đen, đường cong sắc bén, cũng giống như chủ nhân của nó, tựa một lưỡi đao sắc bén rút khỏi vỏ, bộc lộ mũi nhọn.

Trong thân hạm, bên trong đã mở ra công năng ẩn hình tường ngoài.

Từ bên trong chủ thính nhìn ra phía bên ngoài, có thể không chút chướng ngại mà nhìn thấy sao trời mênh mông vô bờ.

Vũ trụ sao trời nhìn không tới điểm cuối kia bày biện ra một sắc điệu thâm đen, mà bên trong sắc điệu kia lại bởi vì vô số tinh quang không ngừng chớp động mà chảy ra dấu vết thâm lam thần bí, như là một bức tranh sơn dầu sắc thái diễm lệ đang chậm rãi nở rộ.

Tinh hệ mỹ lệ chớp động tinh quang ở phương xa, như là lốc xoáy mà chậm rãi xoay tròn, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy được một thứ như là một con sông đá vụn vây quanh, đi ngang qua bên cạnh thuyền hạm, chợt vừa nhìn cứ giống như là cọ qua bên người mình vậy mạo hiểm không thôi.

Sao trời mỹ lệ như thế, đối với nhóm người hàng năm đều sinh hoạt trên chiến hạm mà nói là sớm đã phổ biến quá rồi.

Mà bên trong chủ thính Ishtar, chỉ có duy nhất một đồ quê mùa đang há miệng, nhìn đến thẳng mắt đối với hết thảy trước mắt.

Đây là biển sao trời mênh mông trong truyền thuyết đó.

Trong lòng thiếu niên tóc đen cảm khái như thế, chỉ hận không được ghi lại bức thịnh cảnh sao trời trước mắt đẹp đến không thể tưởng tượng nổi này vào trong đầu.

Trước mắt cậu là sao trời mênh mông vô bờ, chỉ là lúc cậu vươn tay, ngón tay đụng chạm đến lại là vách tường kim loại cảm xúc lạnh băng.

Rõ ràng là ở ngay trước mắt, lại không thể nhìn ra được một chút dấu vết nào, ẩn hình đến hoàn toàn.

Mà loại thể nghiệm kỳ lạ rõ ràng ở ngay trước mắt nhưng lại chẳng thể nhìn ra được cái gì này, làm cậu không chút phiền chán mà vuốt ve vách tường kim loại lạnh băng nhìn không thấy kia, một bên sờ một bên cười hắc hắc, ở trong mắt những người khác, nhìn kiểu gì cũng có chút ngốc.

Thiếu niên ở chỗ này hãy còn sờ đến vui vẻ.

Ở phía sau cậu, một cái chắn Plasma vô hình đã mở ra, bày biện ra một cái nửa hình cầu, bao phủ lấy chủ tọa phía trên cùng với phạm vi mấy chục mét chung quanh.

Không khí hơi hơi vặn vẹo tỏ rõ cái chắn cách ly sóng âm trong ngoài cùng với bộ phận sóng điện tử này rõ ràng là tồn tại, làm người bên ngoài không có cách nào nghe thấy cuộc đối thoại của các tướng lĩnh bên trong.

“Hiện tại thật đúng là không thể nhìn ra được, tên nhóc con có chút ngốc này lại có gan lớn như vậy.”

Nói chuyện chính là một người nam tử tóc đỏ ăn mặc quân trang kiểu dáng màu lam đen đồng dạng, gã ngả ngớn mà nhướng mày, khóe mắt tà liếc thiếu niên tóc đen đối diện một cái.

【 trang B quá mức là không tốt, thật sự. 】

Có trời mới biết lúc trước đi theo phía sau Boss khi gã nghe được nhóc con kia nói ra những lời này, đã phải đè nén xúc động nháy mắt muốn đấm vách tường cười ầm ầm của mình như thế nào.

Gã chỉ cảm thấy trong hơn mười giây thời gian ngắn ngủn kia gã phải tiêu hao hết hầu như không còn lực ý chí của mình, mới khó khăn lắm nghẹn lại được tiếng cười sắp phun trào mà ra kia.

