Bạn đang đọc Xin Nghe Lời Thần Linh – Chương 22: Đồ Boss
Chương 47: Đồ BOSS.
Edit: OnlyU
“Hợp tác.” Kikuno Karin cắn răng nói: “Giết cô gái tóc bím! Anh giúp đồng đội tôi trước đi.”
Cao Yến gật đầu: “Tôi tin cô sẽ không đổi ý.”
Kikuno Karin đáp: “Tôi không có vốn liếng gì để đổi ý.”
Cao Yến cười một tiếng, cậu tiến lên một bước, cầm cành liễu như roi dài trong tay. Cùng lúc đó, Dương Miên cũng vừa đi lên vừa rút kiếm đồng tiền ra. Jalawa, Đường Tắc, Du Tiểu Kiệt và những người chơi khác đã được nghe nói chỉ có hợp tác giết chết cô gái tóc bím thì mới có thể sống sót rời khỏi đây, vì vậy họ cũng cùng tiến lên.
Chử Toái Bích đứng dậy, lùi ra góc phòng đứng cạnh Tạ Tam Thu quan sát. Hai người không nhúng tay vào, mà người chơi khác không có tâm tư để ý đến họ nên không thấy có gì khác thường.
Cao Yến tấn công lên sân khấu trước tiên, ngay lúc cô gái tóc bím hung hăng đánh xuống mặt đồng đội của Kikuno Karin, cậu lập tức dùng cành liễu như roi dài siết chặt cổ cô ta kéo ra sau. Đợi đến khi kéo dài khoảng cách với đồng đội của Kikuno Karin khoảng ba mét, cậu cột roi dài lại, trở tay cõng cô gái tóc bím ra sau vai đồng thời dùng lực, một cú quật ngược qua vai khiến cô gái tóc bím ngã xuống đất, sau đó dùng khuỷu tay nhắm vào cổ họng cô ta.
Đồng thời hai tay Cao Yến nắm chặt roi mềm không buông lỏng chút nào, ghìm chặt đến nỗi mu bàn tay nổi cả gân xanh. Cùng lúc đó, Dương Miên giơ kiếm đồng tiền nhảy lên, mũi kiếm dựng thẳng chỉa vào trán cô gái tóc bím.
Keng!!! Tiếng vang như đồng va chạm với đá cứng vậy, tia lửa xẹt lên nhưng cô ta không chút sứt mẻ.
Dương Miên kinh hãi: “Mé! Cô ta còn cứng hơn cả sắt!”
Đối với cô gái tóc bím, mức độ tổn thương của kiếm đồng tiền chỉ như muỗi đốt, mà cành liễu đang siết chặt chỉ khiến làn da nơi cổ cô ta hơi đau nhói. Cô gái tóc bím bị Cao Yến và Dương Miên đồng thời tấn công nhưng không chút hoang mang mà nở nụ cười giễu cợt.
Vừa khéo Cao Yến và Dương Miên nhìn thấy nụ cười này, hai người liếc nhìn nhau, ngay lập tức lắc mình chạy trốn: “Rút lui!”
Trong nháy mắt khi hai người né ra, hai bím tóc như con rắn mọc đầu người nhào qua, tốc độ cực nhanh chỉ thấy tàn ảnh, mang theo sức lực cực mạnh, dễ dàng xuyên thủng mặt đất.
Đá vụn văng khắp nơi, một viên đá vụn xẹt qua mu bàn tay Cao Yến, vệt máu nhỏ lập tức xuất hiện.
Cậu lau máu trên tay, không hề dừng lại mà xoay người bỏ chạy, khóe mắt thoáng nhìn thấy nhóm Jalawa đang kéo đồng đội của Kikuno Karin nấp vào nơi tương đối an toàn.
Hiện tại toàn bộ không gian này vô cùng quỷ dị, phân nửa bên trái vẫn là bố trí của gánh xiếc, có sân khấu và thính phòng, nhưng nửa bên phải thì đã hoàn toàn vỡ vụn, hoặc vỡ thành bột mịn, hoặc hóa thành từng tảng đá bay lơ lửng giữa không trung, mà không gian này không có giới hạn.
Cao Yến chạy trốn về phía không gian bao la không giới hạn đó, suýt nữa thì té xuống, cũng may cậu nhanh chóng nhảy lên một khối đá lơ lửng giữa không trung ổn định cơ thể.
