Đọc truyện Xin Lỗi Em Bởi Vì Anh Nghèo – Chương 7
Ra tới phía sau trường, nhìn mặt thằng nào thằng lấy cũng có vẻ nghiẻm trọng, riêng thằng Muỗm thì mặt nó tỉnh như ruồi luôn. -Có chuyện gì mà vừa mới ra chơi đã lôi tao ra đây là sao. -Thắng Ku Ly: Ờ thù bọn tao điều tra ra thằng tự xưng là anh trai thằng Khang là ai rồi, nhưng thằng đó không phải dạng vừa đâu mày. -Không phải dạng vừa hả thế gia cảnh nó ra sao hả mày nói đi xem nào. Tôi liếm môi nhìn nó trả hề tỏ vẻ sợ hãi mà lại tò mò muốn biết thân thế thằng này ra sao. -Thắng Ku Ly: haiz thằng đó tên Ban biệt danh Ban Bệu, còn 2 thằng đệ luôn kè kè đi cùng thằng Ban Bệu đó tên là Kiên biệt danh Kiên Khét và Hùng, thằng Hùng là thằng em trai thằng Ban Bệu, thằng Ban Bệu nhà ở đạm xuyên. thằng này mày không rây vào được đây, nó có tiểu sử ghê gớm lắm mày ơi. nó đang học lớp 7 cùng thằng Khang tao nghe nói thằng Ban Bệu, đã sử đẹp toàn bộ những ai cản chân hay trọc tức thằng Khang. Thằng nào cũng có cái kết là bị úp xọt khi đi học về nhẹ thì bị cảnh cáo 1 trận, nặng thì đã có thằng phải nhập viện rồi. -Chắc tới đây nó sẽ đánh mày với thằng Ninh thôi. Tôi trố mắt ra nhìn thằng Thắng trả nhẽ thằng này bố đời vậy sao, vò vò đầu khó nhai rồi đây, tôi nhăn nhó nhìn thằng Muỗm, nó nãy giờ im lặng trả nói gì trầm ngâm trả nói gì hết. -Ê Muỗn sao mày im ru vậy nói gì đi chứ mày. Nó cười nhăn nhở nhìn tôi. -Nói gì hả mày. -Tôi: Ôi đệt trả nhẽ tao với mày sẽ bị tụi nó phục kích, rồi úp xọt à. -Muỗm: Ơ hay mày điên à thế mày muốn bị úp xọt à. -Tôi: thế thì mày nghĩ đi xem có cách gì không tao là tao ngán đánh nhau lắm mày ơi, bất đắc dĩ lắm mới phải đánh nhau với tụi nó thôi mày chứ tao ngán ngẩm khi rây rưa vào đánh nhau lắm rồi, Mẹ tao ở nhà mà biết chắc tao nhừ xương. Thằng muỗm không cười nữa nó nhìn tôi vẻ mặt nghiêm túc rồi dơ ngón trỏ lên rồi xoay tròn quay xuống dưới đất. tất thảy đám bạn xung quanh tôi trả ai hiểu được ý nghĩa của kí hiệu đó, nhưng tôi thì hiểu vì đây là kí hiệu ám chỉ điều gì, tôi ngán ngẩm trả nhẽ phải dở nghề ra sao vỗ vỗ chán. -Tôi: thôi giải tán đi tụi bay. -Hải Mơ: Ơ đù thế không đập tụi nó à. Tôi khảo vào đầu nó quát. -Tôi: đập đập cái đầu mày ý, đợi tao về lập kế hoạch đã chứ, thế mày định đập tụi nó xong rồi mày định lên đồn Công An xã uống trà đá à. -À mà còn cái vụ chơi xỏ tao của 2 thằng mày lúc sáng tao chưa tính sổ 2 đứa mày đâu đó. Thằng Hải Mơ cười cầu tài với tôi. -Ơ hay anh Việt đừng nóng hại thận à nhầm hại sức khỏe ra có gì đắc tội đại ca tha cho em hehe. Tôi xoa xoa tay nhìn nó cười nhăn nhở. -Tha ày hả?. Tôi rượt đuổi nó khắp từ gốc bạch đàn đàn này đến cây bạnh đàn khác trong tiếng cười của đám bạn. Tôi chống tay vào đầu gối lưng cúi gập miệng thở phì phèo. -Mày! mày!