Đi theo phía sau Boss chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng của Boss, gã thật sự rất muốn biết gương mặt kia của Boss khi bị nói móc thế sẽ có biểu tình gì, cho dù hiện tại có nhớ lại thì cũng là trăm trảo cào tâm nha đấm đấm mặt đất.

…… Chỉ tiếc lúc ấy gã không thể lớn mật vòng đến phía trước Boss xem một cái.

Nghĩ đến bộ dạng lam nhan họa thủy hại nước hại dân của Boss nhà mình, lại không có một ai dám lỗ mãng ở trước mặt hắn, còn không phải là bởi vì tên kia tự mang một thân khí tràng khiếp người áp bách hay sao?

Lần đầu tiên có người dám làm trò trước mặt Boss nói hắn trang bức.

Còn là một nhóc con như vậy.

Ha ha ha ha a ha!


Má ơi không được gã lại muốn cười nữa.

Muốn cười lại không dám cười, chỉ có thể nghẹn, làm cho sắc mặt của gã giờ phút này cực vặn vẹo, cổ quái đến vô cùng.

Mà thanh niên đứng ở một sườn khác thì lại tà liếc mắt nhìn gã một cái, cũng lười để ý đến gã, tiến lên một bước.

“Troll các hạ, ngài có tính toán gì không?”

Thanh niên hỏi.

Y có một mái tóc xanh ngắn ngủn, trên vai là hoa văn màu bạc giống như nam tử tóc đỏ bên cạnh, chỉ là bên trên vai y có hai đường, mà nam tử tóc đỏ thì chỉ có một đường.

Nói cách khác, y là trung giáo cao hơn nam tử tóc đỏ một bậc.

Thiếu tướng trẻ tuổi nhất đế quốc từ trước tới nay an tĩnh mà ngồi trên tòa chỉ huy kỳ hạm Ishtar của hắn, lông mi thon dài hơi hơi rũ xuống, tạo nên một vệt bóng hơi nhạt màu trên trên gò má trắng nõn.

Trên vai mang theo hoa văn tua kim sắc đại biểu cho thân phận cấp quan quân của hắn, bên trên có một đường kim sắc.

Ánh sáng nhạt phiếm ra quang mang sắc lạnh ở trên da thịt hắn, sợi tóc màu đen nhánh theo đường cổ trắng nõn hoàn toàn đi vào bên trong cổ áo được gài cực chặt của hắn.

Quần dài màu đen nhánh bao vây lấy đôi chân thon dài của hắn, quân ủng màu đen lóe lên ánh sáng cúc kim loại màu bạc đạp lên phía trên bậc thang.

Tay hắn đặt phía trên tay vịn chủ tọa chỉ huy, bao tay quân dụng tuyết trắng cùng cổ tay áo màu đen bao chặt lấy cổ tay hình thành hai màu sắc đối lập.

“Ta thiếu gia tộc Ulliel một ân tình.”

Thần sắc nhàn nhạt mà nói.

“Để cậu ta lại đây.”

Trung giáo tóc màu xanh lá điểm điểm, ấn cái nút bên cạnh người một cái, không khí run rẩy một chút, tầng chắn Plasma kia biến mất.

Y làm một cái thủ thế về phía một lính cần vụ đứng cách đó không xa, lính cần vụ tức khắc xoay người, mang thiếu niên tóc đen còn đang vẻ mặt cảm khái mà nhìn vũ trụ sao trời tới.

“Thal. Ulliel đã chết.”

Troll nhìn đối phương, mà thiếu niên vốn dĩ đang vẻ mặt mờ mịt mà nhìn bản thân sau khi nghe thấy những lời này thì trong nháy mắt, sắc mặt có chút trắng bệch.

Hắn cũng không cho đối phương thời gian để tiêu hóa cái tin tức này, lập tức nói tiếp.

“Trước khi ông ta chết đã giao cậu cho ta.”