Cậu quay đầu nhìn lại, phát hiện ba cái mặt của cô gái tóc bím dữ tợn theo sát phía sau, trời biết vì sao cậu có thể thấy rõ nét mặt đầy oán độc trên hai cái mặt ở đuôi tóc cô ta!
Cao Yến nhảy lên một tảng đá chỉ có thể đặt một chân, cơ thể lảo đảo, khó khăn lắm mới đứng vững thì bỗng cảm nhận được nguy hiểm, cơ thể theo phản xạ né tránh. Một bím tóc đen mang theo kình phong xẹt qua cổ cậu, được nửa đường bỗng quay đầu, một cái mặt ác quỷ giống cô gái tóc bím xông vào mặt cậu.
Sau gáy là cô gái tóc bím đang từ từ đến gần, cô ta giơ cao tam xoa kích trong tay, từ trên cao hạ xuống, nhằm ngay đầu cậu.
Ba hướng vây đánh, còn lại một hướng là tảng đá nhưng không thể đặt chân, Cao Yến bị vây giữa tử cục. Bốn phía không có đường chạy, nguy hiểm cận kề, có điều trong chớp mắt, đầu óc cậu vận chuyển thật nhanh, nhảy xuống tảng đá khác ngay dưới chân, thành công tránh được đòn tấn công của cô gái tóc bím.
Mà cây tam xoa kích theo đà đánh xuống, vừa lúc cắt đứt bím tóc đang lao tới, “xoẹt” một tiếng, cái đầu cuối bím tóc bị cắt đứt rơi xuống tảng đá, như con rắn bị cắt thành hai khúc nhảy lên ngọ nguậy, vừa khéo rơi ngay trước mặt Cao Yến.
Vừa nãy cậu phát hiện có một tảng đá to bên dưới nên mới nhảy xuống. Cậu nhìn cái đầu bị chém rồi vội chạy về phía sân khấu. Cô gái tóc bím chém nhầm bím tóc của mình, tức giận gào một tiếng, bím tóc bị chém đứt lại mọc ra một cái đầu khác.
Hành động này khiến cô ta tốn chút thời gian nhưng lại giúp Cao Yến tranh thủ chạy về phía sân khấu, hô lên với những người khác: “Khống chế cô ta! Chém đứt tay và đầu bím tóc sẽ có vài giây đồng hồ giảm xóc, cô ta cần thời gian khôi phục bộ phận bị chém đứt! Trong khoảng thời gian này đủ để chúng ta đồng thời khống chế cô ta. Chỉ cần tranh thủ được ba phút là có thể dùng dây thừng treo cổ cô ta lần nữa!”
Mọi người nghe vậy đồng loạt ra tay ngăn cản cô gái tóc bím đã đuổi tới sau lưng Cao Yến, Đường Tắc và Du Tiểu Kiệt cũng tham chiến.
Nhưng đa số đạo cụ bị hạn chế sử dụng, còn những đạo cụ có thể sử dụng thì bị giảm uy lực, do đó mọi người đối phó với cô ả rất vất vả. Mà cô ta thì hoàn toàn trái ngược, bị rất nhiều người chơi bao vây tấn công mà vẫn thong thả như cũ, thậm chí còn có ý trêu chọc người chơi.
Không lâu sau, trên người họ chồng chất các vết thương nhỏ. Chúng đều do tam xoa kích gây ra, mặc dù chỉ là vết thương nhỏ nhưng lại rất đau. Có vết thương còn chảy máu như suối, đó là do không cẩn thận bị hai cái mặt trên bím tóc của cô ta cắn mất miếng thịt.
Tất cả người chơi cùng nhau hợp sức vẫn không phải là đối thủ của cô gái tóc bím, trong không gian đóng kín này, cô ta là quy tắc tuyệt đối.
Cao Yến suy nghĩ kỹ lại, trong lúc lơ đãng thoáng nhìn thấy cả nhà quỷ phụ đang nấp trong góc không dám tiến lên, cậu híp mắt, chạy đến trước mặt chúng nói: “Có muốn đầu thai không? Muốn rời khỏi nơi quỷ quái này không? Muốn thoát khỏi sự khống chế của cô gái tóc bím không?”