… có đứng lại không, mày cứ chạy đi đừng để tao tóm được mày không là mày tèo đời với tao. Nó cũng tựa lưng vào gốc cây bạch đàn thở như tôi. -Tao đâu điên đứng lại để mày tóm rồi vùi dập tao à. -Ờ mày ngon tao sẽ tóm được mày thôi. Đang định rượt đuổi nó tiếp thì tiếmg trống vang lên khắp sân trường. Hải Mơ nhăn nhó nhìn tôi. -Tao xin mày tha cho tao đi Việt trống vào lớp rồi kìa, vào lớp muộn là ngồi sổ đầu bài ngồi sổ đầu bài là tao với mày sẽ bị cô Bắc Đại Bàng sử đẹp đó. -Ờ được tao sẽ tha ày chiều nay làm cho tao bữa khoai nướng với ngô luộc. -được rồi được rồi tao đồng ý tha cho tao đi mày. phủi phủi tay thôi thì tha cho nó, ngoảnh mặt lại đằng sau lưng nhìn đã trả còn thằng nào hết. @@ chúng nó bỏ đi khi nào vậy ta bạn bè thế này đây. tôi với thằng Hải Mơ chạy vội vào lớp cho kịp giờ học, vào lớp ngồi thở dốc mồ hôi nhễ nhại, cũng may cô giáo chưa vào lớp không là tèo đời 2 đứa tôi rồi. bỗng dưng LyLy ngồi bàn trên, em quay xuống tay cầm chiếc khăn mùi xoa lau mồ hôi trên chán. nhìn vào đôi mắt đen láy và luôn cuốn hút người khác khi nhìn vào đôi mắt em. tôi ngại đỏ mặt miệng lắp bắp cà lăm luôn. -Ly… Ly ơi… bạn… bạn gì vậy mọi người đang nhìn kìa. Cái hành động tình tứ quá ô lộ liễu đó của em khiến tôi ngại ứ chịu được. mấy thằng bạn tôi chớp lấy thời cơ nhảy vào bơm đểu tôi luôn. -Thắng Ku Ly: Ôi trội ôi nhìn kìa mày, Hải Mơ ơi tao có nhìn lầm không vậy vợ chồng thằng Việt nó dám tình tứ với nhau giữa nơi công cộng kìa. -Hải Mơ nó cũng chưa chừa cũng hóng hớt chêm vô, ôi xời chuyện nhà người ta mà mày quan tâm làm gi, mày không thấy hôm bữa 2 đứa nó hôn nhau giữa lớp giữa trường đó à. -Thắng Ku Ly nó giả giọng con gái. -Anh yêy ơi lại đây em lau mồ hôi cho. Tay nó giả vờ lau lau chán cho thằng Hải Mơ. rồi cả 2 đứa nó lăn ra cười lăn lộn như 2 thằng điên. nóng mặt tôi đứng phắt dậy nhìn chằm chằm 2 thằng. -2 đứa mày không trọc tao không yên à có tin tao ỗi thằng cái bánh mỳ ba tê ăn, cho bớt nói nhảm không. chúng nó thấy tôi cáu lên cũng cười cười cầu hòa. -Ơ dạ anh Việt đừng nóng máu nó xung lên lão nhanh quá thành thừa máu lão giờ hạ hỏa hạ hỏa. lắc đầu ngao ngán với 2 đứa nó, còn LyLy em có vẻ ngại sau khi thấy 2 thằng khỉ gió kia trọc. Em im lặng không nói gì mặt cúi gằm hí hoáy viết cái gì đó tôi cũng trả biết nữa. lúc sau thì cô giáo đi vào lớp, mấy tiết tiếp theo cũng trả có gì ngoài việc tôi liên tục ngáp ngắn ngáp dài bụng thì đói cồn cào. hết giờ học tôi là người ra khỏi lớp cuối cùng, đi qua vài lớp học tự dưng đi qua lớp 6D thì thấy ai đó đang loay hoay trong lớp học, hình như đang tìm kiếm thứ gì đó. nhìn kĩ lại thì tôi nhận ra đó là Hạ Linh cô gái lúc sáng, vạch trần cái tội đi học muộn của tôi. tôi đứng dựa lưng vào bờ tường trước cửa lớp, nhìn em nó khuôn mặt Hạ Linh nhăn nhó và lấm tấm mồ hôi trên chán, tôi E hèm 1 tiếng khiến em nó giật mình quay lại nhìn tôi. -kiếm gì mà lui cui nãy giờ vậy. -Kiếm gì kệ tui đâu cần bạn quan tâm, tốt nhất là tránh xa tôi ra. Em nó dơ dơ lắm đấm lên đe dọa tôi, còn tôi thì cũng trả quan tâm làm gì nhún nhún vai tôi quay mặt đi đang định ra lấy xe đạp rồi về nhà, thì em nó ý ới gọi tôi lại. -Bạn Việt ơi giúp mình kiếm chiếc bông tai được không, trả biết rơi đâu mất tiêu rồi. -thế vừa nãy ai nói không cần còn đuổi mình đi đó. -Ờ hihi nãy mình đùa thôi bạn kiếm giúp mình đi mình tìm nãy giờ trae thấy đâu hết. em nó nở 1 nụ cười tươi rói như ánh ban mai với tôi khiến lòng mề tôi m nhũn ra, em nó mới cười có 1 cái mà tôi đã bị em nó dụ vào tròng rồi. tôi vứt cặp sách lên bàn học rồi cũng lui cui cúi xuống dưới đất gầm bàn ngó nghiêng tìm giúp em nó. Tôi lui cui dưới gậm bàn tìm giúp Hạ Linh chiếc bông tai của em ý, nhưng kết quả sau 1 hồi tìm kiếm mồ hôi nhễ nhại nhưng trả thấy tôi lắc đầu ngao ngán. Tôi lắc đầu tỏ ý là bất lực với Hạ Limh, mặt Hạ Linh thoáng buồn nhìn tôi nhưng biến mất ngay sau đó em nó nhìn tôi mỉm cười. -Không thấy thì thôi vậy cũng muộn rồi về thôi Việt. -Ừm về thôi tôi lấy cặp sách ra khỏi lớp Hạ Linh, rồi đi thẳng xuống bãi để xe lấy xe đạp còn lại Hạ Linh ở lại khóa cửa lớp. Dắt xe đạp ra khỏi bãi để xe tôi phi thẳng ra khỏi cổng trường, với tốc độ nhanh chóng mặt @@ muộn giờ ăn cơm trưa mất rồi về nhà kiểu gì tôi cũng bị ăn tra khảo là đi học kiểu gì mà về muộn vậy à xem. Nhưng vừa phi ra tới khỏi cổng thì tôi lại gặp Hạ Linh, trong cái nắng khá gắt của tháng 9. hai tay Hạ Linh che đầu như muốn giảm bớt đi cái nắng nóng chói chang, tôi thắng gấp phanh xe cái kít lại trước mặt Hạ Linh. Hạ Linh ngạc nhiên nhìn tôi khi nhìn thấy tôi dừng xe lại trước mặt em. -Xe đạp bạn đâu mà đi bộ về vậy Hạ Linh nhà bạn chỗ nào mình đưa về. Hạ Linh mặt em nó lấm tấm mồ hôi do nắng nhìn tôi lắc đầu. -sáng nay xe đạp mình hỏng lên mình đi bộ đi học nhà mình cũng gần trường lên mình đi bộ đi học, hj bạn về trước đi mình đi bộ về được mà. Em nó nói xong rồi tiếp tục đi, để lại tôi ngẩn ngơ nhìn em nó, tôi cũng đạp xe đi nhưng đi được 1 đoạn không đành lòng tôi lại vòng xe lại trước mặt em nó. -Nên xe đi mình đèo về chứ, trời nắng mà muộn rồi bạn đi bộ bao giờ mới về tới nhà. Hạ Linh nhìn tôi đắn đo 1 hồi rồi cũng gật đầu đồng ý trèo lên xe tôi. Cũng trả biết tại sao tôi lại đối sử tốt với Hạ Linh như vậy nữa nhưng có 1 điều, đèo gái xinh trên xe phê lòi trả mệt chút nào, chứ ngày thường đạp xe đèo thằng em trai tôi đi học thôi nhưng tôi đã thấy mệt vật vã rồi. -Nè Hạ Linh nhà bạn ở đâu vậy. Tôi ngoái đầu lại nhìn em nó hỏi. -À bạn đi thẳng hướng đầm diệu rồi lên phúc yên chỗ bờ hồ là được. Tôi đạp xe theo chỉ dẫn của Hạ Linh sau khoảng 10 phút tôi dừng lại trước 1 ngôi nhà phải nói là đồ sộ gấp đôi nhà LyLy luôn tôi há hốc mồm quay qua Hạ Linh hỏi. -Nhà bạn đây á. Em nó mỉm cười khúc khích nhìn tôi. -Ừm đây là nhà mình, thôi mình về đây bye bye bạn nha. Em nó đẩy chiếc cổng sắt màu đen kiên cố vào nhà, để lại mình tôi đang mỏi cả cổ ngẩng đầu lên nhìn nhà em nó. ngôi nhà 5 tầng xây theo phong cách Châu Âu sơn màu trắng tinh. Ôi lại thêm 1 đại tiểu thư nữa. Tôi lắc đầu ngao ngán đúng là kẻ ăn không hết người thì lần trả ra, tôi cũng trả ham hố đi rây vào thể loại đại tiểu thư này, thế lên tôi quyết định từ nay cạch mặt em này ra tránh xa em nó ra 1 chút. Với tôi nghèo lên chơi với người nghèo đừng lên trèo cao ngã đau, mà lại bị người ta dị nghị mình hám tiền thì trả ra sao hết. Tôi đạp xe về nhà vừa về tới cổng thì thấy cổng mở toang hoang trong sân đầy những mảnh bát vỡ đũa rơi lả tả giữa sân. tôi trả kịp suy nghĩ gì hết vứt vội xe xuống đất trả kịp dựng chân trống xuống, tôi chạy vội vào nhà. chiếc bánh xe xoay vòng vòng rồi chậm lại từ từ trong cái nắng chói chang.