Hắn nói, lại một lần nữa lặp lại lời vừa nói trước đây không lâu với thiếu niên.

“Về sau, cậu đi theo ta.”

Vị lão nhân kia đã chết rồi sao?

Trong lúc nhất thời Munt có chút mờ mịt.

Nghĩ đến khoảng thời gian một tháng ở chung với lão nhân kia, cậu đột nhiên có chút khổ sở.

Chỉ là, nam tử nghe bảo là thiếu tướng trẻ tuổi nhất của đế quốc kia cũng không cho cậu thời gian khổ sở, mà là trực tiếp ném ra một quả đạn pháo to chình ình ra, lập tức tạc mê đầu của cậu.


Đi theo hắn?

Đây là ý tứ bảo cậu tòng quân sao?

Nói giỡn à, trước kia cậu cũng chỉ là một học sinh bình thường mà thôi, còn là học sinh thân thể yếu ớt nhiều bệnh nữa.

Huống chi hiện tại ngay cả từ thông dùng cậu cũng còn chưa nói được đầy đủ, phương thức sử dụng sản phẩm khoa học kỹ thuật trong sinh hoạt hằng ngày còn cái biết cái không, cái dạng này thì tiến vào quân đội kiểu gì, đánh giặc thế quái nào?

Bạn thử ném một người nguyên thủy vào trong xe tăng thử xem?

“Tôi không tòng quân!”

Thiếu niên tóc đen nỗ lực mà lắc đầu, nói.

“Tôi không gia nhập quân đội! Tôi không biết đánh nhau.”

Cũng không dám đi giết người.

Tuy rằng biển sao trời mênh mông cơ hồ là mộng tưởng của mỗi một nam sinh, nhưng Munt hiểu rất rõ ràng hiện thực trước mặt, thời đại tinh tế hiện tại cũng không phải là niên đại hoà bình, mà cậu cũng không có nguyện vọng đi làm quân nhân. Cậu thậm chí còn không có biện pháp giơ súng với người khác, càng đừng nói đến giết người.

Phản ứng của cậu tựa hồ là làm cho thiếu tướng trẻ tuổi có chút kinh ngạc, giương mắt nhìn về phía cậu.

Hắn còn muốn há mồm nói cái gì đó, nam tử cao to tóc đỏ bên cạnh đã đột nhiên một vỗ vai hắn một cái.

“Không có tiền đồ.”

Nam tử tóc đỏ nói như thế.

“Chẳng qua yên tâm đi, luật đế quốc quy định, trẻ vị thành niên không được nhập ngũ.”

“Tôi mười sáu……”

Lúc trước liên minh quốc đã ban bố pháp luật, định số tuổi thành niên toàn cầu là mười lăm tuổi, cho nên theo lý thuyết cậu đã thành niên.

Munt vừa định nói như vậy, đột nhiên lại nghĩ tới hiện tại là mấy vạn năm sau, thủ đô liên minh lúc trước trên địa cầu đã không còn tồn tại nữa, nhanh chóng ngậm miệng.

“Đúng vậy, cách thành niên còn kém bốn năm đó, nhóc con.”

“……”

Nói cách khác hiện tại quy định tuổi tác thành niên là hai mươi sao.

Munt nghĩ.

Xem ra tuổi thọ của nhân loại tương lai đã gia tăng biên độ lớn rồi, chỉ là không biết tuổi thọ trung bình đại khái là bao nhiêu thôi.

“Ta sẽ trở thành người giám hộ của cậu.”

Thiếu tướng trẻ tuổi lại một lần nữa mở miệng.

Hắn tựa hồ là không quá thích mở miệng nói chuyện, nói chuyện rất ít, nhưng ngữ khí lại cho người ta một loại cảm giác áp bách chỉ cần hắn vừa mở miệng thì chính là giải quyết dứt khoát.


Sau đó, hắn quay đầu, ánh mắt dừng trên người một vị quân nhân nữ tính ở bên.

“Shar, dẫn cậu ta đi xuống.”

