Bạn đang đọc Xin Lỗi, Vì Tôi Đã Không Còn Là Thiên Thần Của Ngày Xưa Nữa: Chương HAP12:
Tiếng chuông kết thúc 2 tiết học nhàm chán cuối cùng cũng reo lên, đây là tiếng chuông dc toàn thể hs mong đợi nhất . Bà cô giáo cũng chỉ đợi tiếng chuông này để chuồn nhanh ra khỏi khỏi lớp học. Hs trong lớp ùa ra như một bày ong vỡ tổ. Trong lớp hiện nay chỉ có đungs 6 nhân vật chính của chung ta .
Nghe thấy tiêngs chuông nó mới chịu dậy . Quả thật đi học là một điều rất chi lag khủng khiếp đối với nó . Ko vì kế hoạch lần này , mơ đi có cho tiền nó cũng ko bao giờ đi học . Đối với nó cuộc sống ko có ý nghĩa gì, nó rất vô vị và tẻ nhạt.
Uể oải vươn vai ngồi dậy , nó thấy 5 cặp mắt nhìn mình như vật thể laj.
– Có duyên thế nhỉ đi đâu cũng gặp – nó giở giongj mỉa mai nói với hắn .
( Từ đoạn này trc mặt bọn hắn tính cách của nó chỉ là giả tạo , còn đâu ko có mặt bọn hắn là tính cách giả )
– Tưởng tôi muốn gặp cô lắm – Hắn lạnh lùng ns . Bây giờ hắn đã chaức chắn rằng ,nó chiính là cô gái hôm trc
– Khoan 2 ng quen nhau à – Quang Anh thắc mắc hỏi
– Đây là ng hôm trc hôm trc đụng vào tao -hắn lãnh đạm ns
– Thì ra là cậu , mình là Thùy Trâm rất vui dc gặp – Thùy Trâm ko hiểu vì sao vừa gặp nó cô đã quý nó ngay, cứ như là ng pn thân thiết từ rất lâu rồi vậy .
Nó ko ns gì cungx chỉ gật đầu thay cho lời chào của mình.
– Chào pn mình là Hà My – Hà My cũng vui vẻ chào nó. Cô cũng có cảm giác giống Thùy Trâm vậy , vừa gặp đã thấy mến nó ngay.
– Còn anh là Quang Anh , rất vui dc gặp em – Quang Anh cũng cảm thấy mến nó ngay từ lần gặp đầu tiên ( chỉ là mến thooi nha , Quang Anh là hoa đã có chủ rồi )
– Anh là Bảo Nam – Bảo Nam đưa tay ra bắt tay nó , nó cũng ko ngaị nhận lại cái baqts tay này . Bảo Nam có thể ns là khi vừa gặp anh cũng coi nó là em gái của mình rồi .