Xin Chú Ý, Có Một Nhóc Con Rất Biết Làm Nũng

Chương 2


Đọc truyện Xin Chú Ý, Có Một Nhóc Con Rất Biết Làm Nũng – Chương 2

Xin chú ý, có một nhóc con rất biết làm nũng

Trans: Ying Ying

Chương 02

Tống Nhiễm Niên tha thiết nhìn Cố Trác Sâm, đôi mắt trong veo tựa như bé hươu con.

“Trác Sâm ca ca, anh đang tức giận sao?” Cậu nhích từng bước nhỏ đến bên cạnh Cố Trác Sâm, bộ dạng dè dặt giống như đang bị hắn khi dễ.

Cố Trác Sâm không hiểu tại sao Tống Nhiễm Niên lại muốn làm loạn ở đây, nhưng hắn cảm thấy đứa nhỏ này thoạt nhìn vô cùng đáng thương.

Chắc là mình đã nói hơi nặng lời, giọng Cố Trác Sâm dịu lại: “Chỉ là hôn một cái, đừng có nói gì mà không chịu trách nhiệm! Được rồi, tôi tắm đây, nhóc ngủ sớm đi!”

“Em cũng muốn tắm…” Tống Nhiễm Niên níu lấy cánh tay Cố Trác Sâm.

“Không, bớt mơ mộng đi bé!” Cố Trác Sâm vuốt vuốt ngón tay Tống Nhiễm Niên, “Chờ tôi tắm xong, sẽ đến lượt nhóc! Còn nữa, đừng hòng táy máy tay chân, ngoan ngoãn chờ đi!”


Cố Trác Sâm vẫn luôn cảm thấy Tống Nhiễm Niên cố ý tiếp cận hắn, sự trêu chọc kia dù vô tình hay cố ý lại như đang câu dẫn hắn!

“Nai xừ [*]!” Tống Nhiễm Niên ngoan ngoãn gật đầu, “Vậy anh tắm nhanh lên nha!”

[*] Là Nice đó, nhưng ghi teencode để phù hợp với nhân vật =)))

“Nhóc có thể nói chuyện cẩn thận không?” Trước khi vào nhà tắm, Cố Trác Sâm chỉ Tống Nhiễm Niên nói tiếp, “Nai cái gì mà nai, nhóc con mà ăn nói thế hả?”

“Em đã nói quen rồi!” Tống Nhiễm Niên bước lại gần, đẩy đẩy người Cố Trác Sâm, “Được rồi, anh mau đi tắm đi! Xong còn tới em, buồn ngủ lắm luôn á!”

Cố Trác Sâm không nói gì quay người đi vào nhà tắm. Đến lúc hắn bước ra, cậu đã cong người như con tôm luộc ngủ thiếp đi. Nghe thấy tiếng cửa mở, cậu mới ngồi dậy dụi dụi mắt.

“Anh đã tắm xong? Vậy tới em nha!” Tống Nhiễm Niên bước về phía nhà tắm, đi được vài bước cậu liền quay lại kéo kéo góc áo Cố Trác Sâm, “Em không có quần áo để thay ạ!”

“Chờ tí!” Cố Trác Sâm giống như mẹ hiền, lục đục đi kiếm quần áo cho cậu. Tìm gần nửa ngày trời mới đưa cho Tống Nhiễm Niên một cái áo thun và quần ngủ.

Tống Nhiễm Niên cầm đồ trong tay ướm thử, cười than một câu: “Quần áo của Trác Sâm ca ca thật rộng, quần dài ghê nha! Dáng người Trác Sâm ca ca rất chuẩn!”

Theo lý thuyết, khi được người khác khen sẽ cảm thấy rất hài lòng, nhưng Cố Trác Sâm chỉ cảm thấy những câu nói từ miệng Tống Nhiễm Niên phát ra rất kì lạ. Hắn vung tay rồi quay về phòng ngủ, “Bớt nịnh đi, tắm lẹ lên. Xong việc nhóc cứ ngủ ở sô pha là được, đừng vô đây phiền tôi.”

“Vâng ạ!” Tống Nhiễm Niên ôm đồ của Cố Trác Sâm đi vào nhà vệ sinh, cậu tắm không lâu, chưa tới hai mươi phút đã đi ra.

Phòng Cố Trác Sâm đã đóng cửa tắt đèn, Tống Nhiễm Niên nằm trên sô pha lăn lộn một lát liền chạy đi gõ cửa “Cộc cộc cộc”.

“Trác Sâm ca ca, anh đã ngủ chưa ạ?”

“Chết tiệt, nhóc không để tôi yên đúng không? Có gì mai tính!” Giọng Cố Trác Sâm hơi mất kiên nhẫn.

Tống Nhiễm Niên thấy Cố Trác Sâm chưa ngủ, nhẹ nhàng đẩy cửa vào: “Em ngủ ở sô pha có chút sợ ạ…. ”

“Sợ em gái nhóc! Bộ chưa từng ngủ một mình à?” Cố Trác Sâm vừa nói vừa mở đèn đầu giường. Lát sau phòng ngủ sáng trưng, Cố Trác Sâm sững sờ nhìn Tống Nhiễm Niên đang đứng ở cửa, miệng nói lắp: “Quần…quần tôi đưa cho nhóc đâu?”


Tống Nhiễm Niên không mặc quần ngủ Cố Trác Sâm đưa, cậu chỉ mặc áo thun rộng của hắn, vừa vặn lại dài qua đầu gối.

“Em không có, hôm nay trời nóng quá nên không muốn mặc!” Tống Nhiễm Niên vừa nói vừa kéo kéo vạt áo mình.

Hai chân nhỏ của Tống Nhiễm Niên liền lộ ra, vừa thẳng lại vừa trắng trông rất tinh tế. Cố Trác Sâm nhịn không được đưa mắt nhìn tới nhìn lui mấy lần, còn cảm thán đôi chân nhỏ này rất quyến rũ. Hắn tưởng như Tống Nhiễm Niên được sữa nuôi lớn, trên người chỗ nào cũng trắng. Thân thể này, khi sờ chắc là sướng lắm đây!

“Em sợ thật mà, em ngủ cùng với anh được không ạ?” Tống Nhiễm Niên chạy đến bên giường Cố Trác Sâm, cậu ngồi xuống lắc lắc cánh tay hắn mấy cái: “Cho em ngủ trên giường đi mà!”

Cố Trác Sâm không có tâm tư nghe Tống Nhiễm Niên nói, toàn bộ sự chú ý đều đang tập trung vào đôi chân nhỏ kia, hắn còn có cảm giác nó chói mù mắt mình. Tống Nhiễm Niên sau khi tắm sạch, trên người còn tỏa ra mùi hương ngọt ngào, khiến cho cổ họng hắn nhộn nhịp.

Tống Nhiễm Niên vẫn chưa từ bỏ, cậu bò lên giường cố gắng chen vào trong mền Cố Trác Sâm: “Anh đừng để em ngủ một mình mà!”

“Đã nói là đừng có làm nũng với tôi!” Giọng Cố Trác Sâm trầm trầm, tuy rằng hắn trừng mắt với Tống Nhiễm Niên, nhưng vẫn nằm xuống bên cậu.

Tống Nhiễm Niên cười cười, hài lòng nằm sấp bên cạnh Cố Trác Sâm, thậm chí còn muốn được voi đòi tiên ôm lấy cánh tay hắn: “Anh không thích người khác làm nũng với mình sao?”

Cố Trác Sâm nhìn đôi mắt trong veo của Tống Nhiễm Niên, một câu không thích đã tính nói ra liền nhanh chóng nuốt trở vào: “Cũng không phải không thích, chỉ là chưa từng gặp ai làm nũng lợi hại như nhóc!”

“Vậy em xem như Trác Sâm ca ca thích em làm nũng với anh nha!” Tống Nhiễm Niên vui vẻ, liền vươn người đè lên ngực Cố Trác Sâm.

Lần đầu Cố Trác Sâm cảm thấy sữa tắm trong nhà thơm như vậy, cứ lởn vởn quanh mũi hắn. Nếu hôm nay hắn không say vì rượu, rất có thể sẽ say vì mùi hương trên người Tống Nhiễm Niên.

“Mau lăn xuống!” Cố Trác Sâm để tay lên eo Tống Nhiễm Niên tính đẩy cậu xuống, nhưng làn da mềm mại quá, khiến hắn không tự chủ mà vuốt ve.


Trái lại Tống Nhiễm Niên không nhúc nhích, thậm chí còn cố ý để tay hắn lên eo mình, không cho rời đi.

“Tống Nhiễm Niên!” Cố Trác Sâm gọi thẳng tên cậu, bất đắc dĩ thở dài, “Rốt cuộc là nhóc muốn gì?”

“Gọi em là Niên Niên!” Hai tay Tống Nhiễm Niên cứ vẽ vòng tròn lên ngực Cố Trác Sâm, đôi mắt nhìn hắn mong đợi.

“Niên Niên!” Cố Trác Sâm đầu hàng, không muốn đôi co với cậu, “Nói đi, nhóc muốn gì?”

“Muốn anh chịu trách nhiệm với em!”

Cố Trác Sâm đau đầu, hận không thể một cước đạp Tống Nhiễm Niên xuống giường: “Tôi đã nói, chỉ khi nào bị tôi làm thì tôi mới chịu trách nhiệm!”

“Trác Sâm ca ca, vậy anh làm đi!” Tống Nhiễm Niên đặt tay Cố Trác Sâm lên mông mình, “Chỉ cần làm xong, chịu trách nhiệm với em là được!”

Nhóc con nó rất thẳng thắn nha:v Các bạn nghĩ chương sau có thịt không ha????


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.