…………

……………………

“Xét thấy hiện tại tỉ lệ trẻ vị thành niên từng năm đang hạ thấp, hiện tại đế quốc đã gia tăng lượng lớn các biện pháp bảo hộ đối với trẻ vị thành niên.”

Giọng nữ thanh thúy vang lên phía trước.

Munt đi theo phía sau binh lính nữ tính, tóc vàng sáng ngời đang đong đưa trước mắt cậu.

Đó là một nữ nhân dáng người cao gầy, mái tóc dài màu vàng kim xinh đẹp nghiêng nghiêng mà buộc lên, vòng qua một vai, ngọn tóc rũ xuống trước ngực cao ngất.

“Trẻ vị thành niên không có người giám hộ, cần phải được đưa vào nơi nuôi dưỡng trẻ vị thành niên được chỉ định.”

“Tổ phụ của cậu Thal. Ulliel đã tử vong, trước khi chết, đã hy vọng giao thác cậu cho Troll thiếu tướng các hạ chiếu cố, mà thiếu tướng các hạ cũng đã đáp ứng rồi.”

“Nói cách khác, quyền giám hộ của cậu, đã chuyển dời đến trên người thiếu tướng các hạ.”

Quân phục đen bạc giao nhai bao vây dáng người ngạo nhân của binh lính nữ tính, cô một đường đưa Munt tới trước cửa một căn phòng, xoay người lại, mắt hơi hơi cong lên, lộ ra một nụ cười công thức hoá với thiếu niên.

“Cho nên xin cứ yên tâm, thiếu tướng các hạ cũng không có ý định để cậu nhập ngũ, tương phản, thiếu tướng các hạ sẽ an trí cậu ở trên tinh cầu Roy, đó là một trong những tinh cầu an toàn dồi dào nhất.”

Cô mỉm cười nói, “Hơn nữa, đó cũng là tinh cầu lãnh địa của thiếu tướng các hạ, chỉ cần không gặp phải vấn đề mạng người, cậu có thể tùy tâm sở dục làm bất cứ chuyện gì ở trên tinh cầu Roy.”

“…………”

Cho nên chị là đang khuyên em làm ăn chơi trác táng không cần khách khí ở trên cái tinh cầu kia có phải không?

Munt có chút 囧 mà nghĩ như vậy ở trong lòng.

“Mặt khác, thỉnh nói cho tôi biết loại hình nữ tính mà cậu ái mộ.”

“Ha?”

“Dựa theo sở thích của cậu, trước khi tới tinh cầu Roy, chúng tôi sẽ chọn lựa ra mười vị nữ tính mà cậu yêu thích chờ đợi tại đó.”

Binh lính nữ tính triển lộ ra nụ cười công thức hoá, cực kỳ tự nhiên mà nói ra cái câu làm thiếu niên ngu người trong nháy mắt ở trên.

Cậu ngây người ngẩn ngơ, cảm thấy có khả năng mình nghe lầm rồi.

“Chọn, chọn lựa…… Đây, đây là có ý gì zạ?”

Cậu vẻ mặt mờ mịt mà dò hỏi, bởi vì quá mức kinh ngạc thế cho nên ngay cả nói chuyện cũng thành nói lắp.

Binh lính nữ tính tóc vàng cười xinh đẹp với cậu.

“Thỉnh cậu mau chóng sinh hạ con nối dõi, kéo dài dòng họ Ulliel, đây cũng là trách nhiệm của thiếu tướng các hạ.”

“!!!”

Mắt đã hoàn toàn choáng váng thiếu niên quyết đoán lắc đầu, liều mạng lắc đầu.

“Không không không không không —— em cảm thấy, hắn không cần có trách nhiệm về việc này với em ——”

Đối với Munt liều mạng mà cự tuyệt, binh lính nữ tính trả lời vẫn cứ là nụ cười xinh đẹp.

“Thỉnh nói cho tôi biết loại hình nữ tính mà cậu yêu thích.”


“……Em nói này, chị gái à, em tốt xấu gì cũng là trẻ vị thành niên đó……”

Thiếu niên chớp chớp mắt to, ý đồ bán manh đối với chị gái này.