Ba con quỷ nhìn chằm chằm Cao Yến: Muốn!
“Giúp chúng tôi, giết chết cô ta.”
Ba con quỷ do dự, dù sao chúng luôn sợ cô gái tóc bím, đó là quỷ dạ xoa đó, còn chúng chỉ là ác quỷ chết oan. Hơn nữa khi còn sống bị chính cô gái tóc bím giết chết, bản thân luôn có cảm giác sợ hãi.
Trước đây sau khi chết, họ bị hai chị em sinh đôi xúi giục cùng bao vây giết cô gái tóc bím, nhưng người ra tay thật sự vẫn là chị em sinh đôi.
Cao Yến hỏi: “Kikuno Karin, cô còn định kéo dài bao lâu nữa?”
Kikuno Karin đang băng bó vết thương cho đồng đội nghe vậy chấn động cả người, cô ngẩng đầu lên, ánh mắt phức tạp nhìn Cao Yến, cậu vẫn bình tĩnh như thường.
Kikuno Karin do dự một lát rồi lấy sợi dây thừng ra ném cho Cao Yến.
Cậu bắt lấy sợi dây thừng, sau đó cất cành liễu đi, còn hướng Kikuno Karin nói: “Cám ơn.”
Kikuno Karin hơi kinh ngạc, sau đó mím môi cười.
Cao Yến dời tầm mắt, kéo thẳng sợi dây thừng, quay qua ba người nhà quỷ phụ khẽ nói: “Chúng ta hợp tác bao vây cô gái tóc bím, lúc còn sống cô ta bị chính sợi dây này treo cổ, bây giờ chỉ cần dùng sợi dây thừng này treo cổ cô ta lần nữa thì ba người sẽ được giải thoát.”
“Mấy người thật sự không muốn thoát khỏi cô gái tóc bím, rời khỏi đây sao?”
Ba người nhà quỷ phụ thiếu thông minh, nhu nhược khiếp sợ lại không có chủ kiến, khi còn sống bị cô gái tóc bím nắm trong lòng bàn tay, chết rồi bị hai chị em sinh đôi xúi giục, sau đó lại tiếp tục bị cô gái tóc bím sai bảo.
Ba con quỷ này chỉ là cỏ mọc đầu tường, ai cho chút ngon ngọt hoặc uy hiếp là chúng sẽ không chút do dự hướng về người đó.
Nếu Cao Yến không có sợi dây thừng này thì dù cậu có nói thế nào đi nữa, ba con quỷ này cũng sẽ không ra tay tấn công cô gái tóc bím. Nhưng giờ đây cậu đang nắm sợi dây thừng trong tay, hơn nữa Cao Yến còn nhẹ nhàng móc bật lửa ra, dưới sự uy hiếp của dương hỏa và sức hấp dẫn được thoát khỏi cô gái tóc bím, cả ba gia nhập trận chiến.
Ba con quỷ này là đồng lõa khiến cô gái tóc bím bị giết khi còn sống, có quan hệ nhân quả trực tiếp, thế nên đòn tấn công của chúng rất có tác dụng đối với cô ta, ít nhất khiến người chơi có thể thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Có điều cuộc khiến vẫn rất gay go, vì dù là người chơi hay cả nhà quỷ phụ tấn công thế nào, thậm chí chém đứt tay và cái mặt trên bím tóc thì vài giây sau chúng sẽ mọc lại.
Sức lực của họ bị tiêu hao, nhưng cô gái tóc bím thoạt nhìn hoàn hảo không chút sứt mẻ, thể lực vẫn mạnh như trước, hơn nữa cô ta có thể tùy ý xuyên qua không gian. Đột nhiên biến mất, rồi lại đột ngột xuất hiện sau lưng người chơi mà tấn công khiến họ khó lòng đề phòng.
Đến cuối cùng, thậm chí ba con quỷ sinh ra ý nghĩ bỏ cuộc.
Người chơi cũng cảm thấy tuyệt vọng, từ đầu đến cuối Cao Yến không tìm được cơ hội siết chết cô gái tóc bím.
Cô ta cười ha hả, chỉ vào Cao Yến nói: “Mày nghĩ là trong hơn một trăm người chơi, chỉ có mày là đoán được chân tướng sao? Mười năm trước có một cô gái, năng lực của cô ta rất thú vị, cô ta cũng đoán ra được chân tướng.”