Cưỡng bách trẻ vị thành niên như vậy lại như vậy pháp luật đế quốc của mí người khẳng định là sẽ không cho phép có đúng không nào?

Binh lính nữ tính tóc vàng không chút dao động.

“Bởi vì tỷ lệ sinh dục giảm xuống qua từng năm, vì xúc tiến con dân đế quốc sinh con nối dõi, luật đế quốc quy định, vô luận là thành niên hay không, vừa đủ mười bốn tuổi là đã có thể sinh dục hậu đại.”

“…………”

Đây rốt cuộc là cái luật đế quốc chó má gì zạ!

“Nếu cậu không có sở thích đặc biệt, vậy sẽ do tôi tới an bài cho cậu.”

Binh lính nữ tính tóc vàng mỉm cười nói.

“Không, này, em, em cảm thấy đây là không tôn trọng đối với nữ tính! Em không thể coi bọn họ như công cụ sinh sản được!”

Hơn nữa tui mẹ nó cũng không muốn làm lợn giống đâu!

Bày ra vẻ mặt lời lẽ chính đáng thiếu niên rít gào dưới đáy lòng như thế.

Thím vừa rồi blah blah nói một đống lớn, túm đơn giản lại một câu còn không phải là muốn nuôi tui bên trong biệt thự tinh cầu cao cấp gì gì đó làm lợn giống để dùng sức sinh con hay sao!

“Thỉnh không cần lo lắng, những nữ tính đó đều lấy tự nguyện làm tiền đề để tiếp nhận lời mời, bởi vì có thể đạt được thù lao đầy đủ, hơn nữa đồng dạng, trong nam tính cũng tồn tại chức nghiệp cùng loại hình lấy tự nguyện làm cơ sở.”

Trên mặt binh lính nữ tính vẫn như cũ là nụ cười chức nghiệp hóa hoàn mỹ vô khuyết.

“Nếu như cậu không có vấn đề khác, tôi liền cáo lui trước, cậu có thể đi nghỉ ngơi, chờ khi đi đến tinh cầu Roy tôi sẽ tới đánh thức cậu trước.”

Mắt thấy vị binh lính nữ tính kia sắp xoay người rời đi, nói cũng chậm mà cũng nhanh, thiếu niên tóc đen đột nhiên duỗi tay bắt lấy cổ tay cô.

Cậu gắt gao mà bắt lấy tay cô.

Dùng sức cắn răng.

Xem, ra, chỉ, có, thể, phát, đại, chiêu,.

Cậu nảy sinh ác độc mà nghĩ như thế.

“Không, được!”

Thiếu niên cắn răng, từng câu từng chữ.

“…… Tìm bao nhiêu nữ nhân cũng vô dụng.”

Cậu dùng vẻ mặt biểu tình vặn vẹo, ánh mắt bi tráng nhìn đối phương, lấy ngữ điệu vô cùng đau đớn kịch liệt, mở miệng nói.

“Em, chỉ thích nam nhân.”

Tác giả có lời muốn nói: Chú thích:

Ishtar: Nữ thần chiến tranh trong thần thoại Babylon, tượng trưng cho sao Kim, đồng dạng cũng chưởng khống tình yêu.

Giả thiết:

Niên đại của Munt so với hiện đại thì đã phát triển hơn một trăm năm, địa cầu đã chẳng phân biệt quốc gia, chỉ có một liên minh quốc thống nhất.

Đại khái vì tiêu chuẩn khoa học kỹ thuật, một bộ phận nhân loại đã cư trú ở mặt trăng, vừa mới bắt đầu xây dựng căn cứ cơ sở để tiến hành di dân trên sao Hỏa.

Editor: Do tập trung làm cho hết bọ Thiếu niên tu chân trước tết, cho nên bộ Thiếu tướng cong chỉ có thể dừng ở đây, chờ qua tết sẽ làm tiếp, moa moa, chúc mọi người ăn tết vui vẻ khỏe mạnh


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.