“Nhưng cuối cùng những người chơi đó vẫn bị tao giết chết, mà cô ta cũng không thể chạy trốn.”
“Mày sẽ không là ngoại lệ!”
“Asuro thích mày thì sao chứ? Lẽ nào nó sẽ giúp mày giết tao? Không đâu! Nó sẽ thảm bại ở màn thăng cấp, đây là sân chơi của tao, tao và nó đều là A Tu La.”
“Cao Yến, mày hãy ngoan ngoãn để tao nuốt trọn dấu ấn thần linh trên người mày đi!”
Cô gái tóc bím vừa dứt lời lập tức như mũi tên bắn khỏi dây cung nhảy tót đến trước mặt Cao Yến, một kích đã hất văng ba người nhà quỷ phụ, hai bím tóc như roi dài, quơ nhanh giữa không trung chỉ còn thấy hư ảnh, đánh tới những người chơi muốn đến gần, một cánh tay vươn ra bóp cổ Cao Yến xách lên cao bốn năm mét rồi đập mạnh xuống sàn nhà.
Chử Toái Bích đang đứng xem thấy thế, cả người lập tức căng cứng, con ngươi co rút, máu dồn lên, giết chóc điên cuồng xông lên trong lồng ngực, cảm giác kinh khủng kia khiến Tạ Tam Thu bên cạnh không khỏi cảnh giác.
Tạ Tam Thu bình tĩnh khuyên hắn: “Nên để Cao Yến tự giải quyết chuyện này. Chẳng lẽ anh có thể đi cùng từng màn cao cấp với cậu ấy?”
Chử Toái Bích cúi đầu đáp: “Không gì là không thể.”
Hắn có thể dẫn Cao Yến đến màn cao cấp, có thể giúp cậu phá quy tắc.
Tạ Tam Thu nói tiếp: “Anh đừng có điên, đây là con đường của cậu ấy. Anh phá quy tắc cũng tương tự như hủy con đường của Cao Yến.”
Chử Toái Bích căn bản không nghe, trong lòng hắn hiểu rõ, đầu óc cũng vô cùng tỉnh táo, hắn biết bản thân đang làm gì, càng biết suy nghĩ trong đầu hắn điên cuồng đến cỡ nào.
Nhưng vậy thì sao chứ?
Hủy đi mới có thể xây lại, rải sẵn một con đường bình yên vô sự cho Cao Yến bước đi là được. Cái gì gọi là buông tay để trưởng thành, đối với Chử Toái Bích chỉ là những lời chó má!
Chim non học bay đã ngã chết bao nhiêu con? Bị gãy cánh bao nhiêu lần? Chảy bao nhiêu máu? Không đau lòng sao?
Diều hâu không đau lòng nhưng Chử Toái Bích đau lòng, hắn chính là phụ huynh cưng chiều con cháu trong nhà như vậy đó.
Chử Toái Bích thấy trán Cao Yến đầy máu, rốt cuộc nhịn không được tiến lên một bước.
Dường như tro bụi bị đẩy ra, ngay cả không gian cũng chấn động hai cái, nhất thời khiến cô gái tóc bím và Cao Yến chú ý.
Cánh tay đang bóp cổ Cao Yến của cô gái tóc bím run một cái, cô ta quên mất Chử Toái Bích, lúc này mới sực nhớ ra hắn đáng sợ đến cỡ nào.
Ác danh truyền khắp trò chơi, khiến người ta sợ hãi – Đồ tể giết BOSS.
Cao Yến miễn cưỡng mở mắt ra, máu chảy xuống mi mắt cậu, cậu giật giật ngón tay, bàn tay giơ lên nắm cổ tay cô gái tóc bím, một tay kia siết thành nấm đấm hướng về phía xương cổ tay của cô ta đấm mạnh một cú.
Một tiếng “rắc” vang lên, cô ta đã bị gãy xương cổ tay.
Cao Yến dễ dàng thoát khỏi tay cô ta, mà cô gái tóc bím thì nắm bàn tay bị gãy ngang xương cổ tay, chớp mắt một cái, xương cổ tay khôi phục như cũ.
“Khụ.” Cao Yến ho ra một ngụm máu, cậu quay đầu nhìn về phía Chử Toái Bích đang tức giận, trừng mắt nói: “Anh Chử, anh đừng xen vào.”
Chử Toái Bích cau mày.
Cậu xua tay: “Em có thể giải quyết, anh đừng xen vào.”
Hắn bình tĩnh nhìn cậu, nhưng thái độ của Cao Yến kiên quyết ngoài dự đoán, đồng thời còn nhấn mạnh lần nữa. Chử Toái Bích do dự trong chớp mắt, cuối cùng quyết định lùi về, giọng nói ôn hòa căn dặn: “Nếu không chịu nổi thì gọi anh.”
Cao Yến phất phất tay, biểu thị hắn đã biết.
Chử Toái Bích vừa nổi cơn thịnh nộ, khí thế nguy hiểm đáng sợ, nhưng lúc này hắn trở nên vô hại bình thường, gần như vì một câu nói của Cao Yến mà lùi vào góc phòng, còn tự hào thảo luận với Tạ Tam Thu “con trai” nhà hắn cố gắng tự lập đến cỡ nào.
Tạ Tam Thu mặt không thay đổi, thầm nghĩ nếu y còn tiếp tục đáp lời Chử lão cẩu thì y sẽ giữ luôn nữ pháp thân tướng này mà đi cua anh chàng nói đó!
Kikuno Karin bình tĩnh quan sát người chơi chiến đấu với cô gái tóc bím, đương nhiên cũng chú ý thấy Chử Toái Bích lộ vẻ khủng bố và Cao Yến thốt lên hai tiếng “Anh Chử”.
“Chử”, người chơi cấp Chủ Thần duy nhất trong game chính là họ này.
Kikuno Karin kinh hãi không thôi, nhưng bây giờ cô không có nhiều tâm trí suy nghĩ chuyện này. Cô phát hiện ra quy tắc cô gái tóc bím khống chế không gian đóng kín, hơn nữa ý niệm muốn giết chết cô gái tóc bím của Kikuno Karin chưa bao giờ mãnh liệt như lúc này.
Vừa nãy cô gái tóc bím có nói mười năm trước có một cô gái phát hiện ra chân tướng, cô gái đó chính là chị gái của Kikuno Karin, là Miko mạnh nhất trong gia tộc Kikuno, lúc vào màn thăng cấp thì không thể đi ra.
Lúc này Kikuno Karin hét lớn với Cao Yến: “Cánh tay và bím tóc bị chặt đứt của cô ta không có năng lực tái sinh mà là lợi dụng không gian xây dựng lại, trong thời gian ba giây, cô ta xây dựng lại không gian, khiến không gian lùi lại ba giây trước. Thế nên các bộ phận bị thương được khôi phục như cũ, mà người chơi vì có nhiều vết thương trên người nên không nhận ra miệng vết thương cũng khôi phục như ban đầu.”
Cao Yến xòe bàn tay, lòng bàn tay cậu vốn có một vết thương do đánh nhau với cô gái tóc bím, nhưng bây giờ đã hoàn toàn khép miệng, ngay cả sẹo cũng không có.
“Tôi biết rồi.”
Kikuno Karin: “Ba giây đồng hồ là sơ hở.”
Sơ hở ba giây.
Cao Yến ngước lên: “Mọi người nghe rõ không?”
Dương Miên vung kiếm đồng tiền: “Đã nghe rõ, ba giây. Chậc, ba giây.”
Jalawa lên tiếng: “Chúng tôi sẽ hết sức phối hợp.”
Phật tăng cũng nói gì đó, trừ họ ra thì chỉ Jalawa nghe hiểu nhưng đại khái là họ sẽ phối hợp.
Đường Tắc và Du Tiểu Kiệt lên tiếng: “Không thành vấn đề.”
Oán linh túi xác giơ cao cái rìu, không nói hai lời xông lên, Tuyul bám sau lưng gã, vừa đến gần cô gái tóc bím, nó lập tức nhào tới, tóm lấy một bím tóc rồi há mồm gặm cái mặt trên đó.
Cái rìu của Oán linh túi xác đỡ lấy tam xoa kích, tia lửa xẹt ra, tiếng va chạm chói tai vang lên, cái rìu chém cây tam xoa kích làm hai, cũng thuận thế chém đứt một cánh tay của cô gái tóc bím.
Máu tươi lập tức bắn ra tung tóe.
Cô gái tóc bím nổi giận, giơ một tay kéo Tuyul, há miệng cắn rớt một cánh tay của nó. Quỷ phụ rên một tiếng nhào tới, thanh máu của ba người nhà quỷ phụ nhanh chóng tuột xuống mà chỉ chém được một cái đầu trên bím tóc và hai cánh tay của cô gái tóc bím.
Tiếp theo là người chơi xông lên, thay phiên nhau đánh, từng nhóm một tấn công. Dù mấy món đạo cụ bị giảm uy lực nhưng cộng lại với nhau cũng tạo thành thương tổn không nhỏ.
Bọn họ hoàn toàn không để cho cô gái tóc bím có thời gian khôi phục vết thương, chỉ vỏn vẹn ba giây đồng hồ nhưng bị tấn công tới tấp làm cô ta không có chút thời gian rảnh khôi phục vết thương.
Cô gái tóc bím chật vật không thôi, cũng càng tức giận hơn.
Hiện tại cô ta đã mất hai cái đầu trên bím tóc, ba cánh tay và một chân, bị thương nghiêm trọng, mà tình hình phía người chơi cũng không lạc quan.
Thanh máu của ba người nhà quỷ phụ đã cạn không còn gì, hiện giờ đang nằm bất động dưới đất như búp bê vải.
Phật tăng và nhóm Jalawa cũng bị trọng thương, sức chiến đấu bằng không.
Còn lại Đường Tắc, Du Tiểu Kiệt và Dương Miên thì đang quấn lấy cô gái tóc bím. Dương Miên nhảy qua vai cô tai, hai chân kiềm chế cô gái tóc bím, đồng thời đâm mạnh kiếm đồng tiền vào mắt trái của cô ta.
Đường Tắc và Du Tiểu Kiệt giữ chặt người cô gái tóc bím, một tay Dương Miên rũ xuống, đã bị gãy, cô ngẩng đầu hô to với Cao Yến: “Anh Yến, ngay bây giờ!”
Cao Yến như viên đạn được bắn khỏi nòng súng nhảy vọt đến trước mặt cô gái tóc bím, kéo thẳng sợi dây thừng từng treo cổ chị em sinh đôi và cô gái tóc bím. Cô ta vừa thấy sợi dây lập tức sợ hãi.
Nỗi sợ cực độ khiến cô ta bộc phát sức chiến đấu kinh người dù cơ thể bị thương trầm trọng, cô ả hất văng Đường Tắc và Du Tiểu Kiệt đang ghìm chặt người cô ta ra ngoài, sau đó lập tức trút kiếm đồng tiền đang ghim trong mắt trái ra hung hăng bẻ gãy ném xuống đất, cô gái tóc bím muốn dùng ba giây khôi phục vết thương.
Nhưng chậm một bước, Cao Yến đã tròng dây thừng vào cổ cô ta mà tiếp tục chạy, vừa kéo cô gái tóc bím vừa nhảy lên mấy cái, đáp xuống một tảng đá to rồi đá cô gái tóc bím xuống, cậu cầm ngược sợi dây thừng ra sau lưng, hai chân ghìm chặt trên tảng đá, cơ thể nghiêng về phía trước mà treo cổ cô gái tóc bím.
Cô ta trợn trắng mắt, làn da vốn màu đen trở nên xanh đen đáng sợ, cô gái tóc bím giơ cánh tay còn lại cố kéo sợi dây thừng ra, đau đớn và chật vật giãy giụa.
Điều khiến người ta sợ hãi là hai bím tóc của cô ta lại mọc ra gương mặt người lần nữa, cánh tay cũng mọc lại.
Cô ta cười gằn: “Tao là vua! Là nữ hoàng duy nhất trong gánh xiếc, là quy tắc tuyệt đối!”
Cao Yến không thèm để ý, tiếp tục nắm chặt sợi dây thừng treo cổ cô ta.
Người chơi chợt thấy tuyệt vọng, Kikuno Karin bỗng đứng dậy nhưng lại cứng ngắc nói: “Không có khả năng! Tấn công không ngừng, cô ta không có ba giây sơ hở.”
“Rốt cuộc… Chuyện gì xảy ra?”
Chử Toái Bích bình tĩnh nhìn một màn này, không vội vã ra tay.
Kikuno Karin vô thức nhìn về phía hắn, thấy phản ứng này của hắn, cô lập tức yên lòng.
“Giả dối, cô gái tóc bím đang lừa chúng ta.”
Người chơi được Kikuno Karin nhắc nhở, bán tín bán nghi nhìn Cao Yến và cô gái tóc bím giằng co, trong lòng hy vọng đây là ngọn đèn dầu lung lay sắp tắt.
Cao Yến nhếch môi cười, càng nắm chặt sợi dây thừng: “Lừa quỷ à?”
Cô gái tóc bím biến sắc, chợt trở nên dữ tợn vặn vẹo, mà bím tóc và cánh tay dường như mới mọc ra chợt biến mất, cô ta vẫn đang bị thương trầm trọng.
Jalawa thì thào: “Giả, giả sao?”
Kikuno Karin nói nhỏ: “Quả nhiên, giống như đám khán giả được cô ta tạo ra, tất cả chỉ là hiệu ứng giả.”
Năng lực gây dựng lại không gian này thật lợi hại, đúng là kỹ năng siêu cấp.
Cô gái tóc bím đang vùng vẫy như điên, vừa chửi bới vừa đe dọa người chơi và ba người nhà quỷ phụ, sau đó lại biến thành dụ dỗ, thấy dụ dỗ không được lại uy hiếp, sau cùng là tức giận mắng chửi, cho đến khi giọng nói càng lúc càng nhỏ, cuối cùng nhỏ đến nỗi không thể nghe được.
“Rắc!”
Cần cổ của cô gái tóc bím đã gãy, cái đầu lệch qua một bên, cơ thể cứng ngắc, không còn giãy giụa nữa.
Nhưng Cao Yến vẫn không buông tay, người chơi cũng nhìn chằm chằm, không ai nhúc nhích, không gian yên tĩnh đến đáng sợ.
Một nửa không gian là sân khấu và thính phòng đỏ thẫm và đen tuyền, một nửa là không gian hư vô thuần trắng, vô số tảng đá lớn nhỏ lơ lửng trôi nổi, bầu không khí yên tĩnh lan tràn trong không gian quỷ dị, cho đến khi Cao Yến cúi xuống, thấy tảng đá dưới chân xuất hiện bột mịn.
Cậu khẽ buông tay, dây thừng tuột ra, thi thể cô gái tóc bím rơi xuống, toàn bộ không gian nháy mắt hóa thành bột mịn, người chơi ngạc nhiên không thôi.
Lúc này Chử Toái Bích đi đến bên cạnh Cao Yến, cầm tay cậu hôn lên ngón tay.
Cậu híp mắt cười rộ: “Em thắng.”
Chử Toái Bích: “Chúc mừng.”
Cao Yến nghiêng đầu: “Em là người chơi trung cấp rồi.”
“Đúng vậy, em rất lợi hại.”
Cao Yến cười nhìn hắn, không nói nữa.
Sau khi không gian hóa thành bột mịn, nó khôi phục hình dạng trong thực tế – là sân thượng.
Căn biệt thự này vốn không có tầng 5, cũng không có mái nhọn, chỉ có sân thượng trống trơn.
Người chơi: “Xuất hiện rồi?”
Du Tiểu Kiệt hỏi: “Vậy coi như chúng ta qua cửa?”
Đường Tắc: “Nghĩ hay nhỉ, đề mục lại không phải bảo chúng ta giết cô gái tóc bím.”
Dương Miên lên tiếng: “Asuro sẽ xuất hiện đúng không? Cô bé đó cũng là BOSS.”
Kikuno Karin ngẩng đầu lên: “Xuất hiện rồi, ở phía trên.”
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, thấy Asuro mặc quần áo vàng kim, có vẻ như ngoại hình càng trở nên tinh xảo quỷ dị, tóc đen nhưng lại có đôi mắt màu vàng óng, đôi mắt rất lớn không giống người thường.
Sở dĩ nói Asuro quỷ dị vì dung mạo của cô bé rất giống một con búp bê cực kỳ tinh xảo của nước ngoài, tuy đẹp không tì vết nhưng liếc mắt nhìn là có thể nhận ra cô bé không phải nhân loại.
Asuro mặt không chút thay đổi, bỏ đi nét ngây thơ ngốc bạch ngọt ngày thường, thêm vài phần lãnh khốc và giả dối của A Tu La Vương.
Asuro lên tiếng: “Còn hai giờ nữa sân chơi kết thúc, mời người chơi qua cửa.”
Mọi người nhìn Cao Yến, vẻ mặt khác nhau. Dương Miên hơi lo lắng cho cảm xúc của cậu, còn Du Tiểu Kiệt lại thấy cậu đáng thương, tin tưởng Asuro như vậy, kết quả bị lừa.
Thế nhưng Cao Yến rất bình tĩnh, cậu vốn biết bản tính của Asuro từ trước, hôm nay nhìn thấy chân thân chỉ kinh ngạc một chút về ngoại hình tinh xảo của cô bé mà thôi.
“Giữa hai chị em sinh đôi tồn tại quan hệ cạnh tranh, bị cô gái tóc bím gài bẫy tự giết hại lẫn nhau. Em gái giết chị, lột da, giấu thi thể vào thân cây. Đến hoàng hôn…”
Cô chị dùng cấm thuật hóa thành lệ quỷ giết em gái.
Nhưng Cao Yến bỗng dừng lại, người chơi khác sốt ruột đến nỗi muốn nói thay cho cậu. Cũng may cậu dừng không đến một phút đồng hồ đã nói tiếp: “Em gái thắt cổ tự sát.”
!!!
Mọi người trợn to hai mắt: “Cao Yến, cậu đang nói gì vậy?! Không phải người em gái bị cô chị gái giết chết sao?”
Asuro: “Xác định là đáp án này, không sửa lại?”
Cao Yến gật đầu: “Xác định, không đổi.”
???
Nhưng đây không phải là câu trả lời chính xác mà!
Xong đời, chắc chắn không cách nào qua cửa.
Dương Miên rất tín nhiệm Cao Yến, thế nên dù cô cũng nghi ngờ nhưng không ngăn cản. Du Tiểu Kiệt há miệng muốn phản bác, kết quả vừa phát ra một âm tiết đã bị Đường Tắc bịt miệng kéo về.
“Đán án không sai, cậu câm miệng đi.” Đường Tắc lên tiếng.
Du Tiểu Kiệt không hiểu ra sao, sao lại không sai?
Asuro nhìn Cao Yến vài phút, sau đó hỏi người chơi khác: “Mấy người có ý kiến gì không?”
Jalawa trao đổi với đồng đội, mấy Phật tăng cũng trao đổi với nhau, sau đó tất cả đều thán phục, lắc đầu biểu thị không có ý kiến gì khác.
Kikuno Karin không nói gì, đồng đội của cô ta đương nhiên nghe lời cô tuyệt đối. Đường Tắc, Du Tiểu Kiệt và Dương Miên không có ý kiến, về phần Tạ Tam Thu và Chử Toái Bích, mọi người hiểu rõ họ là hai bug, không ai để ý đến ý kiến của họ.
“Như vậy…” Asuro tuyên bố: “Màn thăng cấp “Canh rùa biển”, tất cả 15 người chơi qua cửa, một người chơi đánh giá A, mười bốn người chơi đánh giá B+.”
Du Tiểu Kiệt kinh ngạc: “Sao lại thật sự không sai?”
Đường Tắc cảm thán: “Tên màn chơi là “Canh rùa biển”, canh rùa biển xét đến chính là suy luận, mà trong suy luận sẽ không xuất hiện nhân tố bất hợp lý. Trong thế giới suy luận, thần quái, cấm thuật v.v… là những nhân tố không hợp lý.”
Du Tiểu Kiệt ngẩn người: “Đây đúng là một cái bẫy mà.”
Bản thân sân chơi đã là nhân tố không hợp lý nhất, bên trong quỷ quái hoành hành, kết quả trong đáp án qua cửa màn thăng cấp, thần quái và cấm thuật bị liệt là nhân tố không hợp lý, bất kỳ người chơi nào không cẩn thận để ý đến cũng sẽ bị rơi vào bẫy.
“Ai nói không phải đâu?”
A Tu La chuyên đùa bỡn lòng người, tiếng xấu rõ ràng, quả nhiên giả dối đa đoan.
Hết